- Sao mà lâu thế nhỉ. Đã bảo là 8 giờ rồi mà. - Hắn nhìn đồng hồ cằn nhằn.
Hắn còn nghĩ Alex và cô gái đó cho hắn leo cây nữa cơ. Kai đi qua, thấy hắn đứng ở cổng một mình.
- Ê! Sao đứng đây vậy? Alex đến chưa? Mà bạn gái mày đâu? - Kai hỏi.
- Đang chờ Alex cùng bạn gái của nó và của tao đây. Mày không thây tao ngóng hoài sao? - Hắn làm mặt khó chịu.
- Thôi thôi! Tao hỏi thế thôi. Mày làm gì mà khó chịu thế? - Mọi người đều rất sợ hắn nổi giận hay làm cái bộ mặt khó chịu vừa nãy.
"Kíttttt". Một chiếc xe ôtô dừng ngay chỗ hai người họ đâng đứng. Từ trong xe, Alex bước ra với một cô gái.
- Hello! Đợi tao lâu chưa? Đây là bạn gái tao. Này! Chớ có hiểu lầm là người yêu đó. Chỉ là bạn có giới tính là nữ thôi. - Alex giới thiệu.
- Thế đứa em gái sinh đôi của mày đâu? - Hắn hỏi.
Alex nhìn quanh rồi nhìn vào trong xe. Nó vẫn ở trong xe không chịu ra. Alex vào xe để kéo nó ra nhưng nó vẫn không chịu.
- Em hứa giúp anh rồi cơ mà. - Anh nó nói.
- Em đã hứa đâu. - Nó trả lời.
- Nhưng giờ đã đến đây rồi mà bỏ về thì không hay đâu. Tên Ray sẽ đanh giá thấp dòng họ Triệu của chúng ta đấy.
Nghe thấy thế, lòng sĩ diện của nó cao như một đứa con trai lại trỗi dậy, thêm nữa là nó không bao giờ muốn làm mất mặt dòng họ nhà nó vì dù gì sẽ hỏi tội ba mẹ nó chứ không phải nó mà nó thì yêu ba mẹ cực kì. Nó xịu mặt xuống đi ra xe cùng Alex.
- Xin giới thiệu! Đây là em gái sinh đôi của tôi! Triệu Tiểu Vi. - Alex giới thiệu.
Tóc giả của nó có mái bằng và đuôi xoăn nhẹ. Trông nó như búp bê. Kai nhìn nó không chớp mắt. Hắn nhìn nó một lát rồi quay đi nhưng nó chợt nhận ra hắn đỏ mặt. CÓ vẻ như là hai người đó không nhận ra nó. Vì ở trường học bên New York, nó được mệnh danh là Phù Thuỷ. Vì nếu hoá trang thành con trai trông sẽ rất đẹp trai, còn vẫn ở giới tính thật thì trông rất xinh. Hot girl chứ chả chơi.
- Này! Sao tao thấy em mày giống ai ý! Ở truờng mình ý. - Kai đi về phía Alex nói nhỏ.
- Làm gì có chuyện đó. Em tao làm sao giống ai trong truờng mình đuợc. Nó giống mẹ tao nhất nhà. - Alex giật thót tim.
- Bây giờ vào đuợc chưa? Ở ngoài này để muỗi xơi hả? - Nó nói lạnh nhạt. Nó cũng nghe thấy Kai nói gì nên lạnh nhật một tý để họ đỡ phát hiện Jun vui vẻ hàng ngày.
Rồi tất cả đi vào. Nó khoác tay hắn. Thỉnh thoảng, hắn liếc nó một cái. Nó cũng biết nhưng làm ng, coi như không biết.
Tiểu thư họ Kim, Kim Mai Suơng là một cô gái xinh đẹp nhưng nữ sinh truờng Adeny đồn là hoa hồng có gai, còn chảnh, tự cho mình là nhất nữa. Nhưng không phủ nhận là những lời nói của cô tiểu thư này làm vừa lòng nguời khác. Cô ta là chúa nịnh mà. Bữa tiệc - phần phát biểu của Mai Sương diễn ra suôn sẻ. CÒn phần còn lại là khiểu vũ hoặc là làm gì đó tự do.
- A! Ray! - Mai Sương reo lên khi thâý hắn.
Sau đó chạy đến ôm hắn. Hắn cũng ôm lại. Nó nhìn mặt anh nó trông có vẻ tức tức khi thấy cảnh đó.
- Hình như tiểu thư Kim thích Ray phải không? - Nó hỏi nhỏ Kai.
- Ừ! Nó thích Ray từ hồi ba bọn tớ (Alex, Ray, và tớ) vào truờng Havin, tức là gần truờng nó, truờng Adeny. - Kai giải thích.
Nó ậm ừ rồi Kai lại hỏi:
- Này! Cậu là em gái sinh đôi của Alex thật đấy à? Trông hai nguời khác nhau mà.
- Cả dòng họ Triệu ai cũng nói như vậy hết. - Nó mỉm cuời đáp lại.
Kai ngây người khi nó cuời. Có vẻ đã bị nó hút hồn. Kai dẫn nó dđ tham quan nhà Kai. kai chỉ cho nó những nơi đẹp nhất trong nhà mình như khu vuờn, đài phun nước. Ở đầi phun nước, Kai và nó nói chuyện với nhau. Chủ yếu là Kai hỏi nó trả lời. Đôi lúc Kai còn chọc nó cuời. Nụ cuời của nó toả sáng trong đêm trăng thanh mát. Kai tự nhiên lại lỗi một nhịp tim đập. Có một tình yêu nảy nở. Nhưng không phải từ hai phía mà là một, là Kai. Còn nó thì vô tư, kể cho Kai nghe những trò quậy phá mà nó cùng anh nó đã làm để chọc mọi nguời. Trò quậy nào cũng độc. Kai nghe mà toát cả mồ hôi hột.
- Mấy giờ rồi? - Nó hỏi.
- Khoảng hớn 10 giờ rồi. 11 giờ là bọn tớ phải về trường. Mà nghe nói cậu học ở New York. Sao lại bỏ học giữa chừng về đây làm gì?
- Ừ thì... tớ nhảy cóc. Nghỉ hè sớm. Năm sau tiếp tục năm cuối.
- Ra là vậy.
- Thôi! Giờ tớ phải về. Goodbye. - Nó tạm biệt Kai rồi đi ra xe về nhà Alex.
Kai đi vào nhà. Khách khứa vẫn chưa về hết vì chỉ toàn là bạn học của Mai Suơng và bạn Kai. Toàn dân ăn chơi không sợ mưa rơi thôi.
- Kai! Em tao đâu? - Alex hỏi.
- Em mày về rồi. - Kai trả lời.
- Hả? Thế tí nữa tao về kiểu gì bây giờ? Trời ơi! Cái con trời đánh. Nó dám... - Alex nổi quạu.
Trên xe, nó cuời tủm tỉm. Nó bỏ anh nó ở lại đó rồi lấy xe đi về, cho Alex đi bộ về kí túc xá. Về đến nhà Alex, nó nhanh chóng trở lại thành Jun và đến kí túc xá.
11 giờ, Kí túc xá truờng Havin, phòng 204, Alex và hắn về. Nó ngồi chơi điện tử trên laptop ở sofa. Nhìn mặt anh nó hầm hầm, quần áo ướt sũng trông ớn lạnh.
Chả là, sau khi nó lấy xe đi rồi, anh nó hỏi đi nhờ nhưng không ai còn chỗ. Hắn cũng không có xe. Thế là cả hai đi bộ về chung. Dọc đuờng hắn khát nước lên vào một quán nhỏ gần đấy mua lon nước ngọt. Alex đứng chờ gần cái chỗ có một vũng nước to. Có một cái xe tải đi qua. Alex không để ý nên ... bị nước té hết từ trên xuống dưới. Đã vậy còn có 3 chiếc xe liền nhau.
Nó nhìn thấy Alex liền ngoác miệng cười không dứt. Alex nghe thấy lườm nó một cái khiến nó im bặt.
- Đây là những gì em tao đền ơn tao là không nói ra cái bí mật hiện giờ của nó đây. - Alex nói.
- Bí mật gì? - Hắn hỏi còn nó thì sợ xanh mặt.
- Mày không cần biết đâu. - Alex nhìn sang nó. Nó cuời trừ rồi lên tầng 2.
Trước khi đi ngủ, nó có nhắn một tin cho Alex: "Xin lỗi anh trai. Em không biết là ở chỗ anh đứng có vũng nước. Lần sau anh phải đứng cách chỗ đó 10m. Không thì lại bị như hôm nay đấy. Ngày mai em bao một chầu ăn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT