“ Trời ơi ! Đây là sao ? “ Nhược Tuyết hét toáng lên. Mái tóc của cô giờ bị thành dạng gì đây trời. Không khác gì con ma trong The Ring. Mái tóc dài, dẽ ngôi giữa, một số phần bị cắt tém đi không thật kinh dị không tả nổi. Mà Tiểu Tuyết đặc biệt dị ứng với kiểu tóc này, nó khiến cô vừa ghét vừa thấy sợ.

“ Cái quái gì đây ? Tên khốn này, ngươi muốn chết phải không ?” Cơn tức giận phun trào như dung nham núi lửa. Đã vậy, cô còn túm được cuốn truyện tranh The Ring đang để ngay trên bàn. Tên Fink kia thật biết dọa người, cô tiện tay ném bốp quyển truyện giữa mặt hắn, tức giận thở phì phò.

Hạ Lâm không nói gì, trong lòng chỉ biết than phục tài năng của Fink. Nhưng, lần này thì hắn đã chọc nhầm người rồi, trông bộ dạng muốn giết người của Tuyết Nhi làm anh không dám lên tiếng nói giúp hộ. Trong lòng anh bỗng dâng lên cảm xúc khó tả. Khuân mặt kia, mái tóc kia rất giống một người. Người đó tồn tại trong tâm trí anh, khiến anh vừa hận, vừa yêu.

“ Tôi … không phải là như vậy đâu. “ Fink giơ quyển truyện lên để thanh minh. Có đánh chết hắn cũng không dám nhận mình lấy cảm hứng để cắt tóc cho Diệp Tuyết là từ trong The Ring. Cư nhiên, hiện thực trước mắt đã phản bội hắn, mái tóc kia giống đến 99.9% con ma kinh dị kia. Chỉ vì hứng thú muốn làm một tác phẩm kinh điển như vậy, cộng thêm hắn cảm cô rất phù hợp với kiểu tóc này nên mới dám làm liều. Nhưng ai ngờ, đằng sau khuân mặt xinh đẹp của tiểu mĩ nhân là một con cọp cái chính hiệu.

“ Bình tĩnh … đừng nóng giận nha. “ Hắn vẫn cố làm nguôi ngoai đi cơn giận của Nhược Tuyết, nhưng càng nói thì sắc mặt của cô càng tối đen đi. Trong lòng tràn ngập tức giận. “ Vật ngươi định thế nào ? “ Vừa nói, đôi tay xinh đẹp của cô vừa cầm lấy chiếc kéo chuyên dụng trên bàn, dường như ám chỉ nếu không trả lời cho tốt thì hắn chỉ có con đường chết.

“ Không cần … động thủ. Nhắm mắt lại … 3 giây là … được” Fink hốt hoảng trả lời lại. Hắn không muốn chết trẻ thế này đâu, mới có hưởng thụ đời vui được 30 năm, hắn còn bạn trai ở nhà và một đống trai đẹp chưa chinh phục hết. Thật sự hắn không muốn chết đâu. Trông bộ dạng sợ hãi của hắn, Tiểu Tuyết có chút thương cảm. Nhưng, lí trí của cô không cho phép tin tưởng tay nghề hắn lần thứ hai. “ Không nhắm mắt, ngươi cứ cắt đi. “

“ Không nhắm … làm sao … mà cắt được. “ Nhưng nhận được cái trừng mắt đáng sợ của co liền khiến Fink ngậm miệng lại ngay lập tức. Quả đúng tài nghệ siêu phàm của hắn đã được bộc lộ. Chỉ trong vòng 3 giây, với những đường kéo tinh xảo, nhanh đến chóng mặt của hắn đã khiến mái tóc kinh dị lúc trước trở thành một tác phẩm hòan hảo bất ngờ. Những lọn tóc được tỉa nhẹ nhàng, xõa thẳng xuống lưng. Đi kèm với đó là phần tóc mái được cắt bằng, ôm sát khuân mặt xinh đẹp của cô. Thực sự, Diệp Nhược Tuyết rất phù hợp với kiểu tóc mới này.

Diện mạo xinh đẹp của cô được trừng bày hết cỡ. Kiểu tóc này khiến ai cũng cảm thấy ngỡ ngàng trước vẻ đẹp kiều diễm của Tiểu Tuyết. Trước đây, cô vốn đã xinh đẹp nhưng, chỉ vì không quan tâm đến điều đó nên dường như, vẻ đẹp ấy đã bị ẩn giấu đi. Nhưng hiện giờ, sự long lanh và sức hút mê người của nó đang được tập trung hết cỡ. Đến chính cô cũng phải kinh ngạc về diện mạo bây giờ của mình.

“ Tôi vốn dĩ đã xinh rồi … bây giờ thay đổi một chút, thì càng tuyệt hơn. Phải không? “ Câu nói ngượng ngùng của Diệp Tuyết khiến bầu không khí càng thêm khó tả. Ánh mắt ngưỡng mộ của Fink và đôi mắt màu hổ phách mê hồn, tràn ngập ôn nhu của Hạ Lâm vẫn đang chăm chú nhìn cô không chớp mắt, khiến cô cảm thấy không thoải mái chút nào.

“ Em thật xinh đẹp. “ Hạ Lâm thốt lên. Anh thật sự mong muốn người con gái xinh đẹp này ngay lập tức thuộc về mình. Vẻ đẹp kiều diễm kia của cô có sức hút mê người, vì thế sẽ có nhiều người để ý tới cô hơn. Anh thật sự hối hận khi đưa cô đến cửa hàng của Fink. “ Anh nói gì mà sến vậy ? “ Dù vậy nhưng trong lòng cô cảm thấy thập phần sung sướng. Được chính miệng sóai ca khen ngợi thì đâu phải ai cũng có được cái phúc đó.

“ Hài lòng rồi chứ ? Tiểu mĩ nhân.” Giọng nói của Fink có phần kiêu ngạo. “ Lần này chị sẽ miễn phí cho em, coi như là đền bù được chứ.” Giờ có dí tiền của cô vào tay, hắn cũng không dám nhận, chỉ sợ tổn thọ mà thôi. “ Đương nhiên là được. “ Tiểu Tuyết vui vẻ trả lời. Cô hướng ánh mắt tới Hạ Lâm tỏ ý muốn về nhà. Trước khi rời đi, cô tới chiếc bàn gỗ gõ, dùng chiếc kéo, đâm một nhát sâu xuống mặt bàn. Nhát kéo đó đâm xuyên qua quyển truyện The Ring, khiến nó bị đính chặt xuống. “ Chị nên bỏ thói quen đọc truyện để lấy cảm hứng sáng tác đi là vừa. “

Hành động vừa rồi của Nhược Tuyết khiến Fink thất kinh. Khuân mặt hắn tái mét không còn giọt máu, hắn không ngờ rằng cô lại thù dai đến vậy. Chỉ cầu mong sau này, em trai Hạ Lâm đáng yêu của hắn sẽ không đưa cô tới đây nữa. Hắn cảm thấy thương cho Hạ Lâm, một chàng trai đáng yêu, ngây thơ như vậy mà lại vướng phải lưới tình của một ác ma đội lốt thiên sứ kia. Tuy nhan sắc của cô thuộc dạng kinh diễm nhưng tính tình thì hoàn toàn không được. Thật đáng thương cho tiểu thiên sứ của hắn.

Hạ Lâm và Nhược Tuyết lại tiếp tục hành trình. Tuy cô đã nói để mình tự về nhưng anh lại nhất quyết đưa cô về nhà bằng được. Trong lòng anh lo sợ, một cô gái xinh đẹp như hoa kia mà đi về một mình thật không chút yên tâm. Dù biết sẽ chẳng ai có thể làm gì nổi cô nhưng anh vẫn muốn đưa cô trở về. Chỉ cần được ở bên cô một giây cũng đã khiến anh hạnh phúc rồi.

“ Em có dùng điện thoại không ? Nếu có thì chúng ta trao đổi số được chứ ? “ Hạ Lâm dè dặt hỏi. Anh chưa từng làm chuyện này với những cô gái khác trước đây. Trong lòng anh hiểu một điều, lần này anh thực sự thật lòng với Diệp Tuyết. Đáp lại anh là khuân mặt đem theo nụ cười đáng yêu của cô. Cô cảm thấy rất vừa lòng với anh, một chàng trai trong sáng, dễ thương như vậy thì làm sao từ chối cho được.

“ Được. Anh lưu số đi. 012xxxxxxxxx” Giọng nói êm ả của cô khiến Hạ Lâm vô cùng hồi hộp. Anh lập tức gọi sang số đó vì sợ mình lưu sai, tiếng chuông điện thoại của Diệp Tuyết là một bài nhạc tiếng anh. Anh nhận ra bài hát đó “ An angel của Declan Galbraith”. Không ngờ cô cũng có sở thích lãng mạn như vậy. Lòng hiếu kì của anh nổi lên, có quá nhiều điều mà anh muốn biết về cô, nhưng thời gian còn lại rất ít. Anh không thể giữ cô lại cả đêm ở bên ngoài cửa để hói mấy chuyện đó cho được.

“ Em vào nhà trước đây. Tạm biệt. “ Giọng nói đáng yêu của cô vang lên. Vẻ mặt anh thoáng nỗi thất vọng, nhưng lại nhanh chóng biến mất. “ Ừh! Hẹn gặp lại.” Câu nói mang nhiều ẩn ý. Trông bóng dáng bé nhỏ của Tiểu Tuyết bước vào nhà, ánh mắt anh vẫn chăm chú nhìn về hướng đó.

Nhưng, thần may mắn vẫn mỉm cười với anh. Chỉ trong một ngày mà đã có thể biết được số điện thoại cũng như địa chỉ nhà của Diệp Tuyết là đã là quá nhiều rồi. Chiếc xe máy vụt đi trong đêm tối. Trên tầng hai của ngôi nhà, có một bóng đen đứng sau tấm rèm cửa sổ.

Diệp Tuyết bất giác cười lớn. Không ngờ hôm nay cô thật tốt số. Chẳng những hòan thành việc báo thù mà còn tiếp cận được soái ca. Cô sẽ tự thưởng cho mình nửa hộp kẹo chanh còn lại kia, dù biết rằng, đến cuối tuần mình sẽ vô cùng thảm thương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play