Chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ có một ngày chật vật chạy trối chết như vậy—— cơ hồ không dám quay đầu lại xem liếc mắt một cái, sợ chạy chậm một bước sẽ bị ai đó đuổi theo.
Tim đập loạn nhịp không thể khống chế được, Mô-za-a liều mạng chạy trốn, thẳng đến thật sự vô lực, không chạy nổi nữa, mới dừng lại chống tay vào một thân cây thở hổn hển.
“A. . . . . . A. . . . . .” Hô hấp hỗn loạn, đầu óc cũng một mảnh ầm ầm, mồ hôi theo tóc tích lạc chảy xuống, sáng sớm không khí mang theo một hợi lạnh mát thấm tận xương tủy, làm cho Mô-za-a không khỏi rùng mình một cái.
Hắn chỉ mặc một kiện áo sơmi đã bỏ chạy ra ngoài, ngay cả áo khoác cũng chưa kịp mặc. Có lẽ chỉ có chạy như điên như vậy, mới có thể làm cho hắn quên mất chuyệt phát sinh tối hôm qua, quên mất đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của người nọ, quên mất tầm mắt nóng bỏng luôn theo dõi cử động của hắn, quên mất nụ hôn cường thế lại không mất phần ôn nhu kia. . . . . .
Hôn môi, cùng một người nam nhân. . . . . . Thế nhưng. . . . . .
Thật là phiền a. Nam sinh nhếch môi, nhắm mắt lại ngăn không cho mình lại hồi tưởng đến chuyện phát sinh đêm qua.
Chính là muốn quên nhưng hình ảnh trong đầu lại hiện lên càng rõ ràng. Hắn lắc đầu, lại liều mạng lắc đầu, bi phẫn đến nối đập đầu vào thân cây.
Ta suy nghĩ cái gì a a a a a a ta là một nam nhân bình thường, mẹ hắn chỉ có hắn một đứa con thôi vả lại hắn chỉ thích nữ sinh ôn nhu xinh đẹp, mà tuyệt đối không phải lạnh như băng cứng rắn nam nhân! >o Trong đầu tiểu ác ma lại PIA nhảy ra, vô cùng hèn mọn nhìn hắn: ngươi ở biện minh cái gì chứ, đêm qua ngươi không phải cũng không phản kháng đó thôi!
Mô-za-a hò hét: đó là ta say rượu sau loạn tính! Loạn tính!
Tiểu ác ma lấy đinh ba đâm vào đầu Mô-za-a: ngu ngốc! Ngươi TM khi nào thì uống rượu? Nhiều lắm chính là ăn thịt cá thôi!
Mô-za-a bị ế không nói gì.
Ta không phải biến thái ta không phải biến thái ta không thương nam nhân ta yêu chính là nữ nhân. . . . . . Trong lòng đang không ngừng niệm chú lặp lại những lời này, người nào đó như cái xác không hồn cứng ngắc đi về phía trước.
Đông! !
Hắn đụng vào một bác gái đang cầm cây chổi quét lá cây trên đường.
“Chàng trai tre, đi đường sao không cẩn thận như vậy! Nếu ở trên quốc lộ thì cậu đã bị xe tông rồi!” Bác gái thao thao răn dạy.
“Thực xin lỗi. . . . . .” Người nào đó cúi đầu, tránh ra từng bước nói.
“Thất tình?” Bác gái tà nghễ nhìn hắn, một bộ thấy nhưng không thể trách ngữ khí.
“Ách. . . . . . A?” Người nào đó mờ mịt ngẩng đầu, một lúc lâu mới kịp phản ứng vội lắc đầu: “>o “Không phải sao lại thất hồn lạc phách như vậy chứ! ? Nếu không chính là thầm mến? Khẳng định là vậy!” Bác gái một bộ người từng trải ngữ khí chắc chắc nói.
Bác gái ngài có thể đừng biểu lộ bát quái như vậy. . . . . . Người nào đó buồn bực.
“Ta. . . . . .”
“Ai nha nha chàng trai trẻ, nghĩ thong thoáng chút, đầu năm nay thất tình là chuyện thường, cũng không phải thất thân, ngủ một giấc ngày mai tỉnh lại cái gì cũng liền quên thôi mà.” Bác gái khuyên giải an ủi nói.
Đều nói không phải . . . . . . Người nào đó bi phẫn, vì cái gì hiện tại ngay cả bác gái quét rác đều cởi mở như vậy, thất thân? o(╯□╰)o
Bất quá, theo quan điểm mà nói, chính mình hiện tại cảm giác quả thật cũng có chút giống.
Ôi không, mình đang nghĩ gì vậy kìa.
“Cái kia. . . . . . Tôi, tôi quả thật gặp một chút việc. . . . . .” Mô-za-a ôm tâm tình “Dù sao hiện tại ta có chết cũng không trở về bằng không rất mất mặt “, thôi thì đơn giản đứng ở dưới tàng cây, cùng bác gái nói chuyện phím.
“Sự tình gì? Có phải hay không cảm tình có vấn đề?” Bác gái trong mắt lóe ra bát quái hào quang, sáp lại hỏi.
“Ngô. . . . . . Xem như, cũng không phải. . . . . .” Mô-za-a xấu hổ không biết nói như thế nào mới tốt, “Đêm qua tôi bị một người hôn. . . . . .”
“! !” Bác gái hưng phấn , đầu năm nay nữ sinh thật sự là chủ động. . . . . .
——”Cường hôn?”
“. . . . . . Ân.”
——”Cậu có phản kháng không?”
“. . . . . . Ách. . . . . .”
——”Xem ra là không có. . . . . .”
>o Bác gái dùng quỷ dị đích ánh mắt phiêu hắn vài cái, “Cậu đối với người kia có cảm giác gì?”
“. . . . . . Chúng ta, chúng ta là đồng sự. . . . . .” Người nào đó nói quanh co.
“Nàng hướng cậu thổ lộ sao không?”
. . . . . .”Không có.”
Không có? !
——”Vậy nàng hôn cậu lúc sau các ngươi làm gì ?”
“Ách, . . . . . . Ngủ.”
Bác gái ánh mắt càng trở nên quỷ dị : “Trên giường?”
“. . . . . . Ân.”
Ngươi này cũng là chơi qua đường thôi! Bác gái dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn, “Tránh ra tránh ra, đừng cản trở công tác của tôi. . . . . .” La hét chuẩn bị đuổi người.
“A?” Bị đối phương đột nhiên chuyển biến khiến cho có điểm không biết làm sao, Mô-za-a sửng sốt.
“Cậu đây không phải yêu đương lăn nhăn sao, lưỡng tình tương duyệt rồi còn chạy ra đây buồn bã gì chứ. . . . . . Chạy nhanh đi, đừng ở đây vướng bận. . . . . .”
Lưỡng tình tương duyệt? ! o(╯□╰)o
“Chính là. . . . . .”
—— Chính là người nọ là cái nam nhân a a a a a! >o Lời này còn chưa nói ra, Mô-za-a đã bị một đôi tay đột nhiên từ phía sau ôm lấy.
Một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng ở bên tai vang lên: “. . . . . . Chính là cái gì?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT