“WOA!!! Đẹp ghê!!!” Cô ko khỏi trầm trồ. Lâm Tịch để cô tựa đầu vào vai mình:
“Lúc trước ở nhà, chúng ta ko có làm gì hết!!!”
“Thì sao? Giờ anh nói vs tôi còn ích lợi quái gì chứ?!!! Lúc trước ko làm thì giờ cũng làm rồi!!! Anh là cái tên lưu manh, du côn nhất mà tôi từng biết!!! Cũng là người khó ưa nhất từ trước đến giờ!!” Cô cau có.
“Đừng giận! Sau này cũng đừng xưng hô như vậy nữa nha!!! Chúng ta bây h chính thức là vợ chồng, phải sửa thành anh-em ms hợp lệ!!!”
“Hợp vs cái mặt ngu của anh ấy!!!”
“Chi Ngọc...”
“Nếu anh dám cược vs tôi...”
“???”
Cô gian xảo cười hề hề...!!! Nụ cười nhìn sao mà ngọt ngào và...lưu manh đến thế!!!
“Nếu anh dám làm trong vòng 3 ngày mà có thể làm cho Ken mến anh, xóa bỏ hiềm khích vs anh thì tôi sẽ sửa!!! Thậm chí, tôi sẽ là vợ của anh về tư cách lẫn ‘nhiệm vụ’! Ok?”
“Làm cái tên gay ấy mến anh á?!!! Em hơi quá rồi nha!!!” Anh tức. Tại sao bắt anh làm cái chuyện...phi giới tính ấy chứ???
“Đừng có tên gay này, tên gay nọ, dù gì người ta cũng là con người, phải biết tôn trọng người khác chứ!!! Honey?!” Cô cười duyên.
“Anh...”
Làm thế nào bây h???
“Ko đồng ý thì vẫn như cũ!”
“Anh đồng ý!!”
Lâm Tịch: OÁI!!! Lỡ miệng!
“Hehe!!! Vậy nha!!! Trong vòng ba ngày làm cho Ken mến anh!!! Hihi!!”
Dương Chi Ngọc: Để xem Ken quấn anh thế nào đây?!!!
************Sunflower
Vươn vai bừng tỉnh. Cô ‘òa’ một tiếng, ngáp một cái rõ to. Nhìn quanh, cô ko thấy bóng dáng anh đâu hết nên có chút thắc mắc. Đi đâu rồi???
Sáng, hay quen vs việc cãi cọ mấy câu để mở màn một ngày mới thì hôm nay đột nhiên anh lặn mất tăm! Không phải đi giao du vs con Vi gì nữa chứ?!!!
Nghĩ đến đó, mặt cô tối như đêm 30.
“Anh mà dám đi gặp nó, tôi sẽ cho anh chết ko có đất chôn~!!!”
Cô nghiến răng.
Cạch~!
Cửa mở. Lâm Tịch sắc mặt cũng ko kém Chi Ngọc, bước vào mà ko nở một nụ cười trên môi. Ngày mới vs những cơn bão sắp sửa diễn ra!!!!!!
“Sáng nay anh đi đâu vậy???” Cô hỏi. Giả vờ bận bịu nhưng thực ra là dỏng tai nghe ngóng.
“Đi tặng hoa!” Anh hờ hững. Nằm vắt chân mà xem ti vi. Dương Chi Ngọc nghiến, tay siết chặt, cái cành hoa vô phúc tan nát như mây.
“Tặng ai thế???” Cô hỏi. Ngon thì nói Nhã Vi xem!!! Số phận anh sẽ bi thảm như cành hoa trong tay tôi!!!!!!
“Tặng người tôi yêu!” Anh liếc cô một cái, tiếp.
Két két!!!!
Những cái móng bén nhọn của cô cào trên mặt kính tạo ra âm thanh nghe mà rợn người!!!
“Thế à?!!! Người anh yêu là ai???” Nghe kỹ, trong lời nói của cô còn hàm chứa...mùi máu tanh!
“TẶNG AI CÔ CÒN GIẢ ĐÒ????????” Anh cáu. La ầm lên. Cô cũng phát điên, đập mạnh lên bàn kính, hét lại:
“TẶNG AI SAO MÀ TÔI BIẾT!!!!!!!!!!!”
“Là cái thằng bạn gay của cô đó!” Anh mặt đen như Bao Công.
Oá?!
Cô giờ ms nghiệm ra. Thì ra, anh...đi tặng hoa là để ‘dụ dỗ’ Ken á?!!! Hì hì!!!
Thấy cô còn cười khoái chí. Anh tức đến mức muốn chém người:
“Cười cái quái gì???”
“Tôi khuyên anh!!! Nên làm nhanh nhanh một chút, 3 ngày, chỉ-có-ba-ngày!!!” Cô cười.
“Biết rồi!!!! Bà tám!!!!!” Anh tức mặt đỏ phừng phừng, tưởng chừng sắp phun ra lửa đến nơi. Cô dù bị nói như thế nhưg vẫn ko tức, ngược lại còn cười đến sắp rớt cả hàm răng!
“Nhớ lấy lời cô đã hứa đấy!!! Ko thì đừng trách tôi!!!” Anh nghiến răng nghiến lợi. Tại sao bao nhiêu người ko lấy mà lại lấy ngay con nhỏ ngốc xít này chứ?!!!!
“Ừ!!! Làm được đã nói nhé!!! Hehe!!!”
Cô ko phải đồ ngốc, làm sao dễ dàng để anh đạt được mục đích đây!!! Haha!!! Việc đầu tiên ngăn cản chính là: đi nói vs Ken!
...
Lâm Tịch vắt óc moi tim ra suy nghĩ xem còn cách nào hay nữa ko? Nói thật, lúc ôm bó hoa đứng trước phòng tên gay ấy, anh có cảm giác như mình đang bị hàng trăm, hàng ngàn camera trực tiếp quay vậy. Khó chịu cực kỳ! Chưa hết! Những lời thoại đường đường mật mật, ngọt ngào êm ái đều tan biến cái vèo khi đập vào mắt anh là gương mặt đầy...dưa leo của hắn ta.
Úi trời!!! Lúc đó anh chỉ muốn co chân chạy thẳng cho xong!!!! Tại sao chỉ vì con nhỏ quậy phá, nghịch ngợm Dương Chi Ngọc mà anh phải rơi vào tình cảnh này chứ?! Con nhỏ này đúng là đầu óc có vấn đề mất rồi!!!!
“Cũng phải ha! Chị hung dữ như vậy, anh ta còn sống đến giây phút này xem như là ân huệ rồi!!!” Ken tỉnh bơ mà ko hề biết cô sắp sửa lên cơn ‘nổi loạn’.
“Hihi!!!” Cười ‘dịu dàng’, Dương Chi Ngọc tiếp: