Thư và Lâm xuống lầu mở cửa, cánh cửa vừa bật mở Dương Tuyền khệnh khạng kéo chiếc va li đi vào rồi đặt xuống vuốt ngực thở hổn hển nhìn 2 con người đang đơ ra vì chẳng hiểu gì kia tươi cười nói.
- Ba mẹ em đi công tác khoảng 1 tuần mới về 2 người cho em ở ké 1 thời gian nhé! Chứ ở nhà có mình buồn lắm.
Thấy bộ mặt con bé dễ thương ngoan hiền như vậy Lâm ko nỡ để cô ta đi nhưng cậu lại sợ Thư hiểu lầm thì khổ nên chỉ im lặng. Thư như đọc đk suy nghĩ trong mắt Lâm, nó mỉm cười lên tiếng.
- Tuyền cứ ở đây đi! Ko sao đâu.
Nghe vậy Dương Tuyền mừng quýnh ôm lấy Thư.
- Cảm ơn cậu nha!
- Ko có gì, để mình giúp bạn mang đồ lên phòng.
Thấy Thư ko có vẻ gì là giận nữa Lâm thấy nhẹ lòng hơn, nhìn theo bóng dáng 2 cô gái cười nói vui vẻ Lâm cũng yên tâm phần nào.
Hạnh phúc đến đây tưởng chừng như nguyên vẹn nào ngờ gian nan thử thách vẫn còn đợi Thư phía trước.
_______
Từ ngày Dương Tuyền dọn về đây sống chung cuộc sống cũng ko có gì thay đổi nhưng Thư dần hiểu hơn về con người thật của Dương Tuyền. Đằng sau cái bộ mặt nhu mì, yếu đuối ấy lại là 1 con người hoàn toàn khác. Tuyền hay cáu gắt với người giúp việc gần đây còn tỏ thái độ khinh miệt Thư nhưng khi có mặt Lâm lại trở thành 1 người con gái ngoan hiền. 1 câu chị Thư, 2 câu chị Thư nghe đến nỗi da gà, da vịt nổi hết lên.
- Cứ làm điều đó nếu cô muốn, sẽ chẳng ai tin cô đâu.
Thư quay lại làm bộ mặt ngạc nhiên.
- Vậy sao? Đúng là ko ai tin tôi nhưng còn cái này - Thư đung đưa chiếc điện thoại chứa đựng đoạn hội thoại vừa nãy. Mặt ả Tuyền biến sắc tái mét lúc bình tĩnh lại thì Thư đã chạy ra khỏi phòng. Ả đuổi theo ra tới lối dẫn xuống cầu thang thì sảy ra 1 vụ chanh chấp 2 người giằng co qua lại và "RẦmmmmm" Dương Tuyền té nhào cọ sát da thịt trên từng bậc thang. Chiếc đt cũng rơi theo vụn vỡ. Thư tròn mắt nhìn Tuyền rồi lại nhìn 3 người đang đứng ở phía cửa chứng kiến được cảnh cuối cùng cô vô tình đẩy Dương Tuyền ngã xuống.
Lâm chạy lại đỡ Dương Tuyền nhìn Thư như đang nhìn 1 tội phạm.
- Thư! Sao em lại làm vậy?
Ánh mắt Thư đờ đẫn.
- Em....Em ko cố ý.
Ừ! Thì là Thư ko cố ý nhưng h chẳng ai tin nó cả. Mọi người đều lo lắng cho Dương Tuyền ko 1 ai buồn nghe nó giải thích, cũng ko ai ngó ngàng tới cảm xúc của nó cả.
______
Trong bệnh viện Tuyền đã tỉnh lại để diễn chọn vở kịch còn dang dở mà ả vào vai cô Tấm còn Thư giữ chọn vai Cám độc ác. Pamá và cả Lâm đều lắng nghe cô ta nói Thư đứng ngoài cửa mà trái tim nhói đau. Ai kia có giọt nước mắt giả tạo nhưng nó thì ko. Dương Tuyền dối trá đổi trắng thay đen nhỏ khóc sướt mướt giả giọng từ bi.