Cả đám qua nhà tôi có mặt đủ hết nào là Thy , ông Huy , thầy Thanh , con Uyên , Dũng , Phong Chánh hihi vui thật nhà tôi đúng là nơi hội tụ của thiên niên kỷ mà , lúc nào mà có tiệc là cả đám kéo nhau qua ăn uống liền vui lắm . NHưng hôm nay tôi biết đây có thể sẽ là bữa tiệc cuối cùng của tôi ….tôi sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy những gương mặt đáng yêu thân thương này nữa .
Tôi biết nếu như ai đó biết rằng tôi nhường tim cho hắn sẽ có một vài người nói rằng tôi ngốc nghếch nhưng tôi ko muốn sống nữa …….nói đúng hơn là tôi ko thể sống nếu thiếu hắn và tôi cũng cảm thấy rằng mình ko xứng đáng với hắn . Tôi vẫn bị ám ảnh bởi cái lần trong cái phòng mổ đấy , tôi ko thể nào quên dc thì làm sao tôi còn có can đảm bên hắn nữa . Nghĩ lại những chuyện đã qua tôi chỉ muốn chết thôi nhưng tôi lại muốn cái chết của mình thật ý nghĩa vì thế nên tôi chọn ….hiến tim cho hắn .
Mỗi lần tôi nghĩ đến việc hắn sẽ ra đi để lại một mình tôi trên thế giời này là tôi thật sự ko thể nào chịu nổi , bây giờ ngồi đây nhìn hắn nói chuyện vui vẻ với mọi người tôi hiểu rằng những ngày qua hắn cũng lo lắng cho bệnh tật của mình rất nhiều đến hôm nay hắn mới có thể cười nhẹ nhõm như thế ……….uh phải rối cứ cười như thế đi nha anh , em thích anh cười hơn và hãy cười khi ko có em anh nhé …….rồi anh cũng sẽ quen thôi .
Cả nhà ăn uống vui vẻ cười nói rất thân mật nhưng tôi để ý thấy rằng mỗi khi cười quá nhiều thì hắn đều phải đưa tay lên ôm ngực có lẽ tim hắn lại bị đau ……có lẽ hắn sắp ko chịu nổi rồi , tôi mong sao cho ca phẫu thuật thành công , mong rằng ông trời sẽ cho hắn khỏe mạnh như xưa .
Cả tuần nay tôi và hắn đều phải vào bệnh viện để cho hắn làm các cuộc kiểm tra sức khỏe chuẩn bị cho cuộc mỗ tim sắp tới . Hắn ko cho tôi vào chung , hắn cố gắng giấu tôi mọi thứ nhưng tôi vào bệnh viện cũng để kiểm tra sức khỏe cho chính mình mà , tôi cũng sắp có một ca mổ quan trọng mà …….
và ca mổ của tôi sẽ cứu sống hắn …Nếu hắn biết sự thật này thì hắn sẽ phản ứng như thế nào đây có lẽ hắn sẽ giết ông Thành mất ………..bây giờ tôi chẳng hận ai hết tôi chỉ mong ông trời cho tôi thêm thời gian gần bên hắn …
_ Em làm gì mà im re dạ cả một ngày theo anh vào bệnh viện chắc em mệt lắm hả có cần về nhà ngủ ko.Lâu lắm rồi mình mới ra Phú Mỹ HƯng hihi anh vui lắm mà em yên tâm đi khi em đi du lịch về thì anh hết bệnh rồi đó nhóc …- một nụ cười tươi tắn xuất hiện trên gương mặt xanh xao của hắn .
_ Sao vậy anh , mà anh nè nếu như em đi du lịch mà đi mãi ko về thì anh sẽ làm gì …- nuốt nước mắt vào lòng tôi hỏi hắn .
_ Em …em nói gì thế sao lại ko về , nếu em ko về thì chắc anh sẽ điên lên mất và dù cho có mất cả đời tìm em thì anh vẫn sẽ tìm . Em ko biết rằng em và anh là dành cho nhau àh , em ko trốn dc anh đâu nhưng sao em làm anh lo thế …….- cuối xuống nhìn tôi hắn thì thầm.
_ Ko có gì đâu anh chỉ là em hơi lo lắng thôi ….em …- chẳng hiểu sao lúc đó tôi lại bật khóc …có lẽ đến lúc tôi phải ra đi rồi có thề đây là lần cuối cùng tôi dc bên hắn
_ Em thật là , mà mai em đi rồi đúng ko có gì nhớ gọi điện thoại cho anh nhé …- ôm đôi vai đang run lên lên của tôi hắn nói .
Đêm nay là đêm cuối cùng tôi bên hắn ……..đêm cuối cùng dành cho tình yêu của tôi ….những lá thư tôi viết cho gia đình và bạn bè cũng đến lúc phải đem gửi rồi …..có lẽ tất cả đang dần chấm dứt..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT