Một ngày kia, Thu Lăng đang đọc chuyện xưa cho Tiểu Ma nghe, trong lúc
bất chợt có cơn địa chấn, cả trần nhà chấn động không dứt.
"Dora, xảy ra chuyện gì?"
"Tế Ti nổi giận, phụ thân của Hy Y Ti muốn hạ xuống tai hoạ."
"Như thế nào mới có thể ngăn cản tai hoạ xảy ra?"
"Đến Thần Đàn!"
"Dora, ngươi mau dẫn ta đi."
"Không có chủ nhân cho phép. . . . . ."
"Không còn kịp rồi, nhanh một chút."
Thu Lăng dẫn theo Tiểu Ma cùng Dora đi đến Thần điện, hướng thần Oce Lý Tư van xin.
Cô nhìn thấy thần Oce Lý Tư khổng lồ, hai chân tự nhiên quỳ xuống cúng
bái, sau đó, ánh mắt của cô nhìn thấy chữ nhỏ khắc vào chân cô.
Cô xem không hiểu những chữ này. Mặc dù cô chưa từng có học qua, nhưng cô nhìn có thể hiểu, mà cô cũng không biết vì sao.
"Tế ti vĩ đại, đến tế đàn dùng máu thiếu nữ van xin, khôi phục ánh
sáng, mặt trời tái hiện. . . . . ." Đang lúc Thu Lăng muốn tiếp tục đọc
thì Dạ Ma xuất hiện, hắn chặn lại, nói: "Em không thể tiếp tục đọc."
Lúc này, trên đại điện đột nhiên xuất hiện một thanh âm già nua khác:
"Hy Y Ti, tiếp tục đọc, chỉ có như thế, linh hồn và thÂn thể của con mới có thể đi vào bên trong thân thể cô gái này, thay thế được sự tồn tại
của cô ta."
Nghe thanh âm như thế, Thu Lăng lập tức ngất đi, Dạ Ma vội vàng vịn cô.
Một lát sau, "Cô" mới lại từ từ tỉnh lại, cô hướng về phía đại điện
kêu: "Ba, người luôn là vì con quyết định rất nhiều việc."
Dạ Ma sắc mặt khiếp sợ nghe, vì trong thân thể Thu Lăng truyền tới chính là giọng nói của Hy Y Ti.
"Ba, là người muốn lên làm Quốc vương thay cho Dạ Ma, cho nên, muốn con ở đêm tân hôn ám sát Dạ Ma, nhưng mà con lại không chịu, vì vậy ba sẽ
để cho Tây Mẫu Lôi bắt con đi, không cho phép hai người chúng con kết
nghĩa vợ chồng.
"Không nghĩ tới Tây Mẫu Lôi lại có ý nghĩ bất
chính với con, hắn nói hắn yêu mến con rất lâu rồi, muốn dẫn con cao
chạy xa bay, con. . . . . . Không bỏ được Dạ Ma, cho nên. . . . . . Chưa cùng hắn đi, Tây Mẫu Lôi mất hứng, muốn. . . . . . Cưỡng hiếp con, lúc
này Dạ Ma chạy tới, mà hắn hiểu lầm! Ba, con chết rất thảm!"
"Con gái, tất cả đều phải trách Dạ Ma, con phải báo thù hắn." Ẩn thân ở chỗ tối, Tế ti nói với Hy Y Ti.
"Không! Nếu như không phải là người có lòng riêng, Dạ Ma cũng sẽ không hiểu lầm con."
"Hy Y Ti, con đang trách ba?"
"Đúng vậy! Con hận ba suốt 2500 năm qua."
"Ba có dã tâm, muốn vương vị thì có lỗi gì?" Hắn mới không sai!
"Người không có sai, sai là con thân là con gái của người."
"Làm sao con có thể nói chuyện với ba như vậy?"
"Hy Y Ti, là lỗi của anh, anh nên tin tưởng em." Lúc này trên mặt Dạ Ma dâng lên vẻ hối hận.
"Còn kịp, nếu như mà em cùng Thu Lăng chỉ có một người có thể sống, anh chọn người nào?" Đôi mắt cô phút chốc không chớp mắt nhìn hắn, như muốn xem tấm lòng của hắn:"Sự lựa chọn của anh có thể quyết định chúng ta
một người sống, một người chết."
Hắn nên không nghi ngờ chút
nào, lựa chọn Hy Y Ti mới đúng, tại sao nội tâm của hắn lại do dự không
chừng, không cách nào lựa chọn?
Là bởi vì Tiểu Ma sao?
Người phụ nữ đó là mẹ của con hắn sao?
Hay là. . . . . . Hắn đã sớm trong lúc vô tình sinh ra cảm tình với cô rồi?
Dạ Ma không có thời gian nhiều suy tính hơn nữa, tình hình địa chấn càng lúc càng nghiêm trọng, thậm chí còn rơi xuống đá.
Tế Ti phát ra tiếng cuồng tiếu nói: "Con gái của ta không đứng ở bên ta cũng không còn quan trọng!" Thanh âm điên cuồng của hắn vang vọng trong không gian: "Nơi này sẽ nhanh chóng bị hủy diệt, tất cả sẽ thuộc về ta! Hahaha...! Hahaha...! Hahaha ..!"
Hy Y Ti tràn đầy thất vọng
nhìnDạ Ma nói: "Ánh mắt của anh đã nói cho em biết đáp án. A! Em tình
nguyện chưa từng tỉnh lại, vĩnh viễn không biết chân tướng sự tình."
Cô yêu cuồng nhiệt, dung nhan từ từ biến thành cát.
"Hy Y Ti!"
"Em muốn vĩnh viễn rời khỏi anh!"
"Không … "
"Vĩnh biệt, Dạ Ma."
"Hy Y Ti . . . . . ."
Trong tiếng kêu ầm ỉ của Dạ Ma, Hy Y Ti ngất đi, trong nháy mắt, Thần điện đã sắp sụp đổ.
Dạ Ma vội vàng ôm lấy Thu Lăng, cũng dắt tay Tiểu Ma chạy ra ngoài.
Ở trong thần điện, Dạ Ma không thể sử dụng ma lực, hắn chỉ có thể chạy thật nhanh, muốn nhanh chóng rời đi.
Có mấy lần cự thạch cơ hồ rơi xuống bọn họ, những đều bị bản lĩnh Dạ Ma nhanh nhẹn tránh thoát.
Bọn họ chạy tới bên ngoài thần điện thì Thần điện đã hoàn toàn sụp đổ, cả vùng đất chấn động không ngừng.
Hắn vội vã nhìn đứng ảo ảnh Hy Y Ti trong thần điện.
Thật xin lỗi!
"Em phải đi, hẹn gặp lại. . . . . ." Cô thà làm ngọc vỡ, cũng không làm ngói lành, cô không cần tình yêu không trọn vẹn của hắn.
"Hy Y Ti, đừng rời khỏi anh." Tại sao một khắc kia hắn không quyết cho cô đáp án?
Dạ Ma thét gọi đã quá muộn. . . . . .
Linh thể Hy Y Ti trong giây lát huyễn hóa thành ngôi sao vũ trụ.
Thu Lăng tỉnh lại, đối phương mới xảy ra chuyện gì cũng không hề có cảm giác.
Lúc này, đường hầm thời gian bởi vì cả vùng đất tan vỡ mà xuất hiện, Dạ Ma ngưng tụ ma lực toàn thân, đưa cô tiến vào bên trong đường hầm thời
gian.
"Em tự do rồi, Thu Lăng. . . . . ." Tại sao vào giờ khắc này, hắn lại lựa chọn để cô tự do?
Trên mặt cô chảy nước mắt, biết mình thật sự phải rời đi, nhưng cô lại không nỡ đi . . .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT