Quân Thường Tiếu muốn đi, nhưng Kim trưởng lão lại không đồng ý, kiên quyết dùng thân phận trưởng lão tuyên chiến với chưởng môn hắn.
Tiết mục chính đến rồi!
Tần Hạo Nhiên mừng thầm trong bụng không thôi.
Tên này từ lúc rời khỏi Hạo Khí Môn đi tới Thánh Tuyền Tông, rốt cuộc đã có giao dịch mờ ám gì?
Đơn giản thôi.
Đợi đến lúc Quân Thường Tiếu xuất chiến, trưởng lão xuất chiến đánh một trận với hắn, không nói là giết chết, tối thiểu cũng phải đánh cho trọng thương, có vậy mới xóa bỏ được bóng ma trong lòng gã!
Đệ tử Thiết Cốt Phái cũng vậy.
Chỉ cần có cơ hội liền ngược đãi bọn chúng một trận, ngược đến khi chúng mất sạch tự tin luyện võ mới thôi.
Nhưng mà, đời không như là mơ, người bị ngược lại là Thánh Tuyền Tông.
Đệ tử không đủ sức cũng đành chịu.
Nhưng bây giờ Kim trưởng lão đích thân tuyên chiến, Quân Thường Tiếu khẳng định sẽ bị lão ngược đến kêu cha gọi mẹ, dù sao lão cũng có tu vi Võ Tông bát phẩm!
Tiểu tử.
Không phải là ngươi phách lối lắm sao?
Có gan thì mau đồng ý đi!
"Kim trưởng lão tuyên chiến rồi!"
"Đệ tử thua liên tiếp hơn bảy mươi trận, nhất định lão nhịn không được!"
"Kim trưởng lão là Võ Tông bát phẩm đó, từ hơi thở bộc phát lúc nãy của Quân chưởng môn cao nhất cũng chỉ là Võ Tông nhị phẩm, tuyệt đối không có cửa thắng!"
Võ giả thế lực khắp nơi đều nhìn về phía Quân Thường Tiếu.
Mã Vân Đằng muốn giải vây dùm hắn, nhưng lão không biết nên làm thế nào, bởi dù sao cũng là người kia chủ động đến khiêu chiến Thánh Tuyền Tông, sau cùng trưởng lão tuyên chiến ngược lại cũng là lẽ thường tình!
"Thế nào?"
Kim trưởng lão hỏi:
"Quân chưởng môn không dám đánh?"
"Không phải là không dám."
Quân Thường Tiếu nói:
"Bổn tọa đang sợ lại thắng Kim trưởng lão, sợ rằng danh dự của Thánh Tuyền Tông các ngươi sẽ mất sạch."
"..."
Mọi người lại giật giật khóe miệng.
Một Võ Tông nhị phẩm có tư cách ngông cuồng đến như vậy!
Kim trưởng lão cười nói:
"Nếu như Quân chưởng môn có thể thắng, vậy chứng minh rằng ngươi có thực lực phi phàm, tài nghệ bổn trưởng lão không bằng, làm sao mất sạch danh dự đâu!"
Nhưng trong lòng lão thì lại gào rú nói:
"Nếu không đánh ngươi một trận, Thánh Tuyền Tông ta mới đúng là mất sạch danh dự!"
"Thật muốn đánh?"
"Thật muốn đánh!"
"Nếu đã như thế."
Quân Thường Tiếu nhún vai, nói:
"Vậy thì đánh thôi."
Giọng điệu hết sức không tình nguyện!
Tạ Thành Chủ và Ngải gia chủ đứng sau lưng hắn không khỏi giật giật khóe miệng.
Quân chưởng môn chỉ là Võ Tông nhị phẩm, đối đầu với loại Võ Tông bát phẩm như Kim trưởng lão, bọn họ thật sự không nghĩ ra có thể chuyển bại thành thắng ở chỗ nào!
"Hừ."
Lệ Nhi lãnh đạm nói:
"Đầu óc chưởng môn Thiết Cốt Phái nhất định là bị cửa kẹp rồi."
Hề Tịnh Huyền lại cười nói:
"Đệ tử Thiết Cốt Phái lợi hại như vậy đều là do hắn bồi dưỡng, thực lực của Quân chưởng môn nhất định cũng không yếu đâu."
"Cung chủ nhà ta ơi, Kim trưởng lão là Võ Tông bát phẩm cao đẳng đó, lực lượng ít nhất cũng trên 32 vạn cân."
Lệ Nhi nói tiếp:
"Cho dù Quân Thường Tiếu có là Võ Tông nhị phẩm cực đẳng đi chăng nữa, lực lượng đạt đến 27 vạn cân đã rất không tệ rồi!"
"Cũng phải nha."
Hề Tịnh Tuyền nói.
Lệ Nhi lại nói tiếp:
"Mà lại nói, Kim trưởng lão người ta là Võ Tông lâu năm, vận dụng các loại võ học cực kỳ thành thạo, một tên Võ Tông nhị phẩm lấy cái gì thắng đây!"
"Phân tích rất có lý."
Hề Tịnh Tuyền cười nói:
"Có điều, bổn cung vẫn cảm thấy rằng Quân chưởng môn sẽ thắng."
Lệ Nhi: "..."
Cung chủ đại nhân của ta ơi, người rốt cuộc làm sao vậy!
Võ giả thế lực khắp nơi có suy nghĩ khác với Hề Tịnh Tuyền, bọn hắn đều cho rằng Quân Thường Tiếu sẽ thua, hơn nữa còn thua rất thảm thiết!
Bọn hắn không suy xét được chuyên nghiệp như Lệ Nhi, nhưng sự chênh lệch giữa nhị phẩm và bát phẩm là sáu cấp, tuyệt đối không tồn tại khả năng lật ngược thế cờ.
"Hừ."
Vị đệ tử kia của Bách Hợp Thánh Tông lạnh nhạt nói:
"Thật không biết tự lượng sức mình."
Mộ Dung Hân không nói gì, nàng chỉ chăm chú nhìn Tiêu Tội Kỷ. Cô nàng không có hứng thú gì với các trận tỷ thí của người khác.
Sau một lúc.
Dưới ánh nhìn của hàng vạn con mắt, Quân Thường Tiếu rảo bước tiến về phía sân luyện võ.
Đứng phía sau, Liễu Uyển Nhi giơ tay, hô to:
"Chưởng môn tất thắng!"
"Chưởng môn tất thắng!"
Đệ tử Thiết Cốt Phái cũng lớn tiếng hô to.
"Tiểu tử."
Dạ Tinh Thần thầm nói:
"Nếu ngươi có thể thắng được Võ Tông bát phẩm, bổn đế sẽ chấp nhận ngươi là chưởng môn."
Ở giai đoạn Võ Tông, sự chênh lệch giữa mỗi cấp không phải là thứ mà Võ Đồ và Võ Sư có thể so sánh, độ khả thi của việc vượt sáu cấp chiến đấu và giành thắng lợi gần như bằng con số không.
Cho dù có là như thế.
Dạ Tinh Thần vẫn nghiêng về phía Quân Thường Tiếu.
Dù sao thì Quân Thường Tiếu cũng có rất nhiều thứ đồ chơi, không chừng đang nắm trong tay con át chủ bài cường đại nào đó.
Bọn người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ không nghĩ đến phức tạp như vậy, bọn họ luôn ngây thơ ủng hộ chưởng môn hết mình, bất luận chênh lệch với đối thủ có lớn ra sao.
"Đạp."
Quân Thường Tiếu dừng chân, chắp tay nói:
"Chưởng môn Thiết Cốt Phái, Quân Thường Tiếu."
Rất có khí phách, rất có phong phạm!
Kim trưởng lão cũng bước tới, lạnh nhạt nói:
"Trưởng lão nội vụ Thánh Tuyền Tông, Kim Thế Xương."
Chưởng môn đấu với trưởng lão.
So về thân phận, thì trận chiến này là công bằng.
"Bắt đầu!"
Trọng tài hô to.
"Vù vù!"
Kim trưởng lão xòe ra hai tay, linh lức cấp tốc hội tụ, hình thành một luồng khí hình cầu mạnh mẽ, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy.
Võ Tông bát phẩm đã sớm có thể vận dụng linh lực vô cùng thuần thục, chỉ với một chưởng này, Võ Sư tuyệt không thể chống đỡ.
Vèo!!
Kim trưởng lão thuận thế vung tay, quả cầu khí tạo thành từ linh lực liền bắn tới như một viên đạn.
Mọi người âm thầm khiếp sợ.
Một đòn trông rất hời hợt này, tuyệt đối phải nặng 30 vạn cân trở lên.
Cường giả Võ Tông lại khủng khiếp như vậy!
Trong lúc còn đang khiếp sợ, mọi người vội nhìn sang Quân Thường Tiếu, xem hắn sẽ né tránh như thế nào!
Hả?
Cái tên đó đứng yên?
Đúng vậy, Quân Thường Tiếu đứng yên tại chỗ.
Khi luồng khí cầu mãnh liệt cuồn cuộn kéo tới, hắn lập tức tiến về trước một bước, nắm đấm phải đánh thẳng!
Một Võ Tông nhị phẩm, dám trực tiếp đối kháng với linh lực tích tụ của Võ Tông bát phẩm, thật quá ngu...
Uỳnh!
Một tiếng nổ vang dội truyền đến.
30 vạn cân lực lượng được Kim trưởng lão tích tụ, kết quả bị Quân Thường Tiếu sử dụng Bạo Liệt Quyền đấm cho vỡ nát!
Chuyện này...
Tròng mắt mọi người muốn lồi ra.
Kim trưởng lão cũng giật mình, thầm nói:
"Lực lượng vừa rồi cũng đã ba mươi vạn cân rồi?"
"Soạt!"
Trong lúc lão còn đang suy tư, Quân Thường Tiếu đã thi triển Túng Vân Bộ áp sát trong nháy mắt, linh lực hội tụ vào tay trái, trực tiếp tung ra Khai Sơn Chưởng!
Vút vút vút!
Dưới sự tăng phúc của chưởng pháp, lực lượng không ngừng tăng vọt, trong nháy mắt đã lên đến 35 vạn cân!
Uỳnh!
Kim trưởng lão dùng tay phải đỡ lấy Khai Sơn Chưởng, nguyên nhân chịu lực lượng hung bạo xong, cả người không chỉ loạng choạng lui về sau mười mấy bước, ngay cả sắc mặt cũng chợt trở khó coi.
Toàn bộ võ giả đang xem chiến đều ngây người!
Chưởng môn Thiết Cốt Phái đấm nát quả cầu khí chỉ bằng một quyền, rồi lại đánh lui Kim trưởng lão với một chưởng, kịch bản có sự sai lệch nghiêm trọng rồi!
Uỳnh!
Đúng vào lúc này, lại có tiếng nổ vang lên.
Quân Thường Tiếu mượn thân pháp linh hoạt vòng ra sau lưng Kim trưởng lão, sau đó tung ra Bạo Liệt Quyền, đấm mạnh vào mạn sườn.
Đăng đăng đăng!
Kim trưởng lão lảo đảo lui về một bên, sắc mặt càng thêm khó coi, có thể thấy hai quyền này đã mang đến cho lão tổn thương không nhỏ.
Đáng chết!
Lão cố ổn định thân thể, mắt trợn trừng sắp rách cả mí, quát lớn:
"Đại Tụ Linh Ấn!"
"Vù vù!"
Cả người lão bùng lên linh lực, tràn ngập giữa không trung, tạo thành đám mây dày đặc.
Phù!
Một bàn tay khổng lồ từ trên không trung giáng xuống, như thể đến từ trời xanh, thanh thế mênh mông cuồn cuộn!
Bất luận là quy mô hay lực lượng, Đại Tụ Linh Ấn mà Kim trưởng lão xuất ra đều vượt xa Khanh Lâm Phong.
Đứng bên dưới, Quân Thường Tiếu chỉ cười nhạt một cái, ngay khi chưởng ấn sắp đè xuống, hắn đột ngột đánh lên mấy chục đòn Bạo Liệt Quyền.
Tốc độ ra quyền cực nhanh, sức mạnh bùng nổ!
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Sau trận oanh tạc, Đại Tụ Linh Ấn đột nhiên dừng lại, rồi nổ "oành" một tiếng ngay trước mắt mọi người. Đám mây do linh lực tích tụ cũng tức thời tiêu tán!
"Phụt!"
Kim trưởng lão phun máu ngay tại chỗ, ánh mắt đầy vẻ khó tin.
"Ríttt!"
Võ giả các thế lực cùng thấy lạnh cả người.
Chỉ với nắm đấm đã có thể phá tan Đại Tụ Linh Ấn của Kim trưởng lão. Điều này thật sự quá mức khủng khiếp!
"..."
Dạ Tinh Thần khẽ co giật khóe miệng.
Hắn nghĩ rằng chưởng môn sẽ lấy ra át chủ bài gì đó, để phản kích trong bước đường cùng.
Giờ con hàng này chỉ bằng nắm đấm hắn đã đánh cho Kim trưởng lão hộc máu. Điều này chỉ ra rằng, lực lượng của hắn đã hoàn toàn vượt xa đối phương!
Võ Tông nhị phẩm áp chế Võ Tông bát phẩm về mặt lực lượng, chẳng lẽ chưởng môn mình là... cấp bậc siêung?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT