Buddy ẫm tôi lên phòng y tế băng bó chân cho tôi.Anh ta làm rất cẩn thận và
tỉ mỉ nhưng có nhìu lúc anh ta làm tôi cảm thấy rất đau:
_Đau quá!!Đúng thật là ngốc!!
_Nè anh nói ai ngốc hả??Tôi không có ngốc!!
_Zậy sao lúc trước lại để cho tụi nó làm như vậy??Đúng là ngốc!!
_Anh....
Như nhớ lại
những kỉ niệm đó,tôi thấy tim tôi thắt chặt lại,cái nổi đau đó,cái cảm
xúc lúc đó!!Giờ nghĩ lại mình thật ngốc,ngốc lắm.Từ bao giờ những giọt
nước mắt tôi cũng đã rơi xuống.
Buddy tiến
lại gần khuôn mặt đầy nước mắt của tôi.Nhẹ nhàng lau đi những giọt nước
mắt bướng bỉnh của tôi.Tôi chợt tỉnh zậy và thụt lùi xuống vì không mún
cho Buddy chạm vào mặt mình nữa.Nhưng tôi lại quên là mình đang ngồi
trên ghế nên sẽ ngã xuống sàn nhà.Và hành động ngu ngốc đó của tôi lại
khiến Buddy lại bảo vệ tôi!!Cảm giác là lạ vì đây là nụ đầu của tôi.Chết rồi ngộp thở quá!!Tôi đẩy
Buddy ra rồi ngồi thở như điên.Tôi tức lắm tôi tức cái chân đau này
không thì đã đánh anh ta và bỏ chạy từ lâu rồi
Vậy mà Buddy vẫn nắm tay tôi:
_Không thể được,em có yêu anh không??
_Không,tôi không yêu anh.
Nói xong thì
một bầu không khí tở nên nặng nề hơn.Tôi đã nói ra câu nói khiến Buddy
đau lòng.KHuôn mặt anh ấy trở nên lạnh lùng hơn!!Anh ta bế tôi lên:
_Tôi đưa cô về.
Ôi trời
ơi!!Tôi đã làm gì khiến Buddy lại như thế này nhỉ??Tôi thật ngu ngốc.Mà
sao trái tim tôi cảm thấy đau hơn gấp ngàn lần lúc nhớ lại các kí ức lúc xưa??Tại sao vậy nhỉ??Chẵng lẽ mình thix Buddy??
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT