Chấm đen trên màn hình sáng trở lại. Giọng nữ vang lên từ cái máy phiên dịch, Richard không thể nhận ra là giọng của ai, nhưng đoán thì không khó lắm.
"Akade?"
Akade không xác nhận câu hỏi. Cô vừa kiểm tra một vòng xung quanh, không phát hiện ra kẻ nào khả nghi. Đêm vẫn yên tĩnh khi Akade quay trở lại nhặt cái vòng cổ lên. Từ sau khi tiếp nhận tinh thể X, thị lực cũng như các giác quan khác của Akade đã tốt hơn nhiều, cô có thể bắt được những tia sáng nhỏ nhất trong bóng tối. Ở góc tường, Haibara đã tỉnh giấc, đôi mắt cô trong mắt Akade lấp lóe như hai ngôi sao màu đỏ.
Tường thì vẫn nhắm chặt mắt, nhưng xét theo nhịp thở của cậu ta thì đến tám phần là đã tỉnh giấc. Akade không rõ bây giờ là mấy giờ, nhưng theo cô ước đoán, chỉ vài tiếng nữa tia nắng đầu tiên của ngày mới sẽ xuất hiện.
"Anh muốn gì?" Sự im lặng của Akade có vẻ đã khiến Richard có chút khó chịu, khi gã lại gọi Akade một lần nữa, cô liền hỏi.
"Tốt quá. Cô không cần phải cẩn trọng quá mức như vậy. Tôi chỉ muốn nói chuyện, và chia sẻ với cô những gì Vito Bailando đã và đang làm. Tôi nghĩ cô sẽ có hứng thú muốn phá bĩnh ông ta."
"Làm sao anh liên lạc được với tôi?" Bỏ ngoài tai những lời dụ hoặc của Richard, Akade đưa ra nghi vấn của mình.
"Việc này hơi khó giải thích, sẽ rất tốn thời gian. Trong khi Vito Balando đã mở ra cánh cổng đen và hiện đang ở đâu đó bên kia cánh cổng."
Dù nhận ra Richard cố ý lảng tránh câu hỏi của mình, Akade vẫn bị những thông tin gã tiết lộ hấp dẫn.
"Ông ta đã mở cánh cổng? Ông ta đã lấy được những gì?"
"Tôi không biết..., ấy, tôi không trêu chọc cô, Akade. Vito đã mở ra cánh cổng và nó có vẻ là một cánh cổng không gian thực sự. Ông ta bước vào và cứ thế biến mất, cùng với Hart tháp tùng."
Akade nghĩ là mình đã hiểu những gì Richard đang cố nói. Toàn cứ điểm, chỉ Hart là có khả năng ngăn chặn được Akade. Nói cách khác, lực lượng phòng thủ cứ điểm trung tâm lúc này hầu như trống không.
"Tôi không tin anh. Hoặc anh có thể khiến tôi tin những gì anh nói là thật, hoặc lần tới sẽ lần cuối cùng anh có thể liên lạc với tôi." Akade nói gọn, sau đó tắt máy phiên dịch.
Có lẽ cô đã nói hơn lớn, vì hai bạn đồng hành của Akade lúc này dòm cô lom lom. Tường đã tỉnh hẳn, hoặc đã quyết định không thèm giả đò ngủ nữa.
-0-
Richard thả cái máy phiên dịch xuống, âm thầm cảm thấy có chút tức giận. Gã hít sâu một hơi, thoáng nhìn về giường của Riko. Cô bé vẫn ngủ say, và Richard rõ ràng không có ý định đánh thức Riko dậy.
Gã cân nhắc lại cuộc trao đổi. Akade và những con tin cô ta mang theo rõ là đang ở một nơi cách khá xa khu cứ điểm, và chẳng biết tí gì về những gì đang diễn ra bên trong này. Vậy mà trước khi đi cô ta còn đe dọa là sẽ quay trở lại đòi nợ cơ đấy. Thời cơ trôi qua sẽ không quay trở lại. Vito Bailando không phải kẻ dễ đối phó. Nếu ông ta đã không thể kiềm được mà ngay lập tức đi xuống bên dưới hố tử thần, rồi băng qua cánh cổng hư vô mờ mịt, thì đó sẽ là sơ suất duy nhất mà Richard đã không thể tận dụng.
Khi Vito quay trở lại, Richard nghĩ, bất giác tự hỏi khả năng ông ta có thể sẽ không đời nào quay trở lại. Có thể lắm chứ, biết đâu cánh cổng là một cái miệng nuốt người thì sao. Nếu thế thì việc mời nhóm Akade trở lại vào lúc này có lẽ sẽ không khôn ngoan.
Nhưng khả năng Vito quay trở lại vẫn cao hơn, cùng với một thứ gì đó. Rõ ràng là việc những viên tinh thể X được phát hiện ngay phía trước cánh cổng, và việc người ta không thể tìm ra thêm một viên nào ở bất kì chỗ nào khác dưới đường hầm ngọc bích dễ dàng khiến người ta liên tưởng tới việc đám tinh thể xuất xứ từ phía sau cánh cổng.
'Mình cần một kế hoạch khác.' Richard quyết định. 'Và mình cũng không cần phải quá vội vã.'
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT