Diệp Giang Nam gọi điện tới trụ sở quân sự của Nato, giọng vô cùng gấp gáp.

“ Tôi là Giang Nam… Mau chuyển máy tới cho Hạ Linh.” Hiện giờ đang là thời khắc vô cùng quan trọng mà anh lại không thể liên lạc được với Black. Điện thoại di dộng thì tắt máy, tina hiệu bộ đàm thì nhiễu sóng, may mà Copper có nói với anh là Hạ Linh đã bay tới Ý để nghiên cứu về một số vấn đề liên quan tới an ninh ở đó.

“ Thưa ngài, Kathy tiểu thư đã đi khảo sát tại vùng biên giới cách đây một tiếng, nên hiện tại không có mặt tại căn cứ. Khi nào tiểu thư về chúng tôi sẽ nhắn lại.” Một nhân viên thư kí của phòng đáp lại lễ phép, họ biết người đang gọi đến này chính là vị hôn phu nổi tiếng của West Death-một trong những nữ tướng tài ba nhất của Nato.

“ Chết tiệt …” Giang Nam tức giận đáp lại rồi cúp máy, trong lòng anh vô cùng bực tức khi biết cô tự ý rời đi khi anh vướng lịch công tác ở Đài Loan. Hạ Linh thật không biết trời cao đất dày là gì, đã mang thai 2 tháng rồi mà vẫn còn ham hố mấy trận đánh với đám vũ khí chết người kia. Dù anh có khuyên giải như thế nào cũng không thể thuyết phục được cô.

Anh không thể hiểu cô nghĩ cái gì trong đầu nữa. Đã chấp nhận lời cầu hôn của anh nhưng lại chỉ tổ chức đính hôn, anh đã đợi 2 năm rồi. Đến bây giờ, trong bụng cô còn có đứa con của hai người nhưng cô vẫn cố chấp không chịu tổ chức hôn lễ, làm anh suốt ngày bị tra tấn bởi hai bô lão họ Diệp. Họ biết tính tình cô ngang bướng, lúc nóng lúc lạnh nên rất khó chiều, nhưng đến bây giờ, khi Nhược Tuyết và Hạ Lâm đã sinh một đứa nhóc ác quỷ Tử Hạ Thần kia rồi, anh và cô đã cùng lên chức bác, mà cô vẫn không chấp nhận tổ chức hôn lễ của họ. Đã vậy thì cô không thể trách anh sử dụng thủ đoạn để đòi lại công bằng cho chính mình.

Cùng lúc đó, Hạ Linh đang ở Ý liền hắt hơi mấy cái, ngay lập tức, cố hai người tùy tùng ở phía sau đem áo khoác, tự động choàng lên vai cô.

“ Thời tiết ở đây dễ chịu thật!” Cô không nhịn nổi mà muốn ngay lập tức mua một căn nhà tại đây để có thể hưởng thụ không khí trong lành nơi này. Chắc hẳn đứa bé trong bụng cô cũng sẽ vô cùng thích thú.

“ Kathy tiểu thư, trụ sở vừa thông báo, ngài Giang Nam có gọi tới.” Một kẻ đứng phía sau cô liền báo lại ngay khi nghe xong cuộc điện thoại kia.

“ Vậy sao, chắc anh ấy đang rất sốt ruột. Chúng ta trở về Rome thôi, ta mệt rồi.”

Hạ Linh cùng đám tùy tùng và hoàng loạt các vệ sĩ cùng nhau trở về thành phố Rome xinh đẹp kia. Nếu Giang Nam tìm đến, cô có thể bàn với anh chuyện chuyển tới sống tại nước Ý này.

Mở cửa phòng khách sạn, ngay lập tức đập vào mắt cô chính là hình ảnh anh đang dựa lưng vào tường, trên tay cầm một bó hoa hồng thật lớn, mỗi bông đều được nhuộm thành màu đen nhánh với sắc thái vô cùng quỷ dị.

“ Cho em sao?” Cô tự nhiên bước tới rồi cầm lấy bó hoa đặc biệt kia. Giang Nam cũng không nhịn nổi mà hôn nhẹ lên làn môi bé nhỏ của cô.

“ Em mặc cái này đi.” Vừa nói, anh vừa lấy ra từ trong chiếc túi một bộ váy màu đen xinh đẹp, thân váy bó sát, phía dưới xòe ra trông thật tinh xảo. Bộ váy càng nổi bật hơn khi Hạ Linh mặc nó.

“ Hôm nay anh lạ vậy? Có chuyện gì vui sao?” Nhìn vẻ mặt anh đem theo nụ cười quyến rũ, trong đôi mắt kia ẩn chứa những tia gian tà khiến cô không tài nào hiểu được.

Giang Nam vỗ tay hai tiếng thật mạnh, từ bên trong phòng ngủ, xuất hiện một đám người lạ tiến ra. Trong nháy mắt, cô đã hiểu mọi chuyện. Nhìn lại bộ lễ phục màu trắng kia của anh, rồi nhìn vào chiếc váy đang mặc trên người mình, Hạ Linh hiểu được ý đồ mà anh định làm.

Một vị cha sứ mặc đồ giáo sĩ quen thuộc, trên tay còn cầm một quyển kinh thánh, phía sau xuất hiện hai ba vị nhạc công đang cùng nhau tấu lên bản nhạc quen thuộc dành cho các bữa tiệc đám cưới. Giang Nam kéo tay cô về phía gần giứa gian phòng khách, và sau khi cả hai đã đứng ngay ngắn để bắt đầu buổi lễ, giọng cha sứ liền vang lên.

“ Diệp Giang Nam, con có đồng ý lấy Tử Hạ Linh làm vợ, suốt đời suốt kiếp chỉ yêu một mình cô ấy và mãi chăm sóc cho Hạ Linh không?”

“ Con đồng ý.” Giang Nam nhanh nhẹn trả lời lại. Cô cũng không ngờ anh lại sử dụng thủ đoạn này để bắt ép cô, nhưng không sao, chỉ cần chờ một chút nữa khi đến lân mình trả lời, cô sẽ lại chơi khăm anh một vố khác.

“ Được rồi … ta tuyên bố cả hai chính thức trở thành vợ chồng.” Câu nói của cha khiến cô muốn rớt hàm. Đang định bụng để nói ‘câu con không đồng ý’ thì vị cha sứ kia lại tuyên bố luôn, khiên cô trở tay không kịp.

“ Sao cha lại không hỏi em?” Cô lập tức quay sang phía anh để kháng nghị, nhưng lại bắt gặp nụ cười tinh ranh đầy xảo quyệt từ trên khuân mặt đang giả vờ vô tội kia.

“ Vậy, em nói đồng ý chứ?”

“ Đương nhiên là không.”

“ Thế thì cần hỏi làm gì, em chỉ cần biết anh đồng ý là được.” Giọng nói bá đạo của anh vang lên, rồi ngay lập tức hôn mãnh liệt trên đôi môi cô. Mọi người trong phòng đều ra ngoài, bên trong chỉ vang lại tiếng thở dồn dập … Vì quá say đắm với nụ hôn của anh, mà cô lại mất cảnh giác. Đến khi trên tay có xuất hiện cảm giác lành lạnh, thì một chiếc nhẫn hắc kim cương đã được đeo vào ngón áp út tay trái của cô. Hạ Linh không khỏi ngạc nhiên trướcthủ đoạn càng ngày càng cao siêu của anh. Nhìn về phía tay Giang Nam, trên đó cũng đeo một chiếc nhẫn cùng cặp với chiếc nhẫn của cô. Một đôi nhẫn, tượng trưng cho tình yêu vĩnh hằng giữa hai người …

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play