Bất chợt Kỳ Vy nghe tiếng “xoảng” như của đồ vật bị vỡ. Nó tròn mắt “ Cô ấy…. !! Không được, mình phải lên đó…” Nói xong Kỳ Vy vội chạy vào ngôi biệt thự, cảm giác chẳng lành với cô gái trên kia. “Việc gì phải đập đồ như thế, chắc cô ấy có chuyện gì đó…”
Xung quanh mọi người cũng nghe thấy tiếng động và tất cả cũng hứơng lên lan can phòng của Tuyết Ni nhưng lúc đó Tuyết Ni đã ngồi phịch xuống nên không ai thấy nó cả, duy chỉ nghe tiếng đồ vật bị vỡ ở trên phòng nó. Mọi người bắt đầu bàng hoàng, mong rằng chỉ là bất cẩn làm rớt một món đồ gì đó thôi.
…
- Ngươi muốn gì ? – An Phong gằn giọng nhìn hắn.
Vô Thần cười khẩy:
- Thái Tử ! Sao người lại hỏi thần như vậy chứ! Thần nào dám… Chỉ muốn hỏi Người về cô bé lúc nảy…
- Cô bé ? – An Phong châu mày nhìn hắn, hình như hắn đang nói đến Kỳ Vy
- Có phải cô bé ấy là… Cô Dâu của Người không ? Nếu không thì tại sao Người lại quen biết được một cô gái là người trần…?
- Điều đó không liên quan gì đến ngươi cả, tốt nhất ngươi nên biến khỏi đây càng nhanh càng tốt, trước khi ta đổi ý… - An Phong nhìn hắn với ánh mắt đằng đằng sát khí, rõ biết hắn đang có ý đồ không tốt…
- Bảo ta biến ư ? Ngươi đâu cần nói như vậy… Ta chỉ muốn quan tâm về Cô Dâu của ngươi chút xíu thôi, trong nàng ta cũng xinh đẹp lắm chứ… - Hắn cười nham hiểm…
An Phong nhất thời không kìm chế được, quả thật hắn chẳng xem chàng ra gì, còn nói ra những lời như thế… Cô Dâu của chàng đâu phải để người khác tuỳ tiện nói ra những lời như thế, rõ ràng là muốn gây hấn.
An Phong nắm chặt bàn tay , có vẻ chàng đang rất tức giận, định cho hắn một chửơng “ thăng thiên” cho xong. Nhưng có vẻ xung quanh khá nhiều người, e rằng như thế không hay mà còn nguy hiểm đến những người vô tội. Chàng cố kìm nén lại và bỏ đi, trứơc khi bỏ đi An Phong đưa mắt nhìn hắn như ý muốn nói “không được đụng đến Kỳ Vy, nếu không sẽ không yên với ta đâu…”
…
Trước mặt Tuyết Ni là những mảnh vụn của chiếc bình hoa, nó cắn môi như sắp quyết định một chuyện gì đó trọng đại. Tay cầm một mảnh vỡ của chiếc bình, trong rất sắt bén… Có thể sẽ gay đứt tay nếu không cẩn thận…
Trong tâm nó rất muốn buổi lễ diễn ra như ý muốn của ba mẹ nó, nhưng liệu Việt Anh thì sao? Nó không muốn nhìn thấy Việt Anh như vậy và cô gái kia nữa, họ đang hạnh phúc cơ mà, tại sao nó phải trở thành một kẻ đáng ghét trong mắt Việt Anh được chứ? Nó không thể nhắm mắt xem như không có gì, đành vậy, chịu đau chút xíu nhưng sẽ làm cho Việt Anh không phải khó xử trong cuộc hôn nhân này…
Tay nó nắm chặt mãnh vỡ, chặt thật chặt, nó cố cắn răng, cơn đau thấu xương từ lòng bàn tay lan tỏa khắp cánh tay…
Đau như thể không còn cảm giác…
Từng dòng máu đỏ tươi đang chảy ra từ long bàn tay nó và nhỏ giọt trên nền gạch. Từng giọt, từng giọt, Tuyết Ni đau đớn cắn răng, nhắm tịt mắt, đôi mắt tràn đầy lệ. Không biết nó khóc do phải chịu nỗi đau thể xác hay là vì trái tim nó đau đến nỗi dừơng như ngừng đập…
Không lâu sau, trên sàn nhà là một vũng máu. Gương mặt nó bắt đầu nhợt nhạt và rồi nó ngất đi, máu đã làm lem luốt bộ váy trắng tinh, mà tay vẫn nắm chặt mãnh vỡ không buông ra và đặt trên ngực…
….
Kỳ Vy chạy nhanh vào ngôi biệt thự và đâm thẳng lên lầu để đến căn phòng của Tuyết Ni, An Phong đứng gần đó vội chạy theo…
- Nàng đi đâu vậy ?
- Có người gặp nguy hiểm, em phải lên đó…
Vô Thần tròn mắt nhìn Kỳ Vy chạy thục mạng lên lầu mà miệng cười bí hiểm “ Lại có chuyện để xem rồi…”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT