Sử Vân đưa Kim Công và Đinh Hùng về nhà Sa viên ngoại. Trí Hóa và Trương Lập ra nghênh tiếp. Kim Thái thú tạ ơn tháp cứu. Trí Hóa cũng cho biết là phu nhân và tiểu thư đều bình yên. Trà nước xong, Trương Lập mời Thái thú đi vào nhà trong cùng phu nhân gặp gỡ.
Lúc ấy chị em Phụng Tiên nghe tin Mẫu Đơn nhận được mẹ, bèn tới mừng, kế Thái thú vào, bèn lật đật dắt nhau vào phòng ẩn mặt, còn phu nhân bước ra nghênh tiếp. Thái thú vào ngồi, thuật rõ sự tình lúc bị bắt. Hà phu nhân nói: "Thật chúng ta có phước, nên nhờ ân nhân tháp cứu vẹn toàn". Hai ông bà đương nói chuyện, bỗng nghe Kim Chương nói: "Trong sự may này lại có một sự đáng mừng lắm cha à!" Thái thú hỏi: "Việc gì mà đáng mừng?". Hà phu nhân bèn đem việc mẹ con nhận nhau mà thuật lại. Kim Thái thú nghe nói lấy làm lạ rằng: "Không có lẽ vậy! Mẫu Đơn nào nữa đây?". Nói đoạn móc túi đưa thư của Thiệu Công cho phu nhân coi. Phu nhân xem xong bèn nói: "Nguyên ban đầu Mẫu Đơn không chịu lìa nhà, nên bà vú bày mưu cho Giai Huệ giả làm tiểu thư, mà Mẫu Đơn giả làm liễu hoàn. Đến lúc gặp nạn, Mẫu Đơn nhào xuống sông nhờ vợ chồng Trương Lập cứu sống tới nay. Nếu không tin xin xem quần áo của Mẫu Đơn mặc trong lúc nhào xuống sông mà Lý Thị mới đem lại đó, xem có phải là đồ liễu hoàn mặc hay không?". Kim Công lật đật lấy quần áo mà xem, thời đúng vậy, ngạc nhiên nghĩ thầm rằng: "Cứ như sự ấy mà xét, thời vuông khăn và tuội Kim Ngư của Xảo nương có được, biết đâu là chẳng phải của con này gây chuyện? Lại cây Ngọc Xoa ta đã giở rương lấy ra mà Thi sinh cũng dường như không hay biết sợ sệt chi hết. Chắc trong ấy có tình tệ sao chớ chẳng không. Thế mà ta lỡ giận làm tủi nhục cho hai đứa nó rồi, nay hối hận lắm". Kim Thái thú nghĩ như vậy bèn hỏi Hà phu nhân rằng: "Bây giờ con Mẫu Đơn ở đâu?". Phu nhân đáp: "Nó mới ở đây, nghe có ông vào liền đi qua phòng mẹ nuôi nó rồi". Kim Công nhớ lại lúc mình ép con tự tận thời ăn năn lắm, lập tức sai kêu Mẫu Đơn ra mắt mình. Thấy nàng ăn mặc bộ vải, giắt trâm gai thời nghĩ tới lúc lụa là xoa xuyến, bỗng cảm động nói rằng: "Mẫu Đơn con ôi! Cha đã tệ mà phạt con đến cơ sự này". Mẫu Đơn nghe cha nói khóc òa nhào lăn dưới đất, Kim Thái thú lật đật đỡ đậy mà rằng: "Con ơi! Những việc đã qua rồi, chỉ vì cha không xét kịp mà ra, thôi con nín đi". Nói rồi căn dặn phu nhân thay đổi y phục cho Mẫu Đơn còn mình đi ra nhà trước.
Kim Thái thú ngồi được một lát, bỗng có gia đinh vào thưa rằng: "Sa viên ngoại đã về đến". Trí Hóa và Trương Lập nghe thưa liền ra nghênh tiếp. Sa Long vào làm lễ Thái thú, Thái thú đáp lễ lại và tạ ơn cứu nạn và hỏi tới việc lên sơn trại thế nào?". Bắc Hiệp thưa: "Chúng tôi giải Lam Kiêu lên trên, phân phát tất cả những đồ đạc của cải, từ vật lớn tới vật nhỏ cho lâu la, không để lại một tí nào, còn dinh trại của chúng nó thời chất lửa thiêu cháy cả. Nay Lam Kiêu đương giam tại viện mé tây, xin Thái thú luận tội phát lạc". Kim Thái thú đáp: "Bổn chức rất may, nhờ các vị ân công cứu nạn, lại bắt được đầu đảng giặc, vậy chờ tới nhậm sở sẽ dâng sớ lên Thiên tử, và giải tặc về phủ Khai Phong cho Bao tướng thẩm vấn". Các vị anh hùng đều bằng lòng, cùng bàn luận phương thế hộ tống Kim Thái thú đi Trường Sa và nghĩ cách ngăn ngừa dư đảng của Lam Kiêu.
Bàn tính vừa xong xuôi, Trương Lập ra nói nhỏ vào tai Sa Long. Sa Long liền kiếu vào trong.
Sa Long vào, Thu Quỳ và Phụng Tiên đem câu chuyện của Mẫu Đơn mà thuật lại. Sa Long bèn nói: "Phải ta thật không lầm, diện mạo như thế ấy, cử chỉ như thế ấy mà con nhà hèn sao được?". Thu Quỳ hỏi: "Nay Mẫu Đơn tiểu thư đã nhận mẹ rồi, có ở lại nhà mình nữa, hay là đi theo quan Thái thú vậy cha?". Sa Long nói: "Phải đi theo cha mẹ của nó, chớ lẽ nào lại giữ một mình nó ở lại đây sao?". Thu Quỳ nghe nói vừa khóc vừa chạy đi kiếm Mẫu Đơn kéo áo nói rằng: "Thơ thơ ôi! Bây giờ thơ thơ sắp sửa ra đi, chắc tôi buồn chết". Mẫu Đơn thấy vậy cũng khóc theo. Hà phu nhân khuyên rằng: "Thu Quỳ ơi! Nàng không nỡ lìa Mẫu Đơn, ta cũng không nỡ lìa nàng, vậy đợi ta tới nơi, sẽ sai người tới rước. Ta thương nàng lắm muốn nhận nàng làm con nuôi, nàng có chịu không?". Thu Quỳ nín khóc đáp rằng: "Nếu phu nhân có lòng thương đến, tôi đâu dám chối từ. Vậy xin mẹ lên ngồi cho con lạy ra mắt". Nói rồi liền cúi đầu lạy. Hà phu nhân liền đỡ dậy, rồi sai liễu hoàn đem trâm, hoa, y phục cho Thu Quỳ thay đổi, Mẫu Đơn lại tặng cho chị em Phụng Tiên rất nhiều đồ nữ trang. Hai người cảm tạ lắm.
Tiệc tùng ăn uống xong, Kim Thái thú liền viết một phong thư gói cái khăn và Kim Ngự, giao cho Đinh Hùng đem về dâng cho Thiệu Ban Kiệt, dặn tra xét việc Mẫu Đơn cho kỹ càng, rồi thưởng Đinh Hùng hai mươi lượng bạc.
Thu Quỳ liền đem việc Hà phu nhân nhận mình làm con nuôi thuật lại cho Sa Long nghe và thưa rằng: "Mẫu Đơn muốn lạy cha và Thái thú, xin cha ra mời ngài vào". Sa Long ra mời Thái thú vào, Mẫu Đơn tiểu thư liền lạy Sa Long mà đáp ơn nuôi dưỡng, rồi mới lạy cha. Thu Quỳ cũng lạy Thái thú nhận là cha nuôi. Phụng Tiên cũng tới ra mắt Thái thú. Ai nấy đều vui mừng, duy tội nghiệp cho Lý Thị, đứng một bên mà cặp mắt ướt rượt. Mẫu Đơn thấy vậy liền thưa với Thái thú rằng: "Thưa cha, tính mạng con mà còn tới ngày nay là nhờ cha mẹ nuôi con đây, vả lại cha mẹ nuôi của con tuổi già, dưới gối không người kế tự. Xin cha rộng lòng đem người theo cùng để con được đáp chút ơn sâu. Kim Công khen phải, liền bảo vợ chồng Trương Lập thu xếp hành lý sáng ngày cùng đi Tương Dương.
Kim Công ra tới nhà ngoài thấy yến tiệc đã dọn sẵn thời trong lòng không yên. Sa Long nói: "Xin mời Thái thú ngồi trên, các anh em thứ tự ngồi vào tiệc, tôi sẽ cắt nghĩa tiệc này là có bốn điều vui cho mà nghe!". Ai nấy ngồi xong, Tiêu Xích nói rằng: "Đại ca cứ nói, hễ một điều vui thời tôi xin uống một chén rượu mừng". Sa Long liền nói: "Vui thứ nhất là Thái thú đoàn viên với gia quyến, lại gặp tiểu thư". Tiêu Xích nói: "Phải, đáng vui, đáng mừng, tôi uống một chén". Sa Long nói tiếp: "Vui thứ nhì là theo lời hứa cũ, nay đã gặp đủ Âu Dương huynh và Trí hiền đệ, vậy thời bàn đến việc của con gái tôi, chúng ta sẽ thông gia với nhau, chỉ còn đợi sính lễ là đủ, thế là vui". Tiêu Xích nói: "Phải lắm, việc này vui lắm, tôi uống hai chén, đại ca nên rót cho Âu Dương huynh và Trí huynh mỗi người một chén đi". Sa Long nghe lời làm theo, Bắc Hiệp và Trí Hóa cũng rót rượu mời lại. Đoạn Sa Long nói tiếp: "Vui thứ ba là mai này Thái thú vinh nhậm, chúng ta vui chén tiễn hành". Tiêu Xích nói: "Thế cũng vui, tôi uống một chén mừng cho ngài". Mạnh Kiệt hỏi: "Còn cái vui thứ tư là gì?". Sa Long nói: "Nay Thái thú nhận con tôi làm con nuôi, ấy là càng thân, Âu Dương huynh và Trí hiền đệ định con tôi làm dâu, cũng là thân. Trương lão đã nhận tiểu thư làm con gái, đối với Thái thú cũng là thân, nội đây tính lại đều là người thân, thế thì không vui lại là gì?". Tiêu Xích nghe dứt mà không uống. Triệu Huệ hỏi: "Sao Tiêu nhị ca lại không uống?". Tiêu Xích nói: "Mấy người thân gia thời họ uống với nhau, tôi ăn thua gì mà uống rượu mừng?". Đinh Triệu Huệ nói: "Nhị ca tính trật con toán rồi! Sau này cháu ta xuất giá, thời chúng ta cũng kèm vào làm thân gia". Ai nấy nghe nói đều cười.
Mãn tiệc, ai nấy đều yên nghỉ. Qua ngày sau Kim Thái thú từ giã lên đường, Trí Hóa theo hộ tống. Còn Phụng Tiên, Thu Quỳ không nỡ lìa Mẫu Đơn, mà Mẫu Đơn cũng không đành xa hai nàng, bịn rịn thật lâu mới đành buông gạt lệ. Trí Hóa lại căn dặn phải gìn giữ Lam Kiêu cho cẩn thận, chờ tấu sớ đem tới sẽ giải về Đông Kinh. Bắc Hiệp cũng dặn Trí Hóa lúc đi đường nên tuần phòng cẩn thận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT