“Người trẻ tuổi, ta nhìn ngươi có xương cốt cứng rắn, sau này ngươi chắc chắn sẽ là thiên tài võ học vạn người mới có một. Ngươi có thể suy nghĩ một chút chuyện gia nhập làm đệ tử Thiết Cốt phái của ta, thành tựu tương lai của ngươi là không thể tưởng tượng được.”
Trong núi rừng cảnh sắc động lòng người, Quân Thường Tiếu cười tủm tỉm nói với võ giả trước mặt, phối hợp với khuôn mặt trắng nõn của hắn làm cho người khác cảm giác vô cùng hấp dẫn.
Không phải cảm giác, mà thật sự là như thế.
Nếu có nữ nhân nhìn thấy hắn, nhất định sẽ nghẹn ngào la hét lên, hoặc là bị mê hoặc ngã trái ngã phải cho mà xem.
“Chuyện này… ” Võ giả đầu đội khăn xanh khách khí nói “ Các hạ có thể trước tiên dịch chuyển bàn chân rồi nói chuyện được không?”
Hóa ra Quân Thường Tiếu đang dẫm một chân lên một nửa khuôn mặt người ta, đạp xuống thảm cỏ. Mà trên nửa khuôn mặt kia vẫn còn in dấu giày của hắn.
Người này bị đánh.
Theo như tư thế ngã xuống cùng dấu chân còn đang in ở trên mặt của hắn, quả thực người này bị đánh không nhẹ.
Quân Thường Tiếu rút chân lại, có chút áy náy nói ra ”Nhìn người dám đùa bỡn nữ đệ tử hoa nhường nguyệt thẹn của phái ta, bổn tọa nhất thời không nhịn được, thật là rất xin lỗi.”
“...” Võ giả khăn xanh im lặng. Hắn đi trên đường vô tình gặp một cái mỹ nữ nên tiến lên nói một hai câu lập tức bị cái gì mà chưởng môn môn phái Thiết Cốt đánh một trận tơi bời, thật sự hắn quá là đen đủi mà.
“Bằng hữu.” Quân Thường Tiếu nói ra “Suy nghĩ thật kỹ nha”.
Võ giả khăn xanh trả lời yếu ớt “Ta có thể nói không đồng ý sao?”
“Có thể chứ.” Quân Thường Tiếu chân thành nói ”Thiết Cốt phái của ta luôn luôn là người sống có đạo đức, tuyệt không ép buộc.”
“Thật có lỗi quá.” Võ giả khăn xanh giả vờ đau khổ nói “Ta đã là đệ tử Linh Tuyền tông, không thể trở thành đệ tử quý phái nữa.”
Chính mình thật vất vả thông qua khảo hạch của Linh Tuyền tông, đạt được đệ tử ký danh, không thể cứ thế công cóc được. Huống hồ, Thiết Cốt phái?
Hắn chưa từng nghe ai nói qua, khẳng định đây là một môn phái rác rưởi, có gia nhập cũng chỉ lãng phí thời gian, lãng phí cuộc đời.
“Aiii..” Quân Thường Tiếu lắc đầu, có chút nuối tiếc nói “Bằng hữu và Thiết Cốt phái của ta vô duyên rồi..”
Hắn quay đầu nói “Thiên Thiên, tên này vừa rồi ức hiếp ngươi đúng không?”
Cách đó không xa, một nữ tử áo trắng đang ngồi yên lặng trên một tảng đá lớn. Nữ tử này da trắng như tuyết,đôi mắt trong veo như khe suối thanh tịnh. Tuy nàng chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi nhưng đã có đủ tất cả điều kiện để trở thành một mỹ nữ. Khuyết điểm duy nhất của nàng chính là độ tuổi. Vì nguyên nhân này, mà nơi cần vểnh lên còn chưa có vểnh lên được a.
Quân Thường Tiếu lại giẫm chân lên mặt võ giả khăn xanh, ánh mắt lạnh lẽo nói “Ngươi đây là ngại mình sống lâu rồi hả?”
Lúc trước vẻ mặt của hắn còn dịu dàng, đột nhiên trở nên đằng đằng sát khí, tốc độ trở mặt tuyệt đối nhanh hơn cả lật tay.
Võ giả khăn xanh vội vàng nói “Các hạ, ta ta ta không có!”
Hắn thề, vừa rồi chính mình chỉ vừa có ý nghĩ như vậy thôi, nhưng hắn chưa kịp xơi múi gì đã bị đánh một trận rồi. Nhiều nhất thì hắn chỉ mắc tội “có âm mưu quấy rối người khác nhưng không thành công”.
Quân Thường Tiếu lạnh lùng nói “Thiên Thiên sẽ không nói dối. Bổn tọa tin tưởng nàng, ngày hôm nay ta phải dạy dỗ ngươi một bài học nhớ đời mới được.”
“Binh!”
“Binh!”
“Binh!”
Từng trận gió mát phất phơ thổi tới khuôn mặt đã bầm dập của võ giả khăn xanh. Hắn cảm giác quả thực không hề dễ chịu, bị đánh đến mức xương cốt muốn rã rời thành từng mảnh.
“Đồ chó chết!”
Võ giả khăn xanh nắm chặt bùn đất, cố gắng ngẩng đầu lên nhìn theo hai bóng lưng đã dần biến mất oán giận nói “Lão tử nhất định sẽ báo thù!”
Quân Thường Tiếu.
Chưởng môn Thiết Cốt phái.
Bất quá Thiết Cốt phái này cũng không vẻ vang gì.
Năm đó, một tên võ giả họ Vương có xương cốt cứng rắn, rơi từ vách núi xuống mà không chết, sau đó được người qua đường cứu giúp một bữa cơm. Sau khi hắn khai tông lập phái đặt tên là Thiết Cốt phái.
Tôn chỉ của môn phái là: Thiết Cốt Nhân. Ý nghĩa là làm người phải cứng rắn từ xương cốt, làm việc cũng phải cứng rắn như xương cốt.
Chưởng môn đời thứ nhất chăm lo quản lý, trong vòng mười năm không ngừng phát triển, Thiết Cốt phái đã có chỗ đứng trong giang hồ, trở thành môn phái hạng cửu lưu, làm mưa làm gió ở Thanh Dương thôn.
Nhưng… Người tính không bằng trời tính.
Chưởng môn đời thứ nhất đi trên thị trấn trăng hoa vui đùa, bị quan phủ bắt giam vào ngục. Hắn không chịu được uất ức nên quyết định vượt ngục nhưng thất bại, cuối cùng bị đầu lìa khỏi xác.
Cả môn phái rơi vào tình trạng như rắn mất đầu, từ đó bắt đầu xuống dốc không phanh.
Trên đời không có cái gì gọi là mãi mãi. Sự tồn tại mạnh như Thiết Cốt phái của năm đó cuối cùng kết cục chỉ là đom đóm sớm nở tối tàn mà thôi.
Mỗi lần người trong thôn kể lại chuyện chưởng môn Vương của Thiết Cốt phái vượt ngục không thành bị chém đầu, mọi người nghe xong đều ngửa mặt lên trời thở dài, trẻ con ngồi trên ghế nghe kể chuyện đều nước mắt rưng rưng.
Thiết Cốt phái mặc dù đã suy tàn nhưng vẫn còn tồn tại.
Ba tên đệ tử cuối cùng còn lại cùng nhau vui vẻ ngồi ăn bữa cơm ly biệt, hay còn gọi là “bữa cơm giải thể”. Ý là ăn xong bữa cơm này coi như tông môn giải thể, đường ai nấy đi.
Tuy nhiên, ba người ăn xong bữa cơm này, vẫn còn một người lựa chọn ở lại. Sống một mình tại môn phái, ngày đêm chờ đợi, không rời bỏ.
Người kia là ai?
Chính là chưởng môn đời thứ 2: Quân Thường Tiếu.
Chính xác mà nói thì đã từng là Quân Thường Tiếu.
Cách đây một tháng, vào một đêm Quân Thường Tiếu thức dậy, đang trên đường tiến về nhà vệ sinh để giải quyết nhu cầu khẩn cấp của người sống. Khi hắn đi qua đại điện thì đột nhiên bảng hiệu môn phái do đã quá cũ kĩ và xập xệ rơi trúng đầu. Một mạng thế là đi chầu diêm vương.
May mắn thế nào, Quân Thường Tiếu ở Trái Đất xuyên không đến thế giới này, thành công thay thế thân phận.
“Ta còn sống sao?”
Ý thức được mình không chết, Quân Thường Tiếu trước tiên thẫn thờ một lát, sau đó tiếp nhận trí nhớ của cơ thể này, hắn mới hiểu được chính mình rất may mắn trở thành người trong hàng tỷ người có cơ hội xuyên không.
Thật là tuyệt vời!
Tuyệt kỹ công pháp, thần kỹ bí tịch, tất cả các loại thần thông hãy xuất hiện đi.
Ta Quân Thường Tiếu đã tới nơi này, lập tức muốn xưng bá thế giới, đánh bại tất cả thiên tài trở thành cường giả chí cao vô thượng.
Ông trời không phụ lòng người, hắn giết chết vô số con kiến cùng bóp chết vô số bọ chét về sau, cuối cùng hệ thống cũng hoạt động.
“Đinh đinh”
“Hệ thống "Môn phái mạnh nhất" chuẩn bị khởi động.”
“Đinh”
“Hệ thống "Môn phái mạnh nhất" khởi động thành công, hiển thị số liệu trên màn hình phục vụ chủ nhân.”
“Hưu!”
Âm thanh máy móc bên tai chấm dứt, trước mặt Quân Thường Tiếu hiện lên từng dãy số liệu.
Tên môn phái: Thiết Cốt phái
Chưởng môn: Quân Thường Tiếu
Đẳng cấp môn phái: Cửu lưu.
Kiến thiết môn phái: Cấp 1
Thành viên môn phái: 1/100
Điểm cống hiến môn phái: 0/100
Nhiệm vụ chính tuyến: trong vòng một trăm năm biến Thiết Cốt phái trở thành đệ nhất môn phái của Tinh Vẫn đại lục, số lượng đệ tử môn phái đạt mười vạn người. Nếu không thể hoàn thành, chủ nhân lập tức hóa bụi bay về trời.
Nhìn thấy nhiệm vụ chính tuyến ở cuối, một cơn lạnh buốt chạy thẳng từ chân tới đỉnh đầu Quân Thường Tiếu.
Hắn kiểm tra lại trí nhớ một cách cẩn thận, Quân Thường Tiếu biết được Thiết Cốt phái chỉ có một người là mình, môn phái cũng là đẳng cấp thấp nhất, hắn đi vào nhà bếp lấy dao kề lên trên cổ, do dự một lúc rồi cuối cùng thở dài đem dao bỏ xuống, hắn không làm được tôn chỉ cứng rắn của môn phái.
Một cái môn phái cửu lưu.
Một cái môn phải chỉ có một người.
Trong vòng trăm năm trở thành môn phái số một, đệ tử mười vạn người?
Đây là ông trời đang chơi đùa mình, hay là hệ thống đang chơi đùa mình vậy?
“Đinh!”
Trong cơn tuyệt vọng, bên tai Quân Thường Tiếu bỗng nhiên văng vẳng âm thanh “Chúc mừng chủ nhân mở ra hệ thống. Mời chủ nhân nhận lấy nhẫn không gian.“
“Cái gì nhẫn không gian?”
Quân Thường Tiếu phát hiện trên cổ tay phải bỗng dưng có thêm một cái vòng ngọc tinh xảo, phía trên có khắc chữ “Nhẫn không gian” rất nhỏ, hắn nhìn một lúc rồi co giật khóe miệng nói “Ta lần đầu tiên trong đời thấy nhẫn không gian lớn như vậy luôn đó.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT