Vài ngày sau khi ông Ủy viên quân sự Lê Văn Viễn tới bàn chuyện ủy lạo
bộ đội Phú Thọ, ông Hội Ðồng Ðống nhận được món quà bất ngờ. Ðó là một
cái hộp giống như hộp bánh biscuit hiệu I U gói giấy hồng có thắt nơ đỏ, ngoài đề: Người gửi: ủy viên quân sự Lê Văn Viễn. Người nhận: ông Hội
Ðồng Ðống, làng Ða Phước.
Mở hộp ra, mắt ông Hội đồng chớp lia: Một khẩu súng sáu mới toanh nạp đạn đầy đủ.
Ông Hội đồng rất mê súng. Từ lâu ông mê khẩu súng lục mà bọn cò Tây đeo xệ
bên hông, coi oai thấu trời. Ông mê có một cái "giò heo" để lấy le với
làng tổng. Nay cầm cây súng Colt có khoe hình con ngựa, nước thép sáng
xanh, chưa có dấu tay ai sờ mó, ông mừng quá réo to lên: "Lúa ơi con
đâu?".
Lúa từ sau bếp chạy ra : " Gì đó ba ? "
- Coi nè, thằng Ủy viên quân sự Lê Văn Viễn tặng cho ba nè .
Ông Hội đồng quơ lấy cây súng khoe với cô con gái rượu.
Nhưng cô Lúa lùi lại, đưa hai tay lên, ré to:
- Ý ! ý đồ chết người, con sợ lắm !
Ông Hội đồng cười lớn:
- Cái gì mà sợ ! Ðây là võ khí để phòng thân. Thời buổi lộn xộn, mình là dân có máu mặt, là mục tiêu của bọn cướp. Tư Ty ở cầu ông Thìn hay là
đám Mười Nhỏ bên Xóm Cỏ . Thằng ủy viên quân sự tặng mình khẩu súng này
thật là biết ý mình quá. Cho vàng cũng không mừng bằng !
Trong
khi ông Hội đồng săm soi khẩu súng, cô Lúa nhìn cái hộp và thấy một tấm
danh thiếp in dòng chữ: Lê Văn Viễn, Ủy viên quân sự. Lật phía sau thấy
có mấy hàng viết tay: Cháu xin cưới cô Lúa và đây là sính lễ đầu tiên
kính dâng Bác.
Cô reo lên :
- Ba đọc tờ giấy này đi ba .
Ông Hội Ðồng giật mình khi biết thằng Ủy viên quân sự không tặng mình khẩu
súng khơi khơi mà có điều kiện: bác phải gả con gái rượu của bác cho
cháu. Thật là một lối cầu hôn lạ đời !
Lập tức ông quay lại nhìn con gái:
- Ðêm trước nó xuống bếp mồi thuốc nó nói gì với con mà bây giờ xin hỏi cưới?
- Có nói gì đâu ba ? Anh chỉ hỏi thăm chuyện này chuyện nọ vậy thôi. Hỏi cho có chuyện để làm quen vậy mà.
Ông Hội đồng lo ngại:
- Con nghĩ gì về việc cầu hôn này. Ba lo lắm, nếu con không ưng thì mệt
với nó. Ngày xưa nó là dân giang hồ, vào tù ra tội, còn ngày nay nó là
Ủy viên quân sự. Thời nào nó cũng có súng...
Cô Lúa bẽn lẽn nói nhỏ:
- Lúc nào ba cũng sợ nhưng người có súng. Nhưng theo con nghĩ thì có hai loại người cầm súng. Có loại cướp của giết người mà cũng có loại trừ
gian diệt địch. Ông ủy viên quân sự thuộc về loại sau...
Ông Hội đồng gật gù:
- Nếu nó biết tu tỉnh như vậy thì tốt. Nói vậy là con... ưng nó, phải không?
Cô Lúa gật. ông Hội đồng thở phào:
- Vậy là đỡ cho ba lắm. Nếu con không ưng thì ba biết ăn nói làm sao với nó đây .
Thế là một tuần sau Bảy Viễn nghiễm nhiên là rể quý ông Hội đồng Ðống.
Mười Trí là bạn nối khố nên cũng được mời.
Nể tình, anh đi dự chung vui với bạn, nhưng trong lòng không thích thói đa thê của Bảy Viễn.
Nhưng trong thời buổi loạn lạc này, chuyện đám cưới dù rôm rả mấy cũng chìm
trong những đợt sóng thời cuộc. Trong tuần trăng mật, Bảy Viễn vẫn lo
chuyện nuôi quân. Ðã đốn thì phải vác Chiêu mộ anh em bộ hạ càng đông
càng chi phí nhiều. Tiền nhà có hạn, không bao lâu đã cạn. Tiền của dân
ủng hộ cũng không đủ. Bảy Viễn phải nghĩ tới biện pháp mạnh: sung công
ghe gạo, ghe heo ở chợ Cầu ông Lãnh, trên kinh Cây Khô, sông Bình Ðiền
v.v... Nhưng các ghe thương hồ cũng thưa vắng vì nạn cướp giật dọc
đường.
Bảy Viễn bèn nghĩ cách làm tiền dân có máu mặt ở Sài Gòn - Chợ Lớn.
Ngày xưa Bảy Viễn từng tới các sòng bạc ăn thua lớn như sòng Sáu Ngọ.
Cách mạng bùng nổ, các sòng bạc dẹp nhanh, nhưng Bảy Viễn vẫn nhớ các tay có máu đỏ đen từng ăn thua bạc muôn. Một trong các trùm cờ bạc này là cậu
Ba Huy, hỗn danh là công tử Bạc Liêu, con ông Hội đồng Trạch giàu số một tỉnh Bạc Liêu. Ông này đặt tên con theo loài thủy tộc. Cha là Trạch,
con đầu lòng là Hai Ðinh (cua đinh), cậu thứ ba là Ba Quy, cậu thứ tám
là Tám Bò.
Cậu Ba Quy đi học bên Pháp về, thấy chứ Quy không hay, bèn đổi là Huy, Trần Trinh Huy.
Không biết qua Tây cậu Ba học ngành gì, về nước chỉ ở không, đi chơi đó đây
và ăn xài rộng rãi, thậm chí sắm cả máy bay chở ông Hội đồng đi thăm lúa từ Bạc Liêu xuống Cà Mau. Lúc đó ở Việt Nam chỉ có hai người "chơi" máy bay là Hoàng đế Bảo Ðại và cậu Ba Huy.
Dân đi Tây về, quen thói ăn chơi, phong lưu tài tử, mà ở tỉnh thì thiếu tiện nghi, không có hộp
đêm, vũ trường, sòng bạc nên cậu Ba lên Sài Gòn mướn nhà ở luôn, thỉnh
thoảng về quê lấy tiền xài phá thỏa thuê.
Bảy Viễn cho người thăm dò và biết Ba Huy sống tại một biệt thự ở Phú Thọ Hòa, có năm bảy đứa
vệ sĩ cùng một bầy chó berge. Muốn tấn công biệt thự này không phải
dễ...
Trong lực lượng bộ đội của Bảy Viễn có một anh công nhân ngành in kiêm võ sĩ tên Tám Tâm.
Khi nghe đại ca Bảy Viễn hỏi ai dám đột nhập biệt thự Ba Huy để đưa giấy
mời của ông Ủy viên quân sự Lê Văn Viễn thì Tám Tâm đưa tay xung phong.
- Anh có biết Ba Huy không mà đưa tay xung phong?
- Có . Tôi biết rõ công tử Bạc Liêu, ông ta có cô vợ bé tên Tuyết Nhung
là chủ sòng bạc Tuyết Nhung đường Chasseloup. Tôi thấy cậu Ba tới đó mỗi tối đưa Tuyết Nhung vô Chợ Lớn ăn cao lâu.
- Vậy tôi giao anh nhiệm vụ đi mời Ba Huy cho anh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT