1h trưa, hôm nay thời tiết cũng khá dễ chịu. Có chút nắng vàng, cũng không lạnh lắm.
Trung đi lang thang trong trường. Giờ này đáng nhẽ ra cậu có thể về nhà hoặc vào kí túc xá đánh một giấc để chiều còn học tiếp nhưng cậu không ngủ được. những ý nghĩ về Su cứ ám ảnh cậu mãi, những bí ẩn, những điều mà người con gái đó đang cố giấu. Thứ sự cậu rất muốn biết.
Trung đi ra bãi cỏ sau trường, dưới một gốc cây cổ thụ là chỗ ngồi ưa thích của cậu nhưng hôm nay nó đã bị chiếm rồi. Đưa mắt nhìn xem kẻ to gan đó là ai, đôi mắt cậu bắt gặp một hình dáng quen thuộc. Đó là Su, với gương mặt thật. Cô ấy đang cười, một nụ cười rất đẹp, hạnh phúc và đáng yêu. Cậu đơ người mất mấy phút. Trái tim cũng lỡ vài nhịp. Cuối cùng, cậu quyết định tìm hiểu xem cô đang làm cái gì.
Hạ không hề cảnh giác cũng không hề phát hiện ra Trung đã đứng sau lưng mình từ bao giờ vì cô đang bận nói chuyện với hai tiểu quỷ của cô
- Đã một giờ đêm rồi mà hai đứa vẫn chưa đi ngủ là sao ?- Hạ nghiêm khắc
- Tụi con không ngủ được- Hai đứa đồng thanh- Tụi con nhớ dì
- Nhớ cũng phải đi ngủ chứ ?- Hạ tiếp tục
- À, dì ơi, kết giới của dì con phá được rồi- Bi đổi chủ đề nhanh chóng để không bị mắng nữa
- Dì ơi, con muốn dì dạy cho con cái trị thương ý dì- Bun nhõng nhẽo
- Bao giờ hai con qua đây, dì sẽ dạy. ok ?- hạ cười
- Dì là tuyệt nhất- Hai đứa hét lên sung sướng. Hạ cũng cười. Nụ cười ấy làm trái tim Trung lỡ mất vài nhịp và suýt nữa bị phát hện
- Mai tụi con sẽ về Việt Nam- hai đứa khoe
- Nhanh vậy sao ?- Hạ hỏi
- tại tụi con nhớ dì mà- Hai đứa nhõng nhẽo, phồm mồm trợn má hết sức đáng yêu
- Dì biết rồi- Hạ gật gù. Bi và Bun đã phát hiệnra Trung. Hai đứa cười ngặt nghẽo với nhau
- Thôi, dì ơi tụi con đi ngủ đây- Hai đứa cười khúc khích rồi tắt màn hình. Hạ còn chưa kịp nói câu nào.
Hạ lắc đầu, cười khổ rồi đứng dậy, bỏ đi. Trung nấp sau gốc cây, thở hổn hển như người vừa mới chạy đường dài. May mà Su không phát hiện. Bỗng điện thoại của cậu reo lên.
- Alo – Trung nói
- Cậu à có phải cậu ‘cảm’ dì của tụi con rồi không ? – Giọng Bi sặc mùi thuốc súng vang lên khiến cậu giật mình
- Cậu…cậu- Trung ấp úng
- Anh cần gì hỏi thế. Nhìn là biết rồi- Bun chen vào.
- Cậu à, cậu phải thừa nhận đi chứ ?- Bi nói tiếp- Để tụi con còn biết đường giúp
- Cậu- Trung nói không nên lời
- Cậu mà không nói tụi con sẽ méc dì là cậu dám nghe trộm dì ấy nói chuyện – Bun nói. Trời đất, ai bảo hai đứa trẻ này mới có 4 tuổi chứ.
- Thôi, được rồi- Trung thừa nhận- Cậu có tình cảm với dì của các con, được chưa ?
- Cậu như thế có phải là tốt không- Bi nói- Mai tụi con về sẽ bàn kế hoạch tác chiến, cưa cẩm dì cho cậu. Tụi con sẽ giữ bí mật nhưng cậu cũng phải hợp tác- Bi nói đến đây thì cười lớn
- Con giúp cậu, cậu chiều tụi con. Ok ?- Bun nhí nhảnh
- Ok- Trung nói
- Coi như đã thỏa thuận xong. Ngày mai chúng ta sẽ bàn tiếp hợp đồng- Bi nói rồi cúp máy.
Không ngờ, cậu, đường đường là con của Diêm vương, là người thừa kế tập đoàn MATS lớn nhất thế giới lại bị hai đứa trẻ con nắm thóp. Thôi, đành vậy chứ biết làm thế nào. Mà cũng có khi, nhờ hai đứa trẻ ấy quan hệ giữa cậu và Su có thể tốt hơn thì sao.
Trung lắc đầu cười khổ rồi bỏ đi.
Ở bên kia đầu dây, hai đứa trẻ không ngủ mà cười rúc rích suốt đêm
- Chúng ta sớm có chuyện vui để làm rồi- Bi cười
- Em đã bảo rồi mà lại- Bun nói- gán ghép dì với cậu thành một đôi
- Công nhận Bun có khả năng dự đoán tương lai- Bi cười và xoa đầu đứa em gái
- Vậy bước tiếp theo chúng ta phải làm gì ?- Bun hỏi
- Giúp cậu- Bi trả lời- đưa cho cậu tất cả thông tin về dì
- Đổi lại, chúng ta bắt cậu làm gì ?- Bun lại hỏi
- Đưa chúng ta đi chơi này, mưa đồ chơi cho chúng ta, cho chúng ta đến trường của cậu ấy...Chúng ta có thể bắt cậu làm tất cả- Bi cười
- Anh hai thật thông minh- Bun khen
- Chuyện, anh mà lại
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT