Tiếng chuông cửa reo lên, bà giúp việc ra mở cửa, Như nhào vào biệt thự hò to:
- Gia Huy! Gia Huy!
- Cậu chủ đang trên phòng. – Bà quản gia nói nhẹ.- Có vẻ đang chuẩn bị đi đâu đó.
Không đợi bà quản gia nói hết câu, Như ào lên phòng Linh và mở cửa, không có ai, bỗng cửa phòng Huy mở, Linh bước ra. Như bắt đầu ríu rít..
- Mình có quen 1 chị trong quán bar hay lắm nhé, cậu đã hứa sẽ đưa mình đi chơi mà, vì vậy đi cùng mình đi.
- Đợi chút – Linh lạnh lung bước vào với cái áo khoác và ra ngoài.
Khi bước qua mấy cô hầu gái thì, những tiếng xì xào vang lên:
- Ai thế nhỉ?
- Đi với cậu chủ thì chắc là bạn gái rồi!
- Chả có gì đặc biệt.
- Chắc tại nhà giàu!
- Cậu chủ lạnh lung mà?
Như nghe đc những tiếng đó và bảo với Linh
- Lũ giúp việc nhà cậu rảnh rỗi nhỉ?
Linh không nói, trc khi đến quán bar mà hai ng đã hẹn trc, Linh vào tiệm, thay 1 bộ váy trắng, và tóc Linh đc nối dài ra. Tất cả chỉ trong 2 tiếng.
- Tránh gây chú ý!
Như liền huých nhẹ Linh,
- cậu sợ các nàng bám theo à?
Linh không nói, Như cũng biết, việc ra ngoài với Linh là nguy hiểm khi anh Linh đã bị ám sát và nếu chúng biết Huy còn sống thì nhất định sẽ giết lại. nhưng giờ, Huy chính là Linh.
- Nốt ngày mai, cậu phải vào kí túc xá rồi, chơi hết mình đi. Mai là chủ nhật, tụi mình đi mua sắm, ok?
Như nháy mắt. Tối đó, trong quán bar không mấy dễ chịu, Như ngồi trò chuyện với chị mà Như quen, còn Linh thì ngồi 1 mình, nhưng với Linh thế cũng tốt, vì không có ai làm phiền, từ xa, có ng đã trông thấy Linh. Đó là Nghị Tường, và 2 tên hotboy bắt nạt Linh hôm nọ, song não của Linh cho biết họ đã nhìn thấy Linh, nhưng Linh không hề để tâm. Nhưng nếu Tường mà bắt gặp thì Linh sẽ bị phát hiện ra mất. thế nên, Linh quay mặt ra chỗ khác.. Linh giơ 5 ngón tay lên và cụp lại từng ngón 1: 5, 4, 3, 2, 1..
Quả không ngoài dự tính, Khải đến, ngó Linh và hô lên:
- Ô! Gia Huy ư? Không ngờ đó! Cậu là tên đồng tính 2 mặt, Sáng đi lừa tình con gái rồi chiều đi lừa tình con trai à.
Tên Khải nói ko mấy gì dễ nghe cho lắm, khiến Linh bực, nhưng Linh ko thể gây gổ với hắn ở đây đc, Linh nhổm dậy, thản nhiên :
- Thưa Châu thiếu gia, Thiếu gia có bị cận nặng không thế ? Dù thiếu gia có là bạn của anh trai tôi đi nữa thì cũng nên giữ ý tứ chút, tôi là con gái đó… tuy tôi giống anh tôi nhưng cũng phải nhìn nhận cho rõ ràng chứ ? hay, con ng như thiếu gia đây ô hợp tới mức không phân biệt đc đâu là nữ, đâu là nam ?
1 tiến vỗ tay đưa lên, là Nghị Tường,
- Nói hay lắm, cô nói nhiều hơn anh cô đấy. – Nghị Tường đã nhận rõ sự khác biệt, vì trc mặt anh lúc này là 1 cô gái thông minh, sắc sảo, xinh đẹp… mà chưa có ng con gái nào khiến anh có cảm giác như thế.
- Cảm ơn vì đại thiếu gia đã khen… giờ thì tôi về đc chứ ? – Giọng nói thanh tú cất lên, khiến 3 chàng hotboy đơ toàn tập.
Lần đầu tiên Linh phải nói nhiều thế này, trc giờ cô đâu có nói nhiều.
- Về sớm thế ? ở lại chơi với bọn anh đã.- Khải đã kịp giữ tay cô lại.
- 1 lũ ng hám gái, ở lại thì Gia Linh không bằng lũ ng tình của các anh à ?- Tiếng Như vang lên, cô chạy lại kéo Linh đi, bỏ mặc cho 1 trái tim vừa bị sét đánh, thất thần nhìn theo..
1 ngày chủ nhật buồn bã, không còn gì đáng buồn hơn là nghĩ về ngày mai phải ở kí túc xá, chung phòng với 1 tên con trai vô ý vô tứ nào đó. Cú nghĩ đến đó chỉ khiến cô muốn điên đầu. Và cô nghĩ đến chuyện hôm qua, cô đã quá manh động khi nói quá nhiều, vì lúc đó, cô tức giận, và khi tức giận thì cái miệng của cô lại hoạt động. Ng ta nói cô chỉ giỏi mỗi cái miệng ăn nói, mỗi lời mà cô nói ra đều như vết dao xuyên vào da thịt ng nghe. Và tất nhiên, hôm qua trc khi về nhà, cô lại đi cắt tóc, áo sơ mi, chiếc áo khoác mỏng, quần jean, và giày thể thao cao cổ. Sáng sớm ra, vùa bước xuống nhà cô đã trông thấy bộ mặt dữ dằn của mẹ. Cô đã đoán biết đc điều gì sắp xảy đến.
- Hôm qua, mày đi đâu ? – Mẹ hỏi cô với giọng giận dữ.
- …
- Có nói không ? – Mẹ cô gằn lên
-… Chơi ! – Giọng Linh thản nhiên đáp bỏ mặc thái độ giận dữ của mẹ mình và bước thẳng tới chỗ bàn ăn, cầm lon coca và đi ra ngoài.
- Mày… đứng lại ! – Mẹ cô hét lên.
Linh đứng sững lại. Không quay đầu lại, cô nói
- Sao ?
- Mày đi đâu ?
-… -Linh bước tiếp.
- Đừng tưởng với khuôn mặt đó, dáng vẻ đó thì mày có thể thay thế Gia Huy, mãi mãi, mày không bằng 1 nửa của nó đâu. Vì thế đừng gây rắc rối cho mẹ mày nữa.
Linh bước tiếp, Cô không đau khi mẹ cô nói vậy, cũng không buồn, mặt lạnh tanh. Tim của cô không buồn vì mẹ cô đối xử tệ với cô. Mà vì cô ko biết mẹ đối xử tổt để làm gì. Cũng như nhau cả thôi.
Như từ ngoài cổng chạy vào… Lại ríu rít, lại vui tươi.
- Huy này, mình đi chơi đi, shopping nha!
- Tùy! – Linh nhẹ buông 1 câu lạnh lung.
- Trời… cậu càng ngày càng giống Gia Huy rồi, nói chuyện có mỗi 1 chữ thôi à? – Như nhìn Linh ánh mắt ngại ngần.
- … (im lặng)
- Hay… cậu bị gay?- Như cười khúc khích.
Linh với sát khí đùng đùng ở đằng sau, ánh mắt sắc lạnh đến ghê ng.
- Muốn thử không? – Linh nhìn Như rồi liếm mép..
Như bật cười ha hả và giơ tay,
- Rồi, rồi, mình xin hang. Ok?
Cả ngày hôm đó, Linh và Như đã đi chơi, ăn uống, vui vẻ và Linh quên hết mọi buồn, cho đến cuối ngày, tại 1 nhà hang cao cấp, khi vừa gọi món ra thì…
- Yo! Lâm Gia Huy? – Tiếng nói của Khải vang lên khiến cho Như đang nhai miếng bánh trong miệng thì tí nữa ngẹn.
- Lại cùng con nhỏ chua chat này ngồi ăn uống cơ đấy? Coi bộ hôm nay rảnh rỗi nhỉ? – Thế Minh tiếp lời/
Không them để ý, Linh thừa biết kẻ nào đang làm cô không cảm thấy ngon miệng nữa. Và cô biết Như cũng đang thấy khó chịu vì việc này. Bỗng, Nghị Tường tiến đến:
- Cô em gái cậu?...
- Sao?
- Xinh lắm!
- Cấm
-Tôi thích!
- … - Linh im lặng, đơn giản vì cô không nghĩ ra 1 từ ngữ nào mà có thể bao hàm toàn bộ ý kiến của cô. Nhưng nếu là Huy, anh luôn làm tốt. Vì thói quen của anh ngại nói lắm. Cô đang bí từ, nên quyết định im lặng. Thế nhưng 3 tên kia nào để cho cô yên đâu? Nghị Tường nói thẳng thừng…
- Tôi thích tính cách của cô ấy!
- Cấm.- Linh nhíu mày.
- Tôi sẽ khiến cô ấy đau khổ… vì cô ấy là em gái cậu! – Tường nhếch mép lên cười đểu 1 cái.
- Đố! – Linh lúc này đã rời mắt khỏi đĩa thức ăn và nhìn lên NT (Nghị Tường).
NT nói vậy, thực ra điều cậu muốn hỏi là về thông tin của Gia Linh kìa, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Huy (ng cậu ta ghét vì cái tính quá chảnh) Cậu ta chỉ muốn chọc cho con ng kia tức điên lên mới hả giận. Chứ NT đâu phải ng như thế, đến cả ty là gì cậu còn chưa biết nữa. (híc.trai tơ, nên khi nói mấy chuyện tình cảm thì ngu dễ sợ lun, gì cũng nói toạc ra hết á)
Còn về Linh, cô cười thầm trong bụng ‘Có kẻ thần kinh mới thích ngươi, nói mà không biết ngại’
Rồi cúi xuống uống nốt cốc coca đá đã hết ga… và mặc kệ lũ con trai kia ra sao.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT