Lý thiên cảm nhận cơ thể bị thiêu đốt như muốn hóa thành tro bụi, trong đầu không ngừng vang lên thanh âm của lão Mã Long:

"Cố chịu đựng, tên kia vừa đưa vào người ngươi một đạo hỏa diễm muốn phá nát đan điền của ngươi"

Lý Thiên trong cơn đau đớn vẫn còn duy trì chút tỉnh táo:

"Phá hủy đan điền của ta, sao hắn lại làm thế"

"Còn sao nữa, đan điền là nơi kết hạch tâm, đan điền bị phá, đời này ngươi đừng mơ bước vào được luyện tâm cảnh"

Nghe tiếng thở dài của lão, Lý Thiên lòng như tro tàn, thì thào:

"Thì ra mấy lời hắn nói lúc nãy không phải là hù dọa ta sao"

Gương mặt Lý Thiên giờ đây vặn vẹo đủ loại cảm xúc, đau đớn xen lẫn tức giận, không cam tâm trong lòng không ngừng hò hét:

"Không được, ta không thể kết thúc ở đây, còn rất nhiều việc ta cần làm, ta không thể"

"Được rồi ngươi đừng có hoảng, mọi chuyện vẫn chưa xấu tới mức đó đâu"

Lão Mã Long vẫn bình thản làm Lý thiên lo lắng cũng tạm lắng xuống, cố nhịn đau đớn thiêu đốt, hắn cắn môi đến bật máu:

"Là sao, lão có cách nào sao"

"Ta tạm thời không có cách nhưng ngươi lại có cách"

Lý Thiên nghe xong như bị chọc tức, miệng phun một ngụm máu tươi, tức giận:

"Đến lúc này mà lão còn đùa ta sao"

"Ta đâu có thời gian mà đùa giỡn với ngươi, ngươi không cảm thấy sao, hỏa diễm của lập tinh cảnh mà nãy giờ chỉ làm ngươi đau thế thôi sao, tự nội thị vào mà xem"

Nghe lão nói, Lý Thiên ngay lập tức làm theo, tâm thần cố đè xuống cảm giác đau đớn, vừa tiến vào cơ thể liền chuyển xuống đan điền, tâm thần hắn vừa đến nơi liền bị cảnh tượng trước mắt làm choáng váng, trước mặt hắn là một không gian to lớn, nơi đây bị bao bọc bởi hỏa diểm hai màu lam và đỏ đang đối chiến gay gắt với nhau. Nếu như hỏa diễm đỏ tươi kia như muốn thiêu đốt linh hồn hắn thì lam hỏa lại mang đến cho hắn cảm giác lạnh lẽo từ tận xâu trong linh hồn như có cảm tưởng chỉ cần hắn thử chạm vào liền bị đóng băng đền từng tế bào.

"Lam hỏa kia là gì thế, không ngờ có thể đối chọi lại với hỏa diễm của lập tinh cảnh"

Lý thiên vừa nghĩ như thế liền sực tỉnh, miệng khẽ lẩm bẩm:

"Đây không phải là u linh hỏa mà sư phụ cho hắn trước lúc người siêu thoát đấy chứ, thảo nào có thể đối chiến không rơi vào thế hạ phong với đạo hỏa diễm mới xâm nhập"

"AAAAA"

Cơn đau đớn bất ngờ ập đến làm hắn không kìm được phát ra tiếng hét to, mồ hôi đổ như mưa, lam hỏa tuy ngăn không cho hỏa diễm kia phá hủy đan điền của hắn, nhưng hai hoả diễm này tranh đấu với nhau làm Lý Thiên khổ không thể tả, lâu lâu lại truyền đến cảm giác đau đớn tột độ.

"Không biết ngươi từ nơi nào có được u linh hỏa, hỏa diễm đứng thứ ba trong thập chủng dị hỏa của thiên địa, nếu không chính ta cũng hết cách, nhưng thực lực của ngươi quá yếu, bản thân vẫn chưa luyện hóa được nó, u linh hỏa căn bản không ngăn được hỏa diễm kia quá một tháng"

Giọng nói lão ma tràn đầy thổn thức, rõ ràng ngay cả cấp bậc như lão, thập chủng dị hỏa vẫn là tồn tại khiến lão ước ao, Lý Thiên không quản nhiều thế, lòng lo lắng nhưng cũng đã bình tĩnh được ít, hắn phân tích lời lão bỗng nhíu mày:

"Lão có cách đúng không"

"Ha ha, tất nhiên, bây giờ có hai cách,"

Lý Thiên giọng lộ vẻ khẩn trương:

"Cách gì"

Lão Mã Long vẫn bình thản nói:

"Cách thứ nhất trong một tháng, ngươi có thể luyện tới lập tinh cảnh, đủ điều kiện luyện hóa u linh hỏa, ngươi đã nắm giữ u linh hỏa thì mấy cái hỏa diễm không nằm trong thập chủng dị hỏa căn bản là trò cười trước mặt nó"

Lý thiên khóe miệng hơi giực giực:

"Lão đùa ta hả, thôi nói cách hai đi"

Lão Mã Long giọng nói ý như, ta cũng cho là thế, tiếp tục:

"Cách hai, ta sẽ dẫn ngươi đi nhận truyền thừa của chủ nhân cũ của ta, ở đó ngài từng để lại truyền thừa một đạo kim linh hỏa, cũng là một trong thập chủng dị hỏa, khác với u linh hỏa của ngươi, nó chỉ đứng cuối cùng nên điều kiện luyện hóa không khắc khe như u linh hỏa, với sự trợ giúp của ta, ngươi hẳn có thể làm được".

Lý thiên cau mày suy tư:

"Truyền thừa của cường giả thời đại cổ sao, ta mới chỉ luyện thể làm sao có thể làm được"

"Không cần lo, chủ nhân đó của ta người luôn tin vào số mệnh và duyên số, truyền thừa cũng vậy, không có quy định cấp bậc cũng không có bẫy rạp như các mộ phần thông thường, chỉ cần có duyên ngay cả một phàm nhân cũng có thể đạt được."

Lý Thiên nghe thế vừa mừng vừa lo:

"Cũng đã mấy vạn năm rồi"

Lão Mã Long nghe hiểu ý hắn chỉ đành nói:

"Cầu số mệnh thôi, nếu bị người đoạt trước coi như ngươi xong, ta lại phải tìm chủ nhân mới"

Lý Thiên cũng thở dài, chỉ còn biết đặt cược vào vận khí. Tâm thần hắn vừa thoát ra ngoài, cảm nhận đau đớn một lần nữa ập đến, Lý Thiên mày kiếm nhíu chặt, âm thanh như nghẹn trong cổ họng:

"Chúng ta phải đi nơi nào"

"Để ta tính, cửu thiên giờ thay đổi quá lớn, có rất nhiều nơi đã không còn, ta không thể định vị chính xác được."

Lão Mã Long rất buồn bực, lão căn bản không còn phân biệt được phương hướng, Lý Thiên lòng càng ngày càng gấp, chợt lóe lên suy nghĩ:

"Hay là lão nói về những nơi nổi tiếng gần đó, biết đâu ta lại nghe hay thấy qua rồi"

Lý Thiên thời gian còn ở thực phòng, cũng rảnh rồi tìm đọc rất nhiều sách về thế giới này, như thế nên ngay khi Thẩm Phong lấy ra tiên phù hắn liền nhận ra. Lão Mã Long nghe cũng có lý liền thử nói:

"Cách chỗ đó chín dặm là núi Bạch Đằng, đỉnh núi cao nghìn trượng, toàn thân kết tinh từ bạch bảo trắng toát trơn nhẵn, ngươi thấy chưa"

"Chưa bao giờ nghe qua"

"Vậy còn hướng nam mười dặm là biển Hắc Thủy nổi tiếng vớ..."

"Khoan đã, biển Hắc Thủy, Thủy Nhật Tông, đúng rồi"

Lý Thiên vừa nghe tới điểm mấu chốt liền cắt lời lão, gấp gáp nói:

"Nơi đó cách Thủy Nhật tông bao xa"

Lão Mã Long cũng không quan tâm Lý thiên xen ngang, nghe Lý Thiên nói liền tỉnh ngộ:

"Đúng thế nếu biết địa điểm Thủy Nhật Tông liền có thể tính ra, chỗ đó cách Thủy Nhật tông hơn trăm dặm về hướng Tây"

"Vậy nhanh lên thôi, thời gian chỉ có một tháng không biết còn kịp không"

Lý Thiên từ lo âu chuyển sang vui vẻ, nhìn thấy đường sống phía trước, tinh thần tăng lên nhiều, đang lúc muốn cất bước rời đi thì đằng sau có tiếng người gọi hắn:

"Lý Thiên là ngươi hả, cuối cùng cũng tìm ra ngươi, ý chuyện gì thế này"

Cương Lão Đại từ rừng cây chui ra, cả người quần áo dơ dấy, rách vài chỗ, nhìn qua cũng chịu không ít khổ sở, giờ đây hai mắt hắn kinh ngạc nhìn quanh rồi quay sang nhìn Lý Thiên toàn thân đẫm máu không nhịn được kinh hô:

"Lý Thiên chuyện gì thế, ngươi không sao chứ"

Nhìn ánh mắt có chút khiếp sợ của tên kia đang nhìn mình, Lý Thiên cười khổ:

"Không sao chỉ bị thương ngoài da thôi, đừng nhìn ta, ta nào có bản lĩnh như thế, vô tình bị cuốn vào trận chiến của hai yêu thú thôi, đúng là quá thảm"

"Hai yêu thú mạnh cỡ nào mới có thể đại chiến đến mức này"

Hai mắt hắn chuyển từ người Lý Thiên đánh giá xung quanh, chép miệng không ngừng rồi liếc sang Lý Thiên với ánh mắt đồng tình, ngươi cũng quá đáng thương rồi, nhưng ngoài miệng thì mở lời an ủi:

"Không sao, còn sống là tốt rồi"

Hắn đang nói bỗng nhớ ra gì đó, có chút khẩn trương nói:

"Ý, không phải hôm này ngươi có trận đấu sao, nhanh lên không trễ đấy"

Lý Thiên khoát tay ra vẻ không sao, con đường tu tiên sắp tan biến rồi còn hơi đâu lo đến mấy trận tỉ thí kia, hắn liền tìm cớ:

"Không cần, ta đột phá đến luyện tạng cảnh rồi, không cần tham gia tỉ thí nữa cũng có thể chuyển lên ngoại môn rồi"

Cương Lão Đại hơi bất ngờ nhưng liền sực tỉnh vỗ vai hắn cười lớn:

"Ta đã đoán trước rồi, tiểu tử ngươi lợi hại như thế làm gì mà còn là luyện cốt cảnh chứ"

Nói rồi nhưng hắn vẫn tận tình khuyên Lý Thiên:

"Ta thấy ngươi vẫn nên tham gia, vị trí đầu tiên phong thưởng cũng rất khá đấy"

Lý Thiên mỉm cười lắc đầu, từ chối ý tốt của hắn:

"Một tháng tới ta có chút việc bận có lẽ sẽ rời khỏi tông một thời gian"

"Chà, đáng tiếc thật, ta còn muốn cùng ngươi đi di tích Phá Lôi tông cơ"

Cương lão đại vuốt đầu ra vẻ tiếc nuối, Lý Thiên lần thứ hai nghe chữ Phá Lôi tông lòng liền sinh ra sự hứng thú:

"Cái đó là sao"

"Hà, hà có hứng thú sao"

Lý Thiên vừa định nói là không cũng được liền đổi ý, vì trong đầu hắn vang lên thanh âm hồ hởi của lão Mã Long

"Nhanh hỏi đi, Phá Lôi tông cũng là một tông môn trung đẳng của cửu thiên, vào đó có ta ngươi bảo đảm thu được không ít, trong đó có một thanh trấn phái chi bảo lôi dực đao chính là một trong cửu đại thần khí, nếu vẫn còn coi như ngươi lời lớn. Tu chân phái cửu thiên giờ xuống dốc như vậy ngay cả đám tạp chủng tứ thiên cũng dám làm loạn, bảo đảm không phá được cấm chế của Phá Lôi tông đâu"

Lý Thiên cũng bị lợi làm hấp dẫn bèn mở miệng:

"Đúng thế"

Cương Lão Đại cười ha ha nói:

"Di tích Phá Lôi tông chính là di tích quan trọng nhất trong Việt Quốc, mỗi trăm năm mới mở một lần, mỗi lần chỉ cho phép hơn trăm người đi vào, mà tất cả đều phải từ luyện thể trở xuống, đây chính là một hồi cơ hội tạo hóa của chúng ta"

Lý Thiên nghe xong mặt liền vui vẻ vì trong đầu hắn giọng lão Mã Long đang cười lớn:

"Ha ha, lũ kia vẫn chưa phá được cấm chế Phá Lôi tông, lần nãy ngươi lời to rồi"

Cương Lão Đại thấy Lý Thiên có vẻ quan tâm liền mở miệng mời:

"Muốn tham gia không"

Lý Thiên vừa định gật đầu liền có suy nghĩ:

"Sao ngươi lại nói cho ta"

Cương Lão Đại cười ngây ngô:

"Có sao, ta muốn tìm đồng bạn cùng giúp đỡ lẫn nhau, nên nhớ vào đó bao gồm tất cả tông môn của cả Việt Quốc, có rất nhiều phe phái đối địch với Thần Long tông chúng ta, vào đó càng nhiều người càng tốt không phải sao, he he ta trong tông cũng không quen nhiều người lắm"

Lý Thiên cũng không quản được hắn nói thật hay không nhưng Phá Lôi tông hắn phải đi mới được, đợi một trăm năm quá lâu, Lý thiên nhíu mày:

"Thần Long tông ta có mấy danh ngạch, không phải tất cả đều sẽ chia cho các luyện thể đỉnh phong sao"

Cương Lão Đại nháy mắt với hắn, cười nói:

"Đúng thế, Phá Lôi tông hai tháng sau mở ra, một tháng sau tông môn sẽ mở đợt tuyển chọn, tông ta chỉ có năm danh ngạch, mỗi lần đầu cạnh tranh rất kịch liệt."

Lý Thiên càng nghe càng thấy khó hiểu:

"Ta chỉ mới tiến vào luyển tạng cảnh không lâu, làm sao ngươi nghĩ ta có thể qua"

Cương Lão Đại chỉ chỉ cái tai của mình cười nói:

"Ta có linh cảm rất tốt, lần đầu gặp ngươi cái tai của ta liền giật giật có nghĩa là ngươi rất đặc biệt"

Lý thiên nửa tin nửa ngờ:

"Ngươi chỉ vì như thế liền mời ta"

Cương Lão Đại cười khổ:

"Ta nói thật với ngươi ta là đệ tử nội môn, bữa đó chỉ đến xem thi đấu mà thôi, lý do ta tiếp cận ngươi vì ta có một cảm giác làm bạn với ngươi sẽ có ngày cứu ta một mạng"

Cương Lão Đại vò đầu bức tai không biết nói sao:

"Nên ta mới muốn giúp ngươi, còn về chuyện mời ngươi đi cùng là do thoáng lướt qua trong đầu thôi, lúc sau ta liền hối hận nhưng nhìn ngươi tăng tiến nhanh như thế biết đâu lại có hi vọng"

Lý Thiên dở khóc dở cười nhìn hắn cũng không biết thật giả ra sao, nhưng Phá Lôi tông hai tháng sau Lý Thiên thấy vẫn nên cố gắng một lần, liền xoay người chắp tay hướng Cương Lão Đại cười nói

"Cảm ơn, ta chắc chắn sẽ có một danh ngạch trong đó, chỉ lo nguơi thôi"

Cương Lão Đại nghe xong liền không phục la to:

"Hừ, ngươi đừng có xem thường ta, ta tiến vào luyện tạng trước ngươi mấy tháng rồi đấy"

Lý Thiên có chút buồn cười, nói ra tên này cũng đồng cảnh giới với hắn, vậy mà còn mặt dày rủ hắn đi chung, người nên lo là hắn mới đúng, cạnh tranh danh ngạch không ngoa chắc chắn toàn bộ đều là luyện tạng đỉnh phong cả. Nhung nhìn ánh mắt tự tin của hắn, Lý Thiên thầm nghĩ

"Xem ra tên này cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play