Hôm nay cũng như mọi ngày, sau khi tan học tụi nó lại đi
chơi khắp thành phố, bữa nay điểm đến đầu tiên sẽ là quảng trường teen (cái này
tg bịa), nơi tụ họp của những teen từ 14->19 , là nơi quậy phá, làm quen,
nghe nhạc giải trí, …..
Tại 1 bàn phải nói là tâm điểm của sự chú ý, ngay giữa sàn,
tụi nó ngồi nói chuyện rôm rã , càng nói càng hăng, rồi cười, mà đã cười rồi
thì khỏi chê, những người xung quanh chỉ việc ngất ngây.
Đang cười thì tụi nó bị 1 giọng nói mềm mại cắt ngang.
-Anh… anh có thể, cho em làm quen không – 1 cô bé trông cũng
khá dễ thương, trắng trẻo, mặc 1 chiếc váy hồng, ngắn ngang đùi, quyến rũ à
nha,nhẹ nhàng mỉm cười nói, chờ đợi trả lời, và người được nhận lời làm quen
này lại chính là.
-oh, Ok, em dễ thương vậy mà, sao anh nỡ từ chối – Han Yu ,
cười lại, trông ngất ngây con gà tây, làm con bé mừng gần chết.
-ay zui , ay zui – Ngọc Băng cười trêu chọc, làm con bé ngượng.
-anh, vậy chúng ta sang bàn kia nói chuyện được không.
-Ờ – Han Yu nhìn nhìn mấy viện binh xung quanh chờ giải vây.
-Đi đi, ngại ngùng gì nữa
-Cũng lâu rồi không thấy mày có em nào, hay là đi với em đây
đi.
-Đi đi mày, người đẹp chờ lâu kìa.
-…
-Hì, vậy tụi mình qua bên kia nha – Han Yu đứng dậy rời khỏi
bàn ngay lập tức con bé ôm tay anh nhõng nhẹo dắt đi.
Thế là cả bọn phì cười, nhưng trong đó lại có tiếng thở dài
não ruột.
-Hoi za – Với tiếng nhạc bập bùng , bốc lửa, những ánh đèn mờ
ảo đủ màu sắc thì chắc chắn không có ai nghe được, không có ai thấy được, mặt của
Ha ra đang đỏ hoe, lòng cô chợm buồn, cô biết Han Yu sẽ không bao giờ biết được
lòng cô, mà cho dù có biết thì cũng chỉ làm cho mọi việc tệ hơn thôi, anh sẽ
không chấp nhận cô đâu.
…..
Hôm sau, tụi nó đến lớp hơi trễ, lớp hôm nay thật khác lạ, bọn
nó ngồi túm lại 1 chỗ rì rì rầm rầm nhưng khi thấy tụi nó đến thì miệng đứa nào
đứa nấy cười hì hì nhìn bọn nó bởi cặp mắt ngây thơ.
-Ờ, thì, anh Han Yu.. – Khánh kute mới nói tới đó thì đã bị
Mai Ly bịt miệng lại, làm cậu nhóc la oai oái.
-Sao sao, Han Yu sao – Ngọc Băng lon ton vứt cặp xuống xuống
bà chạy lên.
-Ờ thì thế này…e hèm – Mai Ly mở lời , lấy hơi.
-Sáng nay , khi tụi mày chưa tới cơ thì em hotgirl Bảo Hồng
của lớp 10a4 qua lớp ,mình rồi tới chỗ của Han Yu nhìn dáo da dáo dác rồi hỏi
anh Han Yu chưa tới à, chừng nào anh Han Yu tới thì kêu anh Han Yu qua lớp gặp
mình nha – Mai Ly nhái lại giọng của cô hotgirl làm cả lớp cười lăn cười bò.
-Ê, mày có định qua lớp em đó không zậy – Tuấn Minh (Devil)
gác chân lên bàn hỏi Han Yu.
-Qua làm gì – han Yu trả lời cụt ngủn như đang suy ngĩ gì
đó.
-Hơi za – Lại 1 tiếng thở dài, chắc ai cũng biết rồi.
Hôm nay là 1 ngày “đẹp trời” mưa rơi tầm tả , mặt trời không
thấy ló dạng, 6 người, Tuấn Minh (Devil), Ngọc BĂng (windy), Ngọc Linh (Yumi),
Kỳ Thiên (Ken), Ha Ra, Han Yu, 6 tâm trạng, mỗi người 1 nhà (mưa sao đi chơi).
#@%$#^&%*^&(*)&^(#%$^&&
#@%^$&^%*&^(*&()*&)()^%$(^&
Nhạc chuông của HA Ra, đang nằm ôm laptop, miệng nhồm nhoàm
mấy cái bánh thì điện thoại reo, cô liền lật đật bắt máy.
-What ????
-Hehe, HA RA biết tin gì chưa – Ngọc Băng mở đầu bằng giọng
cười đểu.
-Tin gì ???
-Han Yu đó.. – Ngọc Băng lại nhấn nhá
-Han Yu làm sao ???? – Ha RA hơi sốt ruột.
-Con bé hot girl gì gì mà hôm qua thằng Khánh nói tỏ tình với
Han Yu đó – Ngọc Băng kể.
-Nó sao ???
– Thì nó tới tận nhà Han Yu rủ đi chơi luôn chứ sao
-Cái gi ???? – HA Ra đang nhai bánh cũng phải ngừng lại, mắt
cô ruwng rưng, tại sao khi cô đã phát hiện ra tình cảm của mình thì duyên số lại
trớ trêu như vậy, hết người này đến người khác, rồi sẽ có 1 ngày cô sẽ mất Han
Yu thôi..
-Trời mưa thế này mà con nhỏ vẫn tới tận nhà rủ đi chơi thì
công nhận nó rãnh thiệt – Ngọc Băng nhận xét.
-Ờ, mà sao Băng biết – Ha Ra hỏi, lòng buồn nhưng không biết
tâm sự cùng ai, vì đó là điều cô dấu kính lâu nay.
-Thì hồi nãy không có việc gì làm nên mới gọi Han Yu định
nhiều chuyện chơi ai zè, nghe Han Yu kế luôn.
-Ủa , z Han Yu không đi chơi hay sao mà kế cho Băng nghe được
– HA RA thắc mắc lòng cảm thấy có 1 cảm giác vui vui, trong đợi câu trả lời gì
đó.
-Ừ, bộ nãy giờ Băng có nói Han Yu đi à, trời mưa thế này mà
đi đâu – Ngọc Băng ngây thơ.
-Ừ, hì – Cảm giác thật khó tả vừa vui mừng vì Han Yu đã
không đi vừa thấy lo lắng, bây giờ chính cô cũng không biết mình nên làm sao.
-Hì.
-…. (Đang suy nghĩ mà ).
-Nè – Ngọc Băng kêu khi thấy đầu dây bên kia im lặng.
– …. (Vẫn im lặng, tập trung tư tưởng quá đấy ).
Nèeeeeee – Ngọc băng phải chỉnh im lượng hết cỡ để kêu thêm
1 làn nữa.
-á, trời ơi, lũng màng nhỉ rồi – HA Ra đưa điện thoại ra xa
hét lên.
-Nè nè, ai biểu kêu nãy giờ không trả lời – Ngọc Băng nhíu
mày trả lời.
-Thì … – Áp úng.
-Sao, có chuyện gì à nói đi, tương tư thằng nào rồi phải
không, nói đi ta tư vấn cho – NGọc Băng nhếch mép cười đểu trêu đùa.
-Ừ… – HA Ra trả lời nhỏ nhẹ, chắc cô phải nói ra cho 2 cô bạn
thân biết để họ giúp cô thôi chứ ngày nào cũng co thêm người mê Han Yu kiểu này
chắc cô đau tim chết quá.
-Sặc – Ngọc Băng tưởng mình nghe nhầm, đang nói giỡn tự
nhiên Ha Ra ừ 1 cái không giật mình mới lạ.
-Sao thế, uống nước kiêu gì mà bị sặc thế – Ngây thơ không
thể nào tả nổi.
-Mày..mày nói thiệt đó hả, Ha Ra – Ngọc Băng không tin vào
tai mình , hỏi lại cho chắc, không ngờ người hiền thục, ngây thơ như Ha RA mà
cũng có ngày phải rơi vào lưới tình khi ở Việt Nam.
-Ơ, cái con nhỏ này, thiệt đó, không nge thì thôi – Ha RA giận
dỗi, í Ngọc Băng là gì đây, bộ cô là sắc đá không biết yêu chắc.
-Ê, ê, bình tĩnh, nge, nge – Ngọc Băng hốt hoảng ổn định
tinh thần.
-Tao sẽ nói cho Băng biết nhưng với 1 điều kiện.Ok – Ha Ra
hơi lo lắng, nhiều chuyện như Ngọc Băng thì phải dặn trước không là xong hết.
-Ok, Ok – Ngọc Băng hí hửng.
-Điều kiện là Băng không được nói với ai trừ Ngọc Linh
(Yumi).
-Ok.
-Zậy muốn nghe hông – Ha Ra cười nhẹ.
-Muốn, muốn, ngu gì không – Ngọc Băng cười, thú vị đây, cô
nhóc này cuối cùng cũng đã biết tương tư.
– Muốn thì lúc nào tạnh mưa, Băng với Linh qua đây, Ha Ra kể
cho nghe – Ha ra.
-Ơ…, thôi nói bây giườ đi, cho hấp dẫn.
-Thôi, có Ngọc Linh rồi nói luôn – Ha Ra.
-Ừ, vậy lúc nào tạnh mưa tụi tai sẽ có mặt và đóng đo tại
nhà Ha RA – Ngọc Băng.
-Ừ.
-Vậy thôi nha, Băng phải gọi điện cho Ngọc Linh cái đã.
-Ừ.
-pp
-pp.
Sau 1 hồi buôn dưa lê với Ngọc Linh qua điện thoại thì trời
cũng tạnh mưa, nên ngay lập tức 2 đứa có mặt tại nhà Ha ra.
-Sao ? Sao , nói đi , nói đi Ha Ra – Ngọc Băng nhõng nhẹ tò
mò hỏi.
-Ừ, nghe Ngọc Băng nói Ha RA tương tư ai hả, nói nghe đi, tụi
ta sẽ giúp đỡ cho – Ngọc Linh cũng tò mò không kém.
-Ừm, thì… – Ha Ra ấp úng, he, bạn bè là phải chia sẽ cho
nhau nhiều chuyện, lần này cô không muốn phải tự mình chiệu đựng.là,
– Nói đi, tò mò quá à – Ngọc Băng hối thúc.
-Ừ, thật ra người tớ thích là…. (Ha RA ngừng lại lấy hơi, Ngọc
Băng cầm li nước cam lên uống, Ngọc Linh(Yumi) thì cầm bánh lên ăn chuẩn bị
nghe) …người đó chính là..là…Han..Han Yu.
-Sặc – Ngọc Băng sực nước.
-KHụ khụ – Ngọc Linh sặc bánh.
-Cái gì ????? – Sau khi đã bình tĩnh giải quyết xong chuyện
bánh trái thì 2 đứa 1 đồng thanh.
-Ờ.. – HA RA cúi gầm mặt xuống.
-Mày..mày..mày thích Han Yu…Choi Han Yu ?? – Ngọc Linh hốt
hoảng hỏi lại kĩ.
-Chậc..chậc..lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy..mà cái này khét
luôn rồi mới chết chứ – Ngọc Băng tặc lưỡi, lắc đầu.
-Ừm, thật ra, tao tao cũng không biết tao thích nó từ lúc
nào nữa, hoi za – Ha Ra nói luôn tiện thở dài.
-Mày..chắc mày cũng đã hết thuốc chữa giống mấy đứa trong
phim rồi chứ gì – Ngọc Băng nói.
-Bây giờ mày tính sao, tỉnh tò hả – Ngọc Linh thực tế hỏi nếu
đã xác định được lòng và cũng đã nói ra thì chắc phải có định hướng chứ nhỉ (tỉnh
tò ngược lại là tỏ tình ).
-Tao cũng không biết lắm, thầy Han Yu được nhiều người thích
quá mày ơi, thà gì tao đẹp đằng này tao lại…- HA RA kể khổ cho cái thân hình của
mình, đâu phải ai cũng muốn như vậy đâu.
-Mày đừng mặc cảm như vậy chứ, mày phải tự tin lên chứ, nếu
thích là người ta thích con người chứ đâu phải thích ngoại hình đâu mà mày lo –
Ngọc Linh nhìn con bạn khuyên nhủ.
-Đúng đó, mà theo tao thấy thì Han Yu không phải là con người
thích yêu vẻ hào nhoáng bên ngoài đâu – NGọc Băng suy nghĩ rồi nói theo đánh
giá khách quan.
-Tao cũng nghĩ thế nhưng tao sợ lắm nếu như Han Yu không
thích tao, tao sợ khi tỉnh tò xong tình bạn đơn thuần như bây giờ cũng không
còn – Ha Ra thể hiện rõ lo lắng nói hết lòng mình.
-Ờ – Ngọc Linh tỏ vẻ gật gật đầu.
-Hiện tại bây giờ tao nghĩ vẫn chưa nên làm gì hết, nếu mày
đã thích như vậy thì tao sẽ xem xét, suy đoán , để ý xem Han Yu có cảm tình tốt
với mày không nếu có thì tụi tao ủng hộ mày nên tỉnh tò đi, chứ cứ để hoài như vậy
chắc tới lúc Han Yu đi lấy vợ rồi mày mới có dũng khí để nói quá – Ngọc Băng
đưa tay xoa xoa cầm ra trí thức.
-Ừ, tao thấy Băng nói được đó – Ngọc Linh cũng gật gù.
-Chuyện, Băng mà lại – Ngọc Băng cười tự sướng.
-Ôi má ơi, coi nó tự tin kìa – Ha Ra cười.
-Tao nghe nói căn cứ quân sự bên Mĩ mới bị mất quả bom
nguyên tử phải không mày – Ngọc Linh nhìn Ha Ra nói.
-Ờ, Ngọc Băng mày có mới đi Mĩ về hả – Ha Ra hùa theo làm Ngọc
Băng đỏ cả mặt tức xì khói còn 2 đứa kia ôm bụng cười hả hê, có lẽ quyết định
nói ra này của Ha Ra là đúng nhưng liệu là nó có đúng mãi mãi.
Hôm nay mới 6h 2 đứa nó là Ngọc Băng, Ngọc Linh(Yumi) đã có
mặt tại nhà Ha Ra, với mục đích chỉnh chu lại nhan sắc cho cho con bạn.
7h30 tại lớp học.
-Woa
-Ồ
-HƠ hơ
Hàng loạt biểu hiện xảy ra trong lớp nó , hôm nay HA Ra xuất
hiện rất rạng ngời, Mặc chiếc váy hồng nhẹ ( Ha Ra thích màu hồng mà ), mang bốt
cao, tóc xỏa dài uống cong, gương mặc được make – up nhẹ nhàng, quét 1 son bóng
màu hồng trên môi, má thoa hồng, mái trước ôm toàn bộ khuôn mặt, nhìn cô như 1
lột xác hoàn toàn tuy thân hình không chuẩn nhưng nhìn gương mặt thôi cũng đã
thấy chết mê, thật sự nhìn kĩ thì gương mặt của HA RA rất đẹp.
Ha RA vào trước, ngồi vào ghế trước cặp mắt nhìn ngắm của những
đứa trong lớp và Ken Han Yu, Devil cũng không ngoại lệ, tụi nó tiên tới.
-Nè, Ha Ra, hôm nay mày đi ăn party ở đâu hả ?? – Ken ngơ
ngác hỏi.
-Sao hôm nya mày đẹp bất thường z – Tuấn Minh (Devil) cũng
trêu chọc.
-Dễ thương quá ta – Han Yu mỉm cười khen ngợi, không biết là
thật hay đùa.
Nhưng chỉ vì 1 câu nói đó thôi mà Ngọc Linh khi nghe xong
nhìn nhau mỉm cười, khi thich 1 người thì trong lòng người mình thích luôn là
người đẹp nhất.
Sau buổi học bọn nó lại kéo nhau đi chơi, đang bộ giữa vỉa
hè thì …
-Á – HA Ra không biết đi đứng kiểu gì vấp cục đá và kết quả
là gì nhỉ?
Thật ấm, cô không hề thấy đau, vì sao nhỉ ???
HA RA đi trước Han Yu đi sau nên khi Ha RA vấp té thì Han Yu
đã được đóng vai anh hùng cứu mĩ nhân.
-Ê, bên kia có cửa hàng bán kem kìa – HA RA mừng rỡ reo lên,
chạy ngang qua đường vì đường này cũng vắng nên cô không hề suy nghĩ chạy băng
qua luôn, kết quả là.
-HA Ra cẩn thận –CẢ đám hét toáng lên.
Một chiếc xe đang lao tới, HA RA ngừng ngay, người cô cứng đờ
cô không dám chạy nữa cô chỉ đứng đó, nhắm mắt lại.
-Đồ ngốc – Han Yu là người hoàn hồn nhanh nhất….. anh hét lớn
và chạy ra đường , lúc đó cả đám mới chợt nhận ra và chạy theo.
Bin…bin – Tiếng kèn xe ngày càng gần, Ha Ra vẫn đứng đó như
trời trồng, cô chẵng biết phải làm sao, cô không dám chạy, cũng không dám hét,
bây giờ cô cảm thấy mình thật yếu đuối.
-Cẩn thận – 1 tiếng thét choi tai, dù không quay đầu lại
nhìn cô cũng biêt đó là của ai.
-Bịch – Ha rA cảm nhận được mình bị ai đó ôm đẩy ra xa, thật
ấm áp, thật an toàn.
-Bin..bin – Tiếng kèn xe vẫn còn đó, chiếc xe vẫn lao vun
vút trên đường, chiếc xe đó không dừng lại (dừng lại lỡ tụi nó xử chết thì sao
).
-Ha RA
-Ha Ra
Cả đám lo lắng nhào tới, Han Yu cũng lòm còm bò dậy, Ha Ra mặt
tái mét, lắc lắc đầu,
Yumi và Ngọc Băng rưng rưng xém la làng, cả đám tụi nó sau
khi xem xét xong 1 hồi thì cũng đứng dậy đi tiếp, trên đường cứ rủa thầm ông
lái xe mất dịch.
Hôm sau, tại lớp học, HA RA , Ngọc Băng, Ngọc Linh kéo nhau
ra khỏi lớp vào phòng vệ sinh, 3 đứa vừa rửa mặt vừa nói chuyện.
-Này, HA Ra tao thấy mày nên tỉnh tò được rồi đó, mấy ngày
nay bọn ta để ý được Han Yu rất quan tâm tới mày đó – Ngọc Băng vui vẻ nói.
-Đúng đó, tao thấy mày nên tỉnh tò đi, càng sớm càng tốt, nếu
không mày sẽ hối hận vì mất người yêu đó – Ngọc Linh cảnh báo.
-Tao, tao cũng muốn nhưng tao sợ – Ha Ra cúi đầu, mặt ửng đỏ.
-Mày lại mặc cảm nữa, có bọn tao đây mày lo gì, mày không tỉnh
tò rồi có em khác tới quyến rủ mất Han Yu của mày thì đừng khóc với tao – Ngọc
Băng nói trước, cô muốn HA Ra phải thật tự tin.
-Đúng, mày tỉnh tò đi, tao sẽ hẹn Han Yu cho mày – Ngọc Linh
cười nữa miệng trông vô cùng đểu.
-Nha, Nha, chừng chờ gì nữa – Ngọc Băng làm khuôn mặt cún
con thuyết phục Ha Ra.
-Đi , đi mà – Ngọc Linh cũng lấy khuôn mặt cực baby ra quyến
rũ Ha RA đồng ý.
-Ừm – HA RA lại cúi mặt.
-Yeh – Ngọc Băng và Ngọc Linh liền mừng rỡ nhảy cẫng lên, đập
tay vào nhau, Ngọc Băng nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho Han Yu.
-What ??? Nhớ tao hay sao mà gọi z – Han Yu ở đầu dây bên
kia tự tin nói.
-Xí, thèm vào, mà tối nay mày có đi đâu không z – Ngọc Băng
nhanh chóng vào vấn đề chính.
-Có , tối nay tao tới bar SINLY, có chuyện gì à – Han Yu trả
lời, giọng nói đầy thắc mắc,.
-Ừm, z tối nay mày chờ tụi tao ở bar nha, pp – Ngọc Băng mừng
rỡ cúp máy không để người đầu dây bên kia kịp nói câu nào.
-Rồi, xong xuôi, hehe – Ngọc Băng tự tin vỗ vỗ tay vào nhau
nói.
-Hehe , tao với mày thật là siêu nhân quá đi – Ngọc Linh tiếp
lời.
-Tụi mày nổ quá đi – HA Ra cười lòng của cô thật hồi hộp cho
cuộc gặp mặt tối nay.
Nói xong cả đám cười hì hì kéo nhau ra ngoài, 30 giây khi tụi
nó vừa đi thì cách đó không xa có 1 cánh cửa của phòng vệ sinh hé mở, 1 tiếng
nói vang lên.
-Alo,tụi mày điều tra rồi hẹn con Bảo Hồng ở 10a4 ra gặp
tao, gặp đó, làm không xong thì tụi mày tự hiểu kết quả (Bảo Hồng là hotgirl đã
sang kiếm Han YU ở lúc trước, ai không nhớ thì vui lòng xem lại trang 23 nha,
hj ).
-hahahaha, HA RA ư, đứa đầu tiên sẽ là mày, hahahah – 1 tiếng
cười mang rợ phát ra từ phòng vệ sinh, trong tiếng cười vang vọng đâu đó 1 nỗi
hận khó phai.
Chiều vào lúc h tối tại nhà HA RA.
-Tụi mày bình tĩnh vừa phải thôi, bộ này đã là bộ thứ 15 rồi
đó – HA ra trong bộ váy màu lam từ trong phòng thay đồ riêng bước ra mặt nhăn
nhó.
-Mày cứ, tối nay là tối quan trọng không ăn mặc đẹp sao được,thay
tiếp bộ này trông con nít quá – NGọc Băng góp ý đẩy đẩy HA Ra vào phòng thay đồ.
-Mày hay quá, bây giờ tụi mày không phải con nít chẵng lẽ
người lớn ,xí – HA Ra dùng dằng bước vào phòng thay đố, để lại cả đám cười
vang.
Sau 1 hồi chuẩn bị , lay ha lay hoay, cuối cùng Ha RA cũng
đã trở thành 1 nàng tiên xinh đjep, cô khoác trên mình bộ váy lệch vai, màu cam
nhẹ, tóc được búi lên cao cùng chiếc nơ xinh xinh, có vài sợi thả ra lưa thưa
phối hợp cùng lối make – up nhẹ nhàng và những trang sức phụ kiện làm cô thật nổi
bật , nét mặt của cô rất baby.
-KÉt – 1 tiếng thắng xe gấp vang lên trước quán bar SINLY
(nói tiếng thắng chứ thật ra chẵng có tiếng nào đâu, hehe).
-Vào vào đi – nGọc Băng đẩy HA RA vào.
-Nhanh đi, hoàng tử đang chờ đấy – Ngọc linh cũng thuyết phục.
-Nhưng nếu lỡ Tuấn Minh (Devil) với Kỳ Thiên (Ken ) cũng ở
đó thì sao – Ha RA ngượng ngạo.
-Có đâu mà, bọn đó tụi này giải quyết xong rồi, vào đi.
Sau 1 hồi giằng co cổ vũ thì HA Ra mới chiệu bước vào cô thu
hết dũng khí thở ra 1 cái thật mạnh rồi quay đầu lại.
-Lần này nếu thất bại hay thành công tao cũng cảm ơn tụi mày
nhiều lắm .
-huhu , mày làm tụi tao cảm động quá rồi nè, thôi vào nhanh
đi, tụi tao luôn xem mày là đứa bạn thân nhất, cố lên .
-Ừm.
Ha Ra bước vào, NGọc Băng và NGọc Linh nhìn nhau mỉm cười mắt
long lanh ai cũng mong lần này sẽ diễn ra thuận lợi, sau đó 2 đứa lái xe rời khỏi
bar SINLY và thẳng tiến bar Kull để xum họp với Tuấn Minh và Kỳ Thiên (bó tay mấy
chị), tụi đó vừa đi thì lại có 1 chiếc xe trờ tới, có lẽ chiếc xe đã đậu gần đó
lâu lắm rồi.
Tiếng nhạc bập bùng, tiếng la hét của khách làng chơi làm
cho không gian nơi đây mờ ảo, Ha RA bước vào đưa mắt nhìn xung quanh nhưng bóng
dáng quen thuộc vẫn không thấy đâu, cũng đã quá giờ hẹn 5 phút rồi, cô lặng lẽ
đến bên quầy rượu kêu li rượu nhẹ và chờ đợi..
10’.
20’.
30’.
1 tiếng.
@#@$#%&^%*&^(*&()*&^
@#@%$&%^*&(*))P&I(%^&
Tiếng chuông điện thoại của HA Ra vang lên.
-Alo.
-Cô đang đợi Choi Han Yu đúng không ? Hừ – 1 giọng nói lạnh
lùng vang lên.
-Cô là ai ?
-Tôi là ai không quan trọng mà quan trọng là tôi biết hắn ta
đang ở đâu – Cô ta nở giọng cười khinh miệt.
-Ở đâu ư ? – HA RA hơi nghi ngờ.
-Đúng , cô hãy vào phòng vip số 2 , nhanh lên nếu không cô sẽ
bỏ lỡ kịch hay đó, hahahah ….-Tút…tút.
-Khoan khoan – Ha Ra vội kêu lại nhưng cô ta đã tắt máy, HA
RA hơi phân vân không biết là mình có nên vào hay không, cô ta nói kịch hay là
kịch hay gì, phòng vip số 2 ư ???
Mọi thắc mắc được dồn vào đầu cô, nhưng rồi, tính tò mò đã
trỗi dậy mạnh mẽ, cô quyết định vào.Từng bước chân cô cảm nhận được tiếng tim đập
của mình, thật khó khăn.
Đây rồi . Phòng vip số 2.
Ủa ? Cửa không đóng, cô lặng lẽ nhẹ nhàng hé cửa , bước vào
nhưng…bước chân của cô đã kịp dừng lại, gì thế này ??
Trước mắt cô không ai xa lạ chính là Han Yu người cô đợi tối
nay nhưng điều quan trọng là trong phòng không chỉ có mình Han Yu mà còn 1 cô
gái khác nữa … cô ta đang ngồi gọn trong vòng tay Han Yu, 2 người lại đang nhìn
nhau, HA Ra không nhìn rõ mặt cô ta là ai, vì ánh sáng trong này quá yếu, mà dù
có sáng như ban ngày đi chăng nữa thì có lẽ cô cũng không thấy rõ vi cô đã nhòa
đi vì nước mắt, cánh cửa từ từ khép lại,….
Tiếng nhạc đã không còn nữa, tiếng nói cười cũng không còn,
mùi rươu cũng không còn, và niềm hi vọng của cô cũng đã không còn.
1 mình đi trên đường vắng lòng trống rõng í nghĩ duy nhất của
cô bây giờ là cô phải … biến mất, nhưng cô sẽ quay lại, 1 ngày nào đó cô sẽ
quay lại làm Han Yu phải hiểu ra được rằng vì anh cô có thể làm mọi chuyện kể cả
phải chiệu cực nhọc….
Quay lại 30 ‘ trước.. tại phòng vip số 2..
-Sao lâu thế không biết…bọn này định cho mình leo cây chắc –
Han Yu ngồi trên ghế mà cứ muốn đứng muốn ngồi, cứ đưa tay lên xem đồng hồ (tg
: anh ơi, chị í ngoài kia mà ).
Cạch…
Cánh cửa bỗng mở ..
Han Yu quay đầu lại định lên tiếng chưởi rũa thì …sửng sốt.
-Chào anh, em là Bảo Hồng , học cùng trường với anh – Con bé
hôm nay mặc bộ váy sexy khỏi nói, cất tiếng chào xong nó tự nhiên tới ngồi gần
Han Yu.
-Bảo Hồng – Han Yu ngơ mặt nhìn kute hết sức.
-Đúng , hôm bữa em có qua lớp kiếm anh nhưng không gặp, em học
10a4 đó – Nó cười.
-À, ra là em hả – Han Yu gật đầu, ngóng ngóng ra cửa, bọn
kia làm gì mà giờ này chưa tới nữa, lấy ai cứu bồ đây.
-Sao thế, anh đang chờ ai à – Con be tinh í.
-Ờ, anh chờ bạn à – Con bé tỏ vẻ ngượng.
-Ừm – Han Yu gật đầu, có vẻ anh không muốn nói chuyện.
-Vậy em ra ngoài trước nha – Con bé đứng dậy nhưng mới đi được
1 bước thì mất đà (vô tình hay cố ý) té xuống, canh đúng tầm tay Han Yu mà hạ
cánh.
Theo phản xạ tự nhiên Han Yu cũng đỡ cô ta lại, hơi bất ngờ
anh cũng khoogn biết phải làm gì cả, con bé Bảo Hồng thì miệng nhếch mép cười
nói cảm ơn, cô ta đưa mắt nhìn ra phía cửa thì thấy 1 bóng dáng vừa đi khỏi.
-Cô có sao không, nếu không sao thì làm ơn đứng dậy dùm tôi
– Han Yu hơi gằn giọng tiếp xúc với con gái nhiều nên anh biết đó là cô ta giả
vờ.
-Dạ, không sao, vậy em đi trước – Bảo Hồng đứng dậy, bước đi
ra ngoài không quên nở nụ cười độc địa…..
-Alo ? .
-Rốt cuộc tụi bây có tới không hả , định để tao leo cây à –
Han Yu sừng sổ nói trong điện thoại.
-Sặc, mày nói cái gì z – Ngọc Băng đang uống bia thì nghe
Han Yu nói 1 câu làm chẵng hiểu mô tê gì hết.
-Cái gì đây, đừng nói là tụi mày quên nha – Han YU hơi nóng.
-mày có bị gì không thế, HA RA có đến mà – Ngọc Băng như
quát trong điện thoại.
-Ha Ra – Han Yu hơi nhíu mày, làm gì có đến , chẵng lẽ…
-Tút…tút….
-Hừ, 2 người này, chuyện gì đang xảy ra vậy không biết –NGọc
Băng nói làm Yumi đang ngồi bên cũng phải sốt sắng….
Bịch..bịch..tiếng bước chân trên sàn phố vắng……chắc chắn..chắc
chắn Ha RA đã nhìn thấy mình ở với con nhỏ đó, làm sao đây….
Han Yu chạy trên phố cảm thấy lòng mình có cảm giác lo lắng,
sợ mất đi 1 cái gì đó, anh cũng không hiểu cảm giác này là thế nào, khi nhìn thấy
Ha Ra đang mém bị xe đụng lòng anh như thắt lại, khi nhìn thấy HA RA xinh đẹp
anh cảm thấy trong lòng khác khác…cảm giác này là sao đây.
TẠi nhà Ha RA vào 2 tiếng sau..
-Mày…mày không khóc thiệt hả – Ngọc Linh (Yumi) ngạc nhiên
nhìn Ha Ra, cô không rơi 1 giọt lệ nào, Ngọc Băng và Ngọc Linh đã được nghe Ha
Ra kể đầu đuôi sự việc,hic.
-Sao lại phải khóc chứ, tại tao không biết tự lượng sức mình
thôi – Ha Ra thở dài não nề, cô không còn nước mắt nữa.
-HA RA à – Ngọc Linh nhìn HA Ra cô đã sai khi để HA RA thành
thế này.
-Mày tính sao – NGọc Băng hỏi.
-Còn tính sao nữa, về Hàn thôi – Ha rA nói xong không dám
nhìn vào mặt 2 đứa.
-Cái gì ???/ – Ngọc Băng và Ngọc Linh cùng đồng thanh /
-Tao sẽ về HÀn, tụi bây làm gì ngạc nhiên dữ z – Ha Ra lập lại,
lòng nặng trĩu.
-Mày khùng hả – Ngọc Linh rưng rưng.
-Mày..mày – NGọc Băng.
-Tụi mày bình tĩnh, tao đi rồi tao sẽ quay lại đây mà – Ha
Ra đưa tay ra đầu hàng.
-Nhưng..không được – Ngọc linh ngăn cản.
-mày để nó đi đi, Ha RA sẽ về mà, phải cho nó giải tỏa xíu –
Ngọc Băng xụ mặt.
-Tụi mày yên tâm, khi tao về tao sẽ thay đổi…..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT