Ừ rồi cô bé quay lên nhà ăn bưởi tiếp. Ơ hơ, mình mới nói khách sáo thế mà đã lên nhà thật à?
Mình ngu thật, sĩ là thiệt!
…
Chiều hôm sau, đi làm về vội vàng thay quần áo để xuống giúp
mẹ nấu cơm. Mình ngỏ ý khen cô em dâu tương lai xinh và giỏi
giang. Mẹ cũng khen cô con dâu tương lai, nhưng những lời khen của
mẹ sắc lắm, có kẹp dao lam thì phải. Những lời khen của mẹ
làm mình đau, cho dù mình không phải là đứa hay ghen tị:
- Đấy, con nhà người ta xinh thế chứ. Chứ như cô kìa, xấu không thể nào chịu nổi. Cô chửa trông
còn xinh ra đấy, trước mới về nhà tôi trông kinh chết. Không
hiểu sao thằng Hậu nhà tôi nó đẹp thế, đẹp như trong tranh ấy,
lại lấy phải cô chứ. Trông cô … nguệch ngoạc quá…
- Ơ, thế mà bọn ở cơ quan con ai cũng bảo con xinh, mẹ ạ. Không lẽ họ lừa con à?
- Ở nhà anh, anh đã nói gì thì sự thật nó sẽ là như thế.
Và họ cưới nhau, theo lời kể của em dâu, gọn gàng vậy thôi.
Không như mình với chàng, hai lần hoãn cưới vì lão thầy bói
đểu cáng nào đó.
Thuyền theo lái, gái theo chồng. Trong nhà, Nghĩa được bố mẹ cưng yêu, lại làm ra tiền nên có lẽ em dâu cũng có được cái
bóng lớn để dựa dẫm. Mừng cho em bao nhiêu thì càng nhận ra
thiệt thòi của mình bấy nhiêu. Mình hét lên trong lòng: đừng
có so sánh nữa, ai bảo học dốt, không học thạc sĩ thì đương
nhiên cơ hội đến trong đời cũng ít đi thôi. Nhưng không hiểu sao
trong lòng mình vẫn cố cưỡng lại, vừa so sánh vừa tủi thân.
Ngày ấy khóa tốt nghiệp chỉ có năm đưa đạt bằng giỏi. Ngày ăn liên hoan chia tay lớp, năm đứa rủ nhau học tiếp cao học cho
thỏa chí tang bồng. Mình hồ hởi lắm, dự định về hỏi ý kiến
bố mẹ. Gì chứ nói đến học thì chưa bao giờ bố mẹ phản đối
mình điều gì.
Trở về nhà, nhìn cảnh bố nằm trên giường ho sù sụ, mẹ tảo tần bán quán nước ngoài hồ đến tận 11g đêm mới đẩy xe hàng
về, hè cũng như đông. Tự dưng nhận ra cái bằng cao học kia sao
mà xa vời đến thế. Định hỏi rồi lại im lặng, mình không còn
nghĩ đến những dự tính trên đường về khi nãy nữa.
Bố về mất sức không có lương, lương của mẹ thì chỉ có
500.000 đồng một tháng. Tiền mình đi làm thêm nửa ngày nữa,
600.000 một tháng. Dạo đó làm cho Agnet của Ý, nên thế là lương cao rồi. Chẳng biết nguồn thu nhập nào hơn để cuộc sống bớt
khổ.