Thật sự là một thời khắc kỳ diệu a, trong nháy mắt này ta nhìn thấy rất nhiều rất nhiều biểu tình khác nhau.

Hoằng Tình nghiêng thân mình vẻ mặt tràn đầy hi vọng nhìn ta, Nhạn Địch có cũng được mà không có cũng không sao, Thi Nam ánh mắt như nai con dịu ngoan giống như thanh phong thổi qua ta, bất quá bàn tay đang cầm ngọc phiến siết chặt trở nên trắng bạch như muốn biểu thị điều gì a. Ánh mắt mọi người chặt chẽ khóa trụ ta, trừ bỏ một người….Hắn vẫn như vậy ngồi ở một góc tựa như muốn đem chính mình che giấu đi, để người khác quên đi sự hiện diện của hắn.

Ta nâng đầu, nhìn Hậu Linh, gằn từng tiếng nói: “Ta tuyển Tế Tuyết.”

Yến hội lập tức vỡ òa thanh âm xôn xoa không ngừng, phỏng chừng tất cả mọi người ở đây đều không nghĩ tới ta sẽ tuyển một người mờ nhạt không hề gây chú ý như vậy. Bọn họ không biết làm sao lùi ra để lộ một đường, xa xa Tế Tuyết một thân bạch y thẳng tắp nhìn ta, khuôn mặt như ngọc tích tiên bàn(*) nhìn không ra cảm tình gì, ta tiến lên phía trước nhẹ nhàng cầm lấy tay hắn, nhìn Hậu Linh lớn tiếng nói : “Nếu nhất định phải làm lễ trưởng thành hành kê, như vậy ta muốn hắn.”

(ngọc tích tiên bàn : không hiểu câu này lắm , ai biết giải thích giúp chị nhá)

Hậu Linh gương mặt xinh đẹp sững sờ nhìn kia một thân bạch y Tế Tuyết, một lúc lâu sau giống như bị chấn động nhắm lại hai mắt, tại một khắc kia ở trong mắt nàng ta dường như thấy được điều gì đó tuyệt vọng tan vỡ.

Nghe bọn họ nói Tế Tuyết là đo Hậu Linh thật lâu trước kia tự mình đem về Hậu Yên Cung.

Nghe bọn họ nói Hậu Linh giống như rất chán ghét Tế Tuyết, bởi vì nàng cũng không lâm hạnh hắn.

Có người người nói ánh mắt Tế Tuyết rất giống Hậu Linh có khi trống rỗng có khi quyến rũ. Có người nói Hậu Linh tâm địa là băng lãnh tựa như Tế Tuyết vĩnh viễn cũng không biết ấm áp là như thế nào.

Ta chỉ biết là…Tế Tuyết…vị nam tử giống như thần tiên kia là người mà ta chọn cùng ta làm lễ trưởng thành.

Ô… Ta vừa làm chuyện gì vậy a….

Buồn bực nằm bò ra trên thềm đá của đình viện các, ta làm thế nào lại đồng ý đáp ứng nữ nhân biến thái kia cử hành lễ trưởng thành.

Bất quá phải nói, sau khi nghe được sự lựa chọn của ta, nàng giống như cũng chịu một kích thích không nhỏ, chỉ là chống tay vùi đầu vào trên người của Nhạn Địch. Vô lực ra lệnh cho mọi người chuẩn bị ba ngày sau làm lễ mười lăm hành kê. Đôi mắt mị hoặc như hoa mạn đà la kia dường như gắt gao nhìn chằm chằm ta, tựa như mong mỏi ta vì nàng mà thay đổi sự lựa chọn…hừ. ta sẽ không!!

Nói thật ra, còn phiền ta lúc trước hướng Tiểu Bạch hỏi thăm mọi chuyện, ân….Còn bây giờ mỗi lần nghĩ đến thần tiên ca ca cùng mẫu thân mẹ kế thân ái của ta có ẩn tình cổ quái gì….ai~~~~Vốn tưởng rằng nếu chọn hắn, Hậu Linh sẽ hủy bỏ cái lễ trưởng thành vô nhân đạo này, nhưng là…ô ô ô~~ thất bại a.

Ta nhìn chăm chú người cùng ta một đường đi ra, từ lúc nãy đến bây giờ đều là ngồi dựa vào mộc thế điêu lan(*)vỗ về đàn cổ không nói được đến một lời thần tiên ca ac, tiếp tục tự mình lâm vào suy nghĩ tự kỷ của bản thân ING.

(* mộc thế điêu lan : lan can bằng gỗ có chạm khắc hoa văn)

Xong rồi, trước đó vốn đã chọc hắn mất hứng, hiện tại lại kéo hắn xuống nước . Làm sao bây giờ, làm thế nào mở miệng giải thích giải thích cho hắn đây….( cúi đầu tàn sát hoa hoa cỏ cỏ bên cạnh thềm đá…) Ô~~~…lén lúc ngó ngó hắn một cái. Người ta căn bản là không thèm để ý tới ta…Tiếp tục tàn phá hoa hoa thụ thụ …

“Ai u~~~ai chọc thiếu cung chủ nhà chúng ta a….” Một thân người xiêm y đỏ rực hoa hoa lệ lệ tiến đến gần, oa….làm sao ăn mặc hở hang như thế này a. Mỗi bước đi đều có thể khiến người khác nhìn thấy chiếc đùi tinh xảo trắng như tuyết. Chậc chậc… không cần đoán, loại trình độ này nhất định là chỉ có tên tao hồ ly kia. Ai~~ mẹ kế kia của ta cũng thật có tiền a, chỉ một cái yến hội thôi mà con hồ ly này không biết đã thay đổi bao nhiêu bộ xiêm y.

Hừ, cô nãi nãi đây tâm tình đang không tốt, không cần để ý tới ngươi.

“Ha ha, thiếu chủ tử cũng thật bạc tình a, đem Tình Nhi ăn sạch sẽ rồi lại không thèm để ý tới.”

Uy uy uy ngươi nói gì a, quân tử động khẩu không động thủ, ngươi ngươi ngươi không cần cầm cây quạt thối kia của ngươi chạm vào cằm ta,người này đột nhiên chạy tới đây là có chuyện gì aaaa!

Nhìn gương mặt đại mỹ nhân kia ngày càng tới gần, ta chỉ cảm thấy cả người run lên.

“Hoằng Tình công tử thỉnh tự trọng.”

Thiên lại chi âm (*)a…

(* tiếng trời =)) ý chị nói anh nói như là thiên sứ á)

Xa xa chỉ thấy thần tiên ca ca bàn tay thon dài khẽ phủi đi bụi trên người, từ từ đứng lên. Đôi hàn mâu(*) kia như nước suối từ từ lan tràn, chậc chậc giống như áp lực rất nhiều a.

(*Hàn mâu : đôi mắt rét lạnh)

Cũng khó trách. Một bên là đại hồng nhân bên cạnh Hậu Linh, một bên là bị vứt bỏ ở lãnh cung không được quan tâm lãnh diện nhân(*). Một kẻ là hái hoa ngắt cỏ khắp nơi lại được sủng ái, một cái là thủ thân như ngọc lại chẳng được quan tâm, nếu là ta ta cũng muốn bùng nổ a. Thôi xem trọng diễn, ngàn năm khó gặp liệt hỏa cùng hàn băng quyết đấu a.!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play