- Cô ấy chưa chết! Chính tôi đã dùng xác một người khác thay vào đó.
Vẻ mặt này...lo sợ? Hoang mang? Hay thất vọng?
- Thì ra là vậy. Mày đã không bỏ trốn sau khi thoát chết một lần, đừng có trách tao.
Súng....bây giờ họ còn dùng cả súng cơ đấy. Họ tiến bộ hơn kì trước nhiều, nhưng như vậy cũng chứng tỏ họ không muốn cùng đứng chung bầu trời này với Naomi nữa.
- Công chúa? - Ngũ Long Sứ thì thầm vào tai Naomi. Naomi quay mặt đi. Đôi mắt khẽ nhắm lại và bảo :
- Giết họ đi!
Có hai phát súng vang lên, sau đó thì tất cả lại chìm vào im lặng. Ngũ Long Sứ quay sang Naomi :
- Gây ra tiếng động rồi, xin lỗi công chúa. Tôi đã ra tay quá chậm, để cho ông ấy kịp bắn hai phát súng.
Naomi nhìn hai cái xác nằm bất động trên đất với viên đạn ghim ngay giữa trán, mắt họ vẫn còn mở to kinh hoàng. Tốc độ bắn của Ngũ Long Sứ đúng là không chê vào đâu được. Naoni có thể thấy được ở Ngũ Long Sứ sự thản nhiên sau khi giết người. Naomi bây giờ cũng vậy. Không chút cảm giác gì sau khi lấy đi mạng sống của người khác, trông giống Ác Quỷ vậy.
Phải rồi...Những Ác Quỷ....
Lạnh lùng và vô cảm.
Đáng thương hay đáng khinh ghét?
- Công chúa?
Những thứ vừa rơi xuống là gì? Nước mắt à? Cảm giác nóng lúc mới bắt đầu, và sau khi lăn xuống má, chúng trở nên lạnh tanh.
Ngũ Long sứ nhẹ nhàng rút chiếc khăn ra lau chúng. Naomi đang khóc. Tại sao?
- Công chúa...chúng ta phải mau chóng rời khỏi đây thôi, cảnh sát sẽ đến nhanh thôi.
Tiếp tục rơi, những giọt nước vô thức.
Ngũ Long Sứ để mặt Naomi vùi vào vai mình. Tại sao? Không...không phải như thế! Naomi không thể là đang khóc được. Sao Naomi có thể khóc vì họ chứ?
- Có những chuyện dù bản thân không muốn, nhưng chúng ta buộc phải làm. Sau này sẽ còn có nhiều chuyện còn hơn thế này nữa xảy đến, lúc đó công chúa không còn nước mắt để khóc đâu. Cho nên bây giờ, hãy cứ khóc nhiều như công chúa muốn.
Tại sao? Không ngớt hỏi tại sao. Khóc...
Những bông hoa Bách Hợp tiếp tục nhuốm máu. Nhưng lần này không phải là máu của Naomi, mà là của hai người đang nằm dưới đất.
Rồi chuyện ấy cũng trồi đi theo thới gian. Chỉ một tuần sau đó, khi nghĩ lại, Naomi cảm thấy mình thật ngốc nghếch khi rơi nước mắt vì những người đó.
- Công chúa! Hôm nay người cảm thấy như thế nào?
Chỉ có Ngũ Long Sứ là luôn luôn ở bên cạnh Naomi. Liệu sau này Ngũ Long Sứ có như họ? Có trở mặt và muốn giết Naomi không?
- Ngươi có muốn rời xa ta không? Ta là một con người rất tàn ác. Ta giết cả những người nuôi dưỡng mình trong một thời gian dài. Ta có xứng đáng với danh xưng công chúa hay không?
Naomi cảm thấy bản thân mình cũng nhơ nhuốt như hai người đó vậy. Thẫt ghớm ghiếc.
- Công chúa đang lo lắng chuyện đó à? Công chúa à, tôi xin thề, thế gian này dù có biến đổi trắc trở như thế nào đi chăng nữa thì tôi vẫn sẽ luôn bên cạnh công chúa. Hãy tin tôi.
Thật không? Cô ấy không nói dối đấy chứ? Có thật là sẽ không thay đổi?
Ngũ Long Sứ cúi đầu tôn kính trước Naomi :
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT