Chuyền được một lúc, thuốc ngấm, mắt nó bắt đầu ríu lại, muốn mở cũng không mở nổi nữa. Thấy vậy Nhi khua tay trước mặt nó mà hỏi.

- Nè nè, ngủ hả.?

- Ừ, buồn ngủ.

- Ngủ thiệt haahả?

- Buồn ngủ lắm. Để em ngủ chị ơi. Nó vừa nhằm mắt vừa nói.

- Ngủ thì tui chơi với ai? - con này lạ, đến thăm người ốm lại còn đòi có người chơi.

- Mệt em quá, để anh ngủ cái đi

- haha, gọi em rùi hả, thôi, ngủ ngoan đi

Cái con này đúng là bị gì rồi, xem Nó như trẻ con không bằng.

Nó nằm ngủ, mặc kệ con bé ngồi đó muốn làm gì thì làm.

Cô nữ bác sỹ vào tháo kim tiêm làm Nó giật mình. Mắt nó mở thì bắt gặp 2 cặp mắt đang nhìn nó. Một cặp mắt đầy vui vẻ kèm theo mấy chiếc răng của cô bé Nhi, đối lập với đó là Ly, đôi mắt thâm quầng, khuôn mặt bình thản, nhẹ nhàng đầy nỗi buồn. 2 người hình như đang nói chuyện với nhau.

Đang ngẫm nghĩ về 2 con người đó thì con bé Nhi tới gần nó.

- Dậy rồi hả. Ngủ gì mà say tít à.

- Ờ ờ, mở mắt ra lại gặp cô. Không về ăn cơm hả.

- Giờ về, chờ ông tỉnh tui mới yên tâm về báo cáo.

- Ờ, thế đủ để báo cáo rồi đó, về đi thôi - Nó nói xong nhìn ra phía Ly, Ly không còn dáng vẻ lăng xăng như lần trước Nó nằm viện nữa, thay vào đó Ly cứ im lặng cất những dây sữa vừa mang tới, đôi mắt đầy vẻ u buồn.

- Ờ, muốn đuổi người ta hả?

- Ly ơi. Mua chi nhiều thế, T đã ăn được đâu - Nó lơ đi lời nói của Nhi, nói với Ly như một lời cảm ơn và xin lỗi.

Ly quay lại nhìn nó cười nhẹ nhưng vẫn im lặng. Cùng lúc đó con bé Nhi cũng quay lại nhìn Ly, sau quay lại nhìn nó.

- Thôi, tui về, ông nhanh khỏe về mà dắt xe cho tui.

- Ờ ờ, vâng, thưa chị.

- Đừng gọi chị nữa..tui về - Hình như thái độ của nó dành cho Ly làm cô bé bực tức. Cô bé tha cái mặt méo xẹo ra về.

Nhi vừa về, Ly mở hộp sữa mang lại cho nó.

- Uống sữa đi, sữa đậu nành tốt cho dạ dày.

- Đã được uống chưa?

- Rồi đó, Ly hỏi bác sỹ rồi.

- Ừ.. - Nó cầm hộp sữa uống. Nhìn Ly, đang định hỏi coi mấy hôm nay Ly sao lại như thế, nhưng..

- Đừng nhìn Ly như thế, đừng hỏi gì cả. Lỗi là của Ly hết.

- Lỗi gì cơ, T nghĩ là T mới đúng, vì T xuất hiện ở cái đất này để rồi...T để Ly gặp phải T.

- Thôi, đừng nói gì nữa. T nghỉ ngơi cho khỏe đã. Mà đi làm sao không nói với Ly một tiếng.

- Nói làm gì?

- ....ừ, mà cũng nói làm gì nhỉ.

Ly lại ngồi ở đuôi giường bệnh, Nó hút sột soạt hộp sữa khi đã cạn.

- Mà sao T quen Nhi thế?

- Nó ở quán T làm, mà Ly biết Nhi à?

- Ừ, cũng biết qua thôi.

- Ừ. - Nó cũng biết vậy thôi chứ cũng chẳng quan tâm nhiều.

- Mà sao hôm đó T dại thế, biết uống sẽ ảnh hưởng mà vẫn cứ..

- Ừ, dại thiệt.

- Từ nay, đừng uống nữa...được không.

- Ừ.....nhưng biết đâu được, đời mà.

- Hứa đi.

- Không hứa được, việc không chắc chắn làm được thì không hứa được.

- Sao không làm được chứ? Không uống nghĩa là không uống, có thế thôi.

- ...ngấm vào máu rồi, chịu, cơ mà Ly yên tâm, thời gian tới không uống đâu, khỏe để còn đi lạy người ta nữa chứ.

- Đừng nói thế nữa, tại Ly cả...

- Đâu phải tại Ly, tại T cả đó chứ. Bỗng dưng đi thách thức người ta.

- .... - Ly trầm ngâm

- Mà thôi, bỏ qua đi, T ngu thì phải chịu thôi..

- ...

- À, mà tối nay Ly về nghỉ, sáng mai đi học nha. Chiều mai lớp bắt đầu đá bóng đó.

- Không, mai cũng không.

- Hay nhỉ? định không đi học chắc.

- Đợi T khỏe rồi Ly học cũng không sao.

- Không giỡn đấy chứ, không được đâu.

- Thế sớm mai Ly về sớm..

- Không sao đâu mà, giờ khỏe rồi nè.

- Không..

- Lỳ quá...Giờ có định về không?

- ..Không..

- Thế Ly ở lại, T về.

- Ừ.

- Thôi, T thua, sợ rồi..

- Hì..- Lần đầu tiên trong ngày hôm nay thấy Ly cười vui thế. Chắc lần trước được ôm Nó ngủ nên giờ mới vui thế đó.

- Cười gì. Cho ngủ đất.

- Ờ, cũng được, hì...

Thế đó, lại một tối nữa 2 con người ấy nằm cạnh nhau. Một người nép vào một người để cảm nhận hơi ấm. Còn một người nằm yên với cái bụng chưa lành và con tim lạnh lẽo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play