Không khó để tìm thấy ảnh của hắn. Thông thường là trên báo chí, chẳng hạn như tờ NEW DAY uy tín có đăng tin gần đây nhất, Lâm Tịch lại đầu tư vào thị trường chứng khoán. Hoặc tờ H.O.T có đăng tin tức cách đây một tháng bạn hắn tổ chức bữa tiệc hoành tráng để chúc mừng hắn đại công cáo thành thâm nhập thị trường mới…v.v…
Tuy nhiên, đối với Dương Chi Ngọc thì cô không hứng thú là mấy. Tất nhiên, là khi hắn và cô, nước sông không phạm nước giếng. Nhưng bây giờ thì không hề nha!!!
Dương Chi Ngọc mắt long lanh giận dữ siết tờ báo NEW DAY, căm phẫn nhớ đến lần xem mắt cách đây hai tháng…
***************Sunflower
“Chào em!!!”
Một người đàn ông áo quần bảnh bao, mặt mũi đàng hoàng không sứt mẻ cất giọng trầm trầm.
Đúng là tức chết!!!! Dám chê bai ngoại hình chim sa cá lặn của Dương Chi Ngọc cô ư??? Sao không đi tự tử đi!!!!!
“Cô chủ nhỏ!” Dì Vân-người làm thân thuộc nhất của cô lên tiếng.
“Có chuyện gì ạ?!”
“Dạ…Bên dưới có người nói muốn gặp cô ạ!”
“Là ai? Nam hay nữ ạ ???” Cô thắc mắc. Là ai đến nhỉ??? Là Như Ý sao??? Không thể nào, nó đang vui vẻ dạo mát bên Paris rồi. Tâm tình đâu mà về đây còn ghé nhà cô nữa. Never!
“Dạ! Là nam ạ!!!”
“Ừm! Tôi xuống liền đây!”
**************Sunflower
“Sao lại là anh hả??? Tên khốn này!!!”
Dương Chi Ngọc vừa nhìn thấy gương mặt làm cô hận hết kiếp này thì la toáng lên. Lâm Tịch đang ung dung xem tạp chí, nghe tiếng hét chói tai liền quay đầu lại thì thấy bóng dáng của cô gái kiêu ngạo bữa trước liền độc miệng mở lời:
“Hét cái gì mà hét?! Tôi không có cướp sắc của cô đâu mà hét. Thứ như cô tôi nuốt không trôi!”
“Dì Vân!!! Mau tiễn tên khốn này ra nghĩa địa cho tôi. Nếu hắn cố chấp, lập tức lấy chổi quét hắn đi!!! Không cần khách sáo với hạng người bỉ ổi, không có lòng tự trọng này!!!”
Dương Chi Ngọc tức tối hét lên, ra lệnh cho dì Vân.
“Ơ...Dạ! Cậu đây là...bà chủ dặn đến ạ!!!...”
“CÁI GÌ??? Mẹ tôi á?!!!..Tên điên kia, anh uy hiếp gì mẹ tôi vậy hả? Hả???”
“Sao? Có gì dính líu đến tôi kia chứ?! Là do hai nhà chúng ta đều có người ế hết, nên thấy xứng đôi vừa lứa. Haizzz...Tôi chính là người thảm hại nhất, sắp tới dù muốn hay không cũng phải cưới cái con người chanh chua, đanh đá như cô!!!”
“Ô hô! Xem nhân vật nào xuất hiện ở đây này!!!” Một giọng nói nghe như sấm rền vang lên từ trên đỉnh đầu. Cô tức tối quay người lại xem ai chán sống thì...
“Lâm-Tịch!!!!!!! Tại sao anh ở cái chốn này chứ hả???”
Cô tức tối gào lên. Tên này là hồn ma phương nào, vì sao cứ nhè cô hiếp đáp kia chứ???
“Why??? Tại sao tôi lại không ở đây được??? Hay là...cô đang ghen???” Vế sau chót hắn ghé người vào tai cô thì thào, dáng vẻ thực không khác mấy tên lưu manh trêu hoa ghẹo nguyệt là mấy.
Bốp!!!
Cái thụi cho anh một đấm ngay ngực. Cô mắng: