Nó bật dậy khỏi giường, đôi mắt mệt mỏi ngắm xung quanh. Hắn nắm chặt tay nó, đang ngủ thiếp đi! Nhìn bộ dạng này đôi môi nó cong lên nụ cười bán nguyệt

"anh vẫn vậy!"

"tỉnh rồi hả? Làm ơn lần sau đừng làm anh sợ nữa nha!" hắn ôm chầm lấy nó

"là sao?"

"tên đó sẽ cướp mất em. Lúc đó anh phải sống làm sao?" cảm xúc của hắn trào dâng tạo thành giọt nước mắt vướng lên áo nó

"xin lỗi" nó khẽ thì thào, tim đập rộn ràng hạnh phúc!

***

"nè, cô đi lau phòng WC đi" Long ném cho Linh cái khăn. Linh im lặng đứng lên đi làm. Long chợt hụt hẫng khi không thấy Linh cãi hay chửi mình.

"cô sao vậy"

"..."

"nè, có nghe không?"

"..."

"BẢO LINH" Long gọi lớn và "Rầm" Linh đổ rạp xuống nền nhà

Hospital X - Phòng hồi sức:

"ai là người nhà của bệnh nhân?" vị bác sĩ mặc Blue trắng tiến tới

"là tôi" hắn định lên nhưng Long lên tiếng rồi đi theo bác sĩ

"anh em rất kì lạ" nó kéo tay hắn

"ừm, mà lí do tại sao ta?" hắn xoa cằm giả vuốt râu

"đạp lọt ghế á nha. Muốn xuống đất nằm lắm hả?" nó hăm dọa

"thôi anh biết rồi"

Long ra ngoài nhìn hắn bằng ánh mắt chán nản

"lúc trước Linh từng bị gãy chân sao?" Long hỏi, hắn gật đầu

"sao vậy hai?" nó hỏi

"tạm thời chân Linh sẽ không đi được"

"tại sao?" hắn và nó đồng thanh

"anh không biết" Long não nề lắc đầu. Bên trong Linh đang ngồi khóc cho số phận của mình. Chỉ vì hôm qua té cầu thang mà...haiz!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play