Con sông Tiền chiều nay như mang theo nặng niềm thương nỗi nhớ của một ai đó gửi về xuôi, giờ này anh ở đầu sông em cuối sông.
Chiều tàn rơi trên sông những đám lục bình cứ trôi đi lặng lẽ xuôi theo dòng chảy mà vẫn chưa tìm được bến đỗ cho riêng mình.
Anh ơi có hay khi nước mắt bây giờ đang rớt mau khi tiếng khóc bây giờ thêm xót đau...không biết vì sao tui lại khóc như một đứa trẻ như bị ai đó lấy mất đi một cây kẹo đang mút vậy.
Thằng Minh nó về quê rồi mấy bạn à vì ở nhà có vài chuyện cần phải làm nhưng nó hứa là sẽ xuống Cao Lãnh thăm tui vào một ngày gần nhất.
Giờ đây khi chia cách nhau tui mới nghe trái tim đau và mới nhận ra là mình yêu nó thật nhiều mặc dù những lúc ở cạnh nó tui lại cố gắng tỏ ra lạnh lùng.
Trong thời gian ku Minh chưa xuống không có gì viết nên để tui kể lại cái bữa đón xe lên Cao Lãnh cho đỡ buồn ai thấy không thích thì đừng ném đá ngar.
Mấy hôm nay thấy lác đác mấy cây bông điên điển sau nhà tui đã ra nhú hoa màu vàng, có lẽ năm nay mùa nước lũ sẽ đến sớm hơn mọi năm quá với lại tui cũng nghe bà con hàng xóm nói năm Thìn nước ngập dữ lắm mà chắc là vậy thiệt quá.
Mà nhà tui cũng mới sửa lại xong chắc là không ngập tới đâu, muà nước năm rồi con đê bị tràn ngập sâu tới đầu gối nên mấy cây mít, mận ở nhà tui chết hết ráo...được cái là bơi xuồng đi giăng lưới thấy cũng vui.
Nghỉ học được đâu hơn nữa tháng thì thằng Duy gọi điện nói tui thi đậu Tin A rồi kêu tui xuống thi Tin Ứng Dụng.
Mà về nhà suốt ngày toàn làm nội trợ cũng ngán ngẫm lắm nên nghe nói gọi đi là khoái rồi và điều quan trọng hơn là gặp được người ấy.
Mà đâu phải muốn đi là được đâu nên phải đợi gần cả tuần mới được đi. Sáng bữa chủ nhật trời nhiều mây u ám mới mưa lúc 3h00 khuya mà sáng vẫn còn muốn mưa nữa chứ.
Cả nhà thì đi về ngoại ăn giỗ tui đi sau nên khoá cửa lại. Đi bộ cũng một đoạn khá xa mới tới thị trấn cái áo muốn ướt vì mồ hôi luôn.
Tui ghé chợ mua một ít đồ rồi đón xe ôm ra ngoài quốc lộ 1A đoạn phường 5 Thành phố ST.
Đứng chờ xe mãi mà không đón được chiếc xe nào hết trời thì đang chuyển mưa nếu không đón được xe là mệt mỏi.
Tui đứng chờ và đi tới đi lui có vài chuyến xe kêu mà tui thấy không phải tuyến nên không đi.
Lúc này tui đang đứng đối diện với một nhà nghỉ tên Anh Thư.
Chắc tại đứng đối diện với nhà nghỉ nên xui hay sao á...được khoảng 15 phút tui thấy có một nhỏ con gái chạy xe tai ga biển số xxN7 3175 tại tính tui hay tò mò lắm nên nhớ biển số xe con nhỏ đó.
Nó chạy xe làm gì thì kệ nó nhưng điều quan trọng là phía sau nó đang chở một thằng nhóc bộ đội còn mặc đồ quân đội luôn mà.
Thằng đó nhìn đẹp trai và men lắm khoảng, chừng 20 tuổi trở lại à.
Mặc dù bị cận nhưng tui vẫn ráng phóng mắt ra để nhìn xem trên ngực nó tên gì.
Lê Minh Trí...èo lại một thằng họ Lê nữa kìa...sao trai đẹp toàn họ Lê vậy chàiz.
Thằng đó ôm sát eo con nhỏ rồi xe từ từ dừng lại ở phía trước nhà nghỉ.
Con nhỏ đó gửi xe xong rồi đi vào quầy tiếp tân thằng ku bộ độ đứng kế bên rồi sau đó tui thấy hai đứa đi lên cầu thang.
Cái nhà nghỉ này mặc dù nằm ở thành phố nhưng ở khúc văng nên khá được ưa chuộng ít bị ai dòm ngó nó có 3 tầng.
Tui dự đoán hai đứa nó lên lầu 3 nhưng không phải là lầu 2 lận vì tui thấy thằng bộ đội đứng kéo cái màng lại thế là tui hết nhìn diễn biến được nữa tức thiệt.
Không lẽ tui chạy qua mướn phòng kế bên coi hai đứa nó làm gì quá.
Nảy giờ lo nhiều chuyện nên xe Cao Lãnh qua luôn rồi.
Hai đứa nó lên lầu lúc 8h53 phút, chắc thằng đó xin phép đi ra ngoài để chơi gái..đúng là dâm tặc.
9h30 phút không đón được chuyến xe nào hết tui cũng ráng chờ coi hai đứa nó kưa bom bao lâu, hông chừng thằng đó bị XTS trả phòng sớm thì sao.
Cũng may là nhờ trời thương nên có một ông chú tốt bụng chạy xe ngang qua hỏi tui đi đâu tui nói lên Cần Thơ. Ổng nói vậy chung đường rồi đưa cho tui cái nón bảo hiểm.
Kệ không đi được xe đò tui đi xe honda còn khoẻ vừa ngắm cảnh vừa không bị say xe.
Tui với ổng nói chuyện một hồi mới biết ổng lên Cần Thơ thăm con.
Tới cần thơ ê ẩm cái mông nhưng tui cũng lịch sự gởi người ta tiền xăng chứ rồi đón xe bus lên Vĩnh Long.
À mà lúc tui đi là 9h40 mà thằng đó chưa có ra chắc nó nắc con nhỏ đó đúng một tiếng để trả tiền phòng cho nó chẳng luôn hay gì đó mợi.
Xe bus chủ nhật nên đông đứng như cá phơi khô đang treo vậy mà cũng vui là có mấy bà tám trên xe cũng đỡ buồn hết kể chuyện tiền bạc rồi tới chồng con rồi giết chồng mấy cái này hết dẫn nè.
Mà cái vui nhất là có bà chị nhiều chuyện đi tới Tam Bình mà lo kể mê say bã quất tới Long Hồ luôn thằng tài xế biết mà ghét không thèm kêu thằng thu vé xe cũng vậy tới chừng bã kể xong hỏi đi tới Tam Bình chưa mọi người la qua nãy giờ hơn 8 cây số rồi trên xe ôm bụng cười quá trời, thằng tài xế la đáng đời cái tội lo nhiều chuyện.
Cuối cùng bã xuống đón xe ôm đi ngược lại Tam Bình thật bó tay.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT