Linh ngồi xe lăn về nhà được Long và bà Khiết đưa sang Mĩ điều trị. Còn nó và hắn ở lạ đây! 1 chỗ buồn tẻ và chán ngán! Ngày mai nó sẽ đi thi HSG. Khá tự tin nên nó không máng màng gì sách vở.
"đi chơi không?" hắn hỏi
"ừm" nó gật đầu thay đồ và xuống nhà
Chiếc Limo đen bóng dần rời đi nơi dừng chính là Đầm Sen Nước. Nó tung tăng bay nhảy với em bata êm ái. Trượt từ trên xuống nước bắn tung tóe cảm giác mát mẻ thật thoải mái!
"bệnh nhân phòng 1907VIP đâu rồi" hắn gầm gừ
"dạ cô ấy xuất viện và nhờ tôi gửi cho cậu cái này" cô y tá sợ sệt
"Khánh - người mang đến kí ức đẹp trong em
Xin lỗi vì ra đi đã không nói với anh. Nhưng chỉ còn mỗi cách này để anh không níu giữ mà thôi. Em thấy trái tim em không hướng về anh nên em phải đi thôi. Làm anh tổn thương đủ rồi. Em yêu Hoàng nên xin anh đừng cản. Tạm biệt anh! Hãy sống tốt!"