Suy nghĩ cho đã vô thì tôi nằm ngủ hồi nào không hay.Đến sáng khoảng 7h
thôi tôi đã dạy.Tôi dạy sớm để chỉnh lại mái tóc quăn mà người hầu của
Buddy làm cho tôi.Mua xong,tôi tự duỗi 1 mình.Trời ơi tôi duỗi điên cuồng mà tóc nó cứ phồng
phồng.Hay là tôi duỗi sai cách ư??Không được,thôi kệ duỗi hoài chắc cũng được thôi nhỉ??!!Và kết cuộc,...nó cứ phồng phồng.Thôi kệ,để đầu vậy đi học lun.Mà...thật mất mặc,vì bây giờ bề ngoài tôi
không khác gì là 1 tiểu thư đích thực chứ không phải cái phong cách mà
chị Lina làm cho tôi!!!Tôi mặc đồng phục xong thì đến trường.Ai ai cũng
nhìn tôi với con mắt kì lạ.Có mấy thằng lại nói chuyện với tôi(hình như
nó không biết tôi là Lona Linssa!):
_Nè,em gái,em xinh thật đấy,có thể cho mấy anh làm quen được hok??-Tôi vừa định mở
miệng **** tụi nó thì một thằng khác nói tiếp.
_Em học lớp nào vậy??Tên gì vậy bé!!
_Nè mấy nhóc,tui là Lona Linsa của lớp 10D/3 đó.
Tụi nó không tin vì thấy tôi sao khác quá:
_Em này cứ
đùa hoài??Cái con Lona bà chằn trâu bò đó đâu có giống em đâu!!Bề ngoài
con Lona đó cứ như 1 đàn chị đích thực còn em là 1 công chúa dễ thương
mà!!
Trời ơiCòn tôi thì điên cuồng với mái tóc này.Reng...reng...reng...chuông hết giờ
học reo lên.Tôi tức tốc chạy xuống căn tin mua vài món lót dạ.Nhưng vừa
đi xuống cầu thang được mấy bước thì có một người nào đó xô tôi từ đằng
sau.Tôi trật chân lao xuống dưới cầu thang.Lúc đó tôi nghĩ trong đầu là
thế nào cũng như cái ngày định mệnh đó.Nhưng không,nó khác.Khi tôi té
xuống tôi không thấy đau như lúc đó.Mà có cảm giác mềm mềm nữa chứ!!Mở
mắt ra thì thấy tôi đang nằm gọn trong lòng Buddy.Chưa hết ngỡ ngàng thì tôi bỗng cảm thấy đau nhói ngay chân.Chết cha!!trật khớp chân rồi!!Lúc đó Buddy lộ vẽ tức giận:
_Tụi bây!!Mau đuổi theo đứa đó nhanh lên!!Nếu không gặp thì lục hết trường này lên luôn
Nói vậY thôi
chứ thật sự là rất đau.Tôi không thèm khóc mà chỉ cắn môi chịu đựng.Vì
nếu tôi khóc trước Buddy thì anh ta sẽ lun bảo vệ cho tôi.Mà tôi thì
không thích như thế!!
_Thôi thôi!!Tôi biết chắc là cô đau lắm!!Thôi để tôi cõng cho!
_Không thèm...Tôi tự đi được!!-Tôi ngang bướng bước đi nhưng không bước được.Tôi ngã quỵ xuống.Trời ơi!! Đau quá:
_Đó thấy chưa?!Đã nói là hok được mà cứ cãi!
Tôi vùng vẫy,không chịu cho Buddy ẫm lần nữa nhưng Buddy lúc đó cứ bế tôi thật chặt:
_Nhìn như vậy nhớ hồi nhỏ ha Lona??
Vì câu nói đó mà tôi nhớ lại hết nhửng kỉ niệm lúc xưa!!
_Ừm,lúc đó vui thiệt!!Hình như có đứa nào cũng ăn hiếp tôi như vậy rồi anh ẫm tôi về phải hok??
_Ừm.lúc đó tôi nhớ cô khóc rất nhìu...Còn bây giờ thì khác rồi ha??Cô cũng nằm trong vòng tay tôi nhưng cô không...khóc nữa.
Lúc đó tôi
nhìn Buddy rất lâu,ý của Buddy là sao nhỉ??Vừa nghĩ xong thì có mấy đứa
hâm mộ Buddy thấy Buddy ẫm tôi,tụi nó tức lắm:
_Buddy,sao anh lại ẫm con nhỏ đó như thế chứ??Con nhỏ đó là ai mà được anh làm như vậy vậy??
_Mày tưởng mày là ai hả con kia??Thường ngày thấy hung bạo lắm mà.Giờ sao nằm im re vậy??
_Mày chờ đó có ngày tao sẽ cho mày biết tay.
...Và những câu nói khác nữa,tôi chưa kịp nói gì thì Buddy nói :
_Các người im đi,mấy người không có quyền gì nói Lona Linsa của tôi như vậy,kể từ bây giờ,ai đụng đến Lona Linsa lần nữa thì biết tay tôi!!Lúc đó Buddy ẫm tôi đi.Thì sau đó mấy phút sau có 1 con nhỏ mở điện thoại ra gọi cho 1 ai đó:
_Chị ơi,kế hoạch xô con Lona xuống cầu thang thất bại rồi.Buddy lại bảo vẽ nó.
_Tao biết rồi!!Thôi được,tao sẽ cầu cứu chị Misa.
Thì ra 2 đứa nó là Wona và Nasa.Và sắp xuất hiện thêm 1 nhân vật nữa,đó chính là đàn chị Misa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT