Trung đứng bên cạnh cửa sổ. Ánh mắt xa xăm nhìn vào màn mưa. Buồn, đau đớn ? Trung quay lại nhìn Hạ. Hạ đang nằm trên giường. Gương mặt đẹp như một thiên thần.
.... Trước đó 30 phút
- Hạ sao rồi hả anh ?- Trung hốt hoảng hỏi bác sĩ Minh. Khi nghe tin Hạ ngất, bác sĩ Minh đã nhanh chóng đến nhà Trung đồng thời anh cũng mang theo hai chiếc va li của Hạ
- Ceo, ổn rồi. Nhưng có lẽ chưa bình phục ngay được, phải cần rất nhiều thời gian- Bác sĩ Minh thở dài
- Anh nói rõ ra đi ?- Trung lo lắng
- Thực chất vết thương ở vai trái của Ceo nhìn từ bên ngoài đã hoàn toàn bình phục. Trong thời gian Ceo hôn mê, cơ thể Ceo đã vô thức dùng nội công để chữa trị vết thương. Ceo khỏi nhưng hậu quả để lại rất lớn vì lúc đó cơ thể Ceo chưa bình phục thậm chí còn là rất yếu. Nên bây giờ, mỗi khi trời mưa, dùng nội công quá nhiều trong khi tình trạng sức khỏe không cho phép thì Ceo sẽ rơi vào trạng thái hôn mê. Và phải mất rất lâu mới có thể hồi phục lại như ban đầu
- Trời mưa sao ?- Trung hơi ngạc nhiên
- Trời mưa sẽ khiến vai trái của Ceo đau và tê buốt. Nhưng không khiến Ceo rơi vào trạng thái hôn mê. Anh đoán rằng trước đó Ceo đã dùng nội công. Thêm nữa cơ thể Ceo chưa bình phục hẳn sau lần dùng nội công trước
- Dùng nội công ? Cô ấy đang nghỉ phép mà
- Đúng vậy. Lần trước cái đêm anh gọi em đến bệnh viện, Ceo đã dùng nội công để bảo vệ một cô bé trước Trung Nam. Và có vẻ trước đó con bé đã phải chịu một cú sốc về tình cảm nên cơ thể mới suy nhược thế
- Em cảm ơn anh
- Không có gì. Anh nghĩ những chuyện này tuy Ceo giấu em nhưng em cần biết. Chăm sóc Ceo cẩn thận nha. Anh về đây. Mai anh lại đến- bác sĩ Minh ra khỏi phòng....
.... Trung đến bên cạnh Hạ, nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay Hạ. Hạ giấu Trung quá nhiều thứ. Sao Hạ không chia sẻ những điều đó với Trung ? Sao Hạ phải một mình gánh chịu tất cả. Trung thở dài.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT