Nói rồi , Hoto liền cầm nhẹ từng con chữ đặt xuống bàn , cô bé từ từ xếp ngay ngắn những con chữ có cùng số gạch dưới giống nhau , theo thứ tự 1,2,3,4….

Lạ kì thay! Những “con giun ngoằn ngoèo” ấy như nhận đc 1 tín hiệu nào đó , chúng bắt đầu xoay mình , kết hợp với nhau thành những từ có nghĩa….

-Đơn….-Ruka đọc từ đầu tiên, rồi thuận tay với luôn một con chữ khác …

Gần chạm vào con chữ , Ruka vội rụt tay lại , tay cậu đã đụng khẽ vào tay Hoto-Hoto cũng đã định lấy con chữ ấy….1 sự trùng hợp…..

Mặt Hoto thoáng đỏ-nhưng cô bé cũng lấy lại bình tĩnh nhanh chóng….

Bỗng…

“hihi….đúng rồi””con chữ 2 gạch nè….”1 hình ảnh kí ức chợt hiện về trong Hoto … hình ảnh Hoto và 1 người con trai lạ mà quen , cũng trong căn phòng này ,cũng với những con chữ....cùng tiếng cười đùa……

1 kí ức cô bé chưa bao giờ trải qua-cứ như sự việc hiện tại đã từng 1 lần diễn ra trong quá khứ….cô bé chợt thấy choáng , cảnh vẫn xung quanh thoáng chút mơ hồ , cô bé bất giác ngã khụy vào Ruka…..

-Hotoru! Sao thế?-Ruka đỡ lấy Hoto , hốt hoảng hỏi

-À…ko ko sao..-Hoto lấy tay đặt lên trán , tự trấn tĩnh mình-….tớ ko sao….- cô bé cố gượng dậy

-Cậu mệt à? Đến phòng y tế nhé?-Ruka nhìn Hoto lo lắng

-Tớ đã bảo ko sao-Hoto chau mày đứng thẳng dậy , đằng hắng quay mặt đi , cố giấu gương mặt đỏ ửng đầy vẻ….. lạ kì của mình-“Hơi ấm của cậu này , cái cậu lạ hoắc này , sao mà ấm áp và thân quen quá……”

Vừa lúc đó , cánh cửa phòng chợt bật mở

Hensu , Narumi , Nats..v.v… từ từ bước vào , Hensu lẳng lặng nhìn thoáng xuống bàn với những con chữ đã có nghĩa , rồi nở 1 nụ cười mãn nguyện , nói:

-Các cháu làm tốt lắm! –rồi ông ta nhẹ nhàng tháo gỡ mắt kính , để lộ đôi mắt sâu đang đỏ lên như muốn khóc , rồi từ từ tiến lại vỗ vai Hoto và Ruka-…ta..ta…-ông lắp bắp ko nói lên lời

-Ông sao vậy?-Hoto nghiêng đầu nhìn vào mắt ông Hensu , hỏi

-Ta….mừng quá! Ta đã tìm dc “cặp đôi định mệnh” ….Ta đã linh cảm là 2 cháu , và ta đã đoán đúng….

-“Cặp đôi định mệnh” là cái gì?-Ruka chau mày khó hiểu- mà tại sao khi nãy chỉ có 2 cháu ở lại giải các kí tự , mọi người sao lại…..

-Vì chỉ 2 cháu mới tìm ra cách giải đúng nhất-ông ta ngắt lời Ruka

-Những cái gạch kia ….chưa chắc gì chỉ 2 cháu mới phát hiện đc-Hoto vội hỏi dồn theo

Lần này ông Hensu ko đáp , chỉ mỉm cười nhìn mọi người , rồi chậm rãi hỏi:

-Mọi người có thấy gì đây ko?-ông chỉ tay về hướng các con chữ

Mọi người lắc đầu

-Nhưng ông biết mà , ông thấy mà!!-Ruka lại hỏi , với cặp mắt chứa đầy thắc mắc

-Ta ko thấy…. thật sự ta cũng ko thấy….

-Thật ạ?

-Ừ!-ông gật đầu-…bây giờ các cháu hãy tiếp tục công việc đi! Hãy ghép những con chữ còn lại!

-Nhưng tại sao….-Hoto nhăn nhó khi nghe ông Hensu hối thúc-…quái vật thì đang hoành hành mà chúng cháu phải ở đây làm cái trò ghép chữ nhảm nhí này?

Ông Hensu nở nụ cười hiền-…ko nhảm nhí đâu , cháu cứ làm đi , sẽ thấy hữu dụng

-Nhưng cháu…

-Các cháu cứ làm đi-ông Hensu lại ngắt lời-ta biết việc này rất bất ngờ , nhưng thời gian gấp rút , có gì thắc mắc hãy để sau….

-Vâng….-Hoto và Ruka đồng thanh rồi lẳng lặng quay lại tiếp tục hoàn thành dòng chữ

***********************

Vài phút qua nhanh…

Dòng chữ cuối cùng cũng dc giải đáp xong

-Đơn độc gắn mình nơi tường đá , mặt xanh rêu phủ mãi ko rời…-Ruka từ từ khẽ lên dòng chữ

-…đập đầu kết thúc cuộc đời ấy , mắt buồn giọt lệ sẽ mừng vui…-Hoto tiếp

Hoto vừa dứt lời , căn phòng bỗng im lặng lạ thường …

Câu gì mà nghe ghê quá vậy!

Lại khó hiểu nữa!

-Câu..câu này có nghĩa là gì vậy , thầy Hensu?-Ruka níu tay ông Hensu , thỏ thẻ

-Để ta nghĩ xem….

Xung quanh mọi người cũng xôn xao bàn tán

-Dòng chữ này chắc là 1 câu khóa nhỉ?-Narumi , sau vài phút ngẫm nghĩ , hỏi

-Đúng! Câu khóa tìm ra quyển sách Thần

-Quyển sách Thần là gì?

-Sau hẳn hỏi

Cuộc thảo luận xì xào lại bắt đầu

-Đơn độc gắn mình nơi tường đá , mặt xanh rêu phủ mãi ko rời….tường đá? mặt xanh?..…..

-Lẩm nhẩm gì vậy Ruka , cậu đoán đc gì à?-Hoto nghiêng đầu nhìn Ruka , khẽ hỏi

-Ừ!.... tường đá có rêu phong …. 1 bức tường cổ ……Đúng rồi!….Ko lẽ đây là…..-mắt Ruka chợt sáng lên

-Các cậu đang nói đến “tảng đá đầu xanh” ở khu trường cũ à?-1 tiếng nói bỗng từ phía cửa , Mikan từ ngoài cửa đi vào

-Mikan! Cậu đâu ra thế?-Nats chau mày hỏi , nhưng đôi mắt thì ko giấu đc vẻ vui mừng , mọi người xung quanh nháy mắt hiểu ý , hèn chi , nãy giờ ở ngoài kia cứ thấy Nats bồn chồn lo lắng cái gì đó mà đi lui đi tới miết khiến mọi người chóng cả mặt

-Tớ về kí túc xá lâu quá ko thấy các cậu nên đi tìm thôi , qua đây thì nghe tiếng Ruka nên…..-Mikan cuối mặt tránh cái nhìn “ác quỷ” của Nats , lí nhí nói

-À…Mikan-Ruka ngắt lời-..nãy cậu vừa nói “tảng đá đầu xanh”?

-Ừ , tớ thấy cái câu cậu đọc , giống như đang diễn tả tảng đá ấy lắm

Im lặng ngẫm nghĩ gì đó vài giây , Ruka bỗng nghiêm mặt nói lớn- Đc rồi ! Tới ngay “tảng đá đầu xanh” đi! Đó là nơi câu khóa nói đến đấy!

Mọi người tuy còn mơ mơ hồ hồ nhưng cũng gật gật rồi cùng bước ra cửa

“Tảng đá đầu xanh” nằm ở phía tường Bắc của khu cao đẳng cũ , đó là 1 tảng đá tự nhiên kì lạ , màu xanh ngọc trong suốt , có hình đầu người với mắt mũi sắc xảo , nhất là đôi mắt buồn lúc nào cũng ươn ướt như ướm lệ , mặt người đẹp như tay khắc

Nó đc đặt ở bức tường cũ kĩ rêu phong ko biết tự bao giờ , nó và bức tường gần như gắn vào 1 khối –“ Đơn độc gắn mình nơi tường đá , mặt xanh rêu phủ mãi ko rời”….Đúng là nó , “mặt xanh” , “gắn nơi tường đá”…. Chỉ có “tảng đá đầu xanh”….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play