Tôi bước đi chầm chậm về phía phòng bác sỹ của ông Thành , cứôi củng thì tôi cũng biết mình nên làm gì rồi ………..hắn đã hi sinh cho tôi quá nhiều còn tôi thì làm dc gì ngoài khóc lóc và buồn bã . Hắn đã vì tôi mà đi du học cùng con Vân , còn tôi thì chưa bao giờ làm dc gì cho hắn huống chi bây giờ tôi còn làm dc gì cho hắn nữa vì tôi đâu còn xứng đáng với tình cảm của hắn nữa ….có lẽ đây là việc cuối cùng mà tôi có thể làm cho hắn chăng dù tôi biết rằng nếu biết thì hắn sẽ ko bao giờ tha thứ cho tôi …

_ Chà còn dám vào phòng tôi cơ đấy , nhóc đúng là gan thật rất gan đấy ………hay là muốn gặp lại những thằng bạn của tôi vậy hả ……

_ Câm miệng đi , tôi có chuyện muốn nói với anh đây ….

_ Chuyện gì nói đi tôi ko có thời gian nhiều đâu ..

_ Tôi muốn anh giúp tôi cứu Tùng , tôi biết là khó nhưng đếm qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều rồi ………tôi sẽ là người hiến tim cho TÙng anh nghĩ sao …

_ Haha tình yêu của các người cao cả quá nhỉ ? Được thôi nếu Kha đã suy nghĩ kỹ thì tôi sẽ lấy tim của Kha và ghép cho Tùng …..dù gì đây cũng là chuyện tôi mong muốn nhất .Lúc Kha chết đi thì TÙng sẽ yêu tôi haha …

- trước nỗi đau của tôi mà tên thú tính đó cười một cách dã man như thế đó .

_ Nếu Tùng yêu anh thì tôi sẽ mỉm cười chúc mừng cho anh , nhưng tôi nghĩ những con người như anh ko xứng đáng với tình yêu đâu và tôi tin dù có chết thì Tùng cũng ko bao giờ yêu anh đâu ……

_ Mày ……….thôi ko cần nói nhiều nếu mày đã muốn chết thì tao ko cản , dc thôi về nhà sắp xếp mọi thứ đi rồi còn vào viện kiểm tra sức khỏe . Mổ tim ko phải là chuyện nhỏ đâu nhá …..- Thành đẩy tôi ra khỏi phòng kèm theo một nụ cười mãn nguyện , tôi biết THành là người mong tôi chết nhất mà ….

Tôi trở về phòng của hắn hình như hôm nay hắn muốn xuất viện cũng đúng thôi nằm ở một nơi như thế này ko chán mới lạ . Có lẽ bây giờ là thời điểm tôi cần phải bên hắn nhiều nhất vì thời gian của tôi sắp hết rồi ……….Tôi và hắn dọn dẹp đồ đạc gần xong thì chẳng biết từ bao giờ ông Thành đang đứng ở trước cửa , uhm tôi cũng dư biết ổng xuống đây để thông báo cho Tùng cái gì rồi ….

tôi bước ra khỏi phòng cho hai người nói chuyện . Đứng bên ngoài chưa đầy 5p tôi nghe tiếng của hắn hét lên một cách mừng rỡ . ĐÚng rồi anh hãy cứ vui vẻ lên đi , em sống là vì anh mà nhưng bây giờ em ko thiết sống nữa anh mới là người đáng sống hơn em …….nếu ông trời ko thể cho chúng ta bên nhau thì em sẽ là một phần thân thể của anh ……mãi bên anh .

_ Gì mà anh vui quá vậy , dc xuất viện mà anh vui như thế àh ……..- ông Thành bước ra cửa nhìn tôi cười nham hiểm , bỏ qua nụ cười ấy tôi nhìn hắnhỏi .

_ Hi hi ko có gì chỉ là anh và anh Thành kể nhau nghe câu chuyện vui thôi mà ….

_ Uhm anh nè em sẽ đi du lịch trong vòng 2 tháng , anh cũng biết là em học du lịch mà đúng ko ? học du lịch vậy mà em ko có thời gian đi đâu hết nên lần này em tính đi để còn làm đề án nộp cho thầy …….- nói dối với hắn mà tôi nghe trong lòng mình tan nát , em sẽ đi du lịch đi một chuyến hành trình mà trong đó ko có anh …

_ Sao gấp vậy , anh thì ko đi chung với em dc rồi vì anh cũng phải vào bệnh viện kiểm tra thêm vài lần nữa ….đi đến 3tháng anh sợ chắc kodc rồi …………- hắn nhìn tôi lo lắng nhưng sâu thẳm trong con mắt lo lắng đấy là một niềm vui vì tôi đi rồi thì hắn sẽ có thể phẫu thuật tim …..trong lúc ko có tôi …

_ Hi hi thì em đi một mình , em cũng lớn rồi nha anh đừng lo mà chắc khoảng 2 tuần nữa em sẽ đi đó …….mình về nhà đi nha anh ngồi trong phòng này hoài chán lắm rồi .

Hắn nhìn tôi cười mỉm , chúng tôi nhanh chóng bứoc ra ngoài dù sao cũng phải về nhà chứ . Hôm nay sẽ rủ con Uyên và mọi người sang nhà tôi làm liên hoan, coi như là bữa tiệc chia tay , một bữa tiệc vĩnh biệt ……

_ Êh món này ngon ghê luôn đó Kha nhưng mà hình như chưa chính ….êh mà tao ko hiều sao mày lại muốn đi du lịch chứ dù sao cái đề án tâm lý đó cũng chưa đến hạn nộp bài mà …tao xin đi chung thì mày lại ko cho mày có gì dấu tao àh ……- vừa làm thức ăn phụ tôi con Uyên vừa tía lia .

_ Thôi mày ở nhà đi , tao ko thích ai đi chung hết tao thích tự làm thôi nhưng mà chắc cũng ko tới 2tháng đâu chắng chỉ một tháng là cùng thôi ..

_ Mà sao ko để từ từ hãy đi tao thấy hình như Tùng còn chưa khỏe mặt mày nó xanh lè kìa sao tự nhiên mày bỏ nó đi dạ thằng khỉ …….- con Uyên vẫn chưa tha cho tôi …

_ Tùng còn phải vào bệnh viện kiểm tra mấy lần nữa , sao theo tao dc mà mấy lần Tùng đi kiểm tra tao cũng đi chung mà lúc đó thi tao chưa có đi mày hỏi nhiều quá …- tôi nhăn nhó nhín nó …

Con Uyên nhe răng cười chọc quê tôi nếu là lúc trước thì tôi đã rựot nó chạy lung tung rồi nhưng mà hôm nay tôi muốn lưu giữ hình anh của tất cả mọi người vào trong bộ nhớ àh ko vào trong tim tôi chứ , vì khi tôi chết đi thì tim tôi vẫn sống mà ……trong cơ thể của hắn …..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play