-Bùm!!-1 tiếng nổ vang lên làm miếng socola trên tay Ruka mém….”hòa vào
đất”-lại là cái trò “nổ hoa giấy” của bọn trong lớp , à ko , hôm nay thì tụi nó ko chơi trò đó nữa , mà là …thầy Narumi chơi
Hoa giấy bay ngất trời …trong thật đẹp mắt
Thầy Narumi đẩy cửa , kéo theo cả đám nhí nhố vào , phát hiện Ruka
đang “trú ngụ” trong này , tụi nó ùa đến , mang theo cả socola trắng để
tặng –Ruka thật quá dc lòng dân!
Sau 1 hồi tặng quà-cảm ơn-tặng quà-cảm ơn , tụi nó bắt đầu giải tán về chỗ ngồi , đứa nào cũng cười nói thật vui …
-Các em ! im lặng ! thông báo mới! – Thầy Narumi bỗng hét lớn , làm cả đám giật mình , ngó lên nhìn chằm chằm
-E hèm!-thầy Narumi ho lấy giọng-..hôm nay lớp chúng ta sẽ có 1 tin vui , 1 tin rất vui , các em im lặng nghe , tin rất vui ….
Chéo!! ..éo…Rầm-tiếng thầy Narumi ngã xuống đất sau khi ăn 1 cú bắn
điếng người , cả lớp hốt hoảng … Từ ngoài cửa , 1 cô bé , gương mặt sù
sụ , tay đeo 1 cái găng kì lạ [có lẽ đế…bắn] bước vào :
-Giới thiệu dài dòng quá!
-A`…-cả lớp chưa kịp kéo hồn về thầy Narumi đã lồm cồm bò dậy xoa
xoa đầu [chỗ bị bắn khi nãy]-…đây là là… Imai Hotoru , học sinh mới của
lớp chúng ta , có alice sáng chế ra….vũ khí
-Không phải vũ khí! Là đồ chơi!-Hotoru nhăn nhó đính chính , thấy cả lớp há hốc mồm , Hotoru tiếp-..nếu là vũ khí thì thầy đã toi rồi!
-Ờ , thì sao cũng dc-Narumi “trừng” cô học sinh cứng đầu rồi nhìn
quanh lớp , nói- thầy sẽ sắp chỗ cho Hotoru nhé… Hotoru ngồi bàn ….
-Thôi khỏi!-Hotoru ngắt lời , chỉ xuống bàn cuối , nơi Ruka [người suy nhất còn há hốc mồm], rồi lẳng lặng- tôi ngồi đó!
Nói rồi cô bé kéo cặp đi xuống , giữa cặp mắt…..lạ kì của cả lớp , lạ nhất là Ruka …
Hoto ko nói gì , chỉ bỏ cặp xuống rồi ngồi , mắt ngó lên bảng
-Sao ..sao.. ngồi đây? Chật lắm!-Ruka chau mày
-Tớ thích ngồi cuối , thì sao?-Hoto cũng nhìn sang , chau mày
-À..ko sao…-Ruka ko nói nữa , quay đi , trong lòng cậu bất giác dâng lên cảm giác lạ
Buổi học trôi qua thật chậm chạp , có Hoto ngồi kế bên , Ruka cứ
thấy….sao sao , vừa khó chịu lại vừa thấy….. cảm giác lạ kì lắm! Ruka
nhiều lần tránh mình ko nhìn sang “bên ấy” , nhưng , cứ muốn nhìn , thật ra Hoto có nét gì đó …thật thân quen mà khiến lòng Ruka cứ thao thao
thức thức
Gặp lần đầu đương nhiên ko phải thích , với “con bé lạ kì” lại càng ko , cảm giác gì ấy….ko hiểu nổi!
Cuối cùng tiết học Ruka mong nhất cũng đến-Sinh học-cậu vốn là dân
mê “hoa cỏ bướm chim” mà , với , hi vọng cái tiết lí thú này sẽ làm giảm bớt “cảm giác kì quặc” trong cậu bây giờ , cậu sẽ tranh thủ giơ tay
phát biểu thật nhiều là dc….
Hi vọng thành sự thật!
Môn Sinh nhanh chóng kéo Ruka vào sự hứng thú , cậu mê mẩn ngay với
từng hình ảnh , tế bào..v.v.. Nhưng hứng thú đó nhanh chóng chấm dứt ,
cải cảm giác đó lại quay về khi Ruka dc kêu lên giải bài…
Cô vừa gọi lên , Ruka vừa quay qua …đã bắt gặp ánh nhìn của Hoto thẳng vào mình , Ruka giật bắn
-Nhìn cậu quen lắm! Chưa gắp lần nào…nhưng…quen lắm! –Hoto chớp mắt , thỏ thẻ
-Ùm…à…-Ruka hít 1 hơi lấy bình tĩnh [nhưng ko thành công] bước nhanh lên bảng..
“Cậu ấy cũng…” -Ruka bắt đầu nghĩ ngợi -“…cảm thấy quen..” "thật ra
quen lá quen lắm" "sao vậy nhỉ"“..mình nhớ đã gặp cậu ấy khi nào
đâu?...”-…bao nhiêu câu hỏi trong đầu Ruka-vì 1 câu nói của Hoto-bỗng
hiện ra nhiều thật nhiều-…”thật ra…việc này là sao??”…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT