Không bị nguy hiểm tính mạng, nhưng Anny phải nằm dưỡng thương vùng đầu
mất hai tháng. Ghi chính thức giữ vị trí MC cho show Ngôi sao pha lê.
Duy là người đầu tiên được cô thông báo tin này khi bước ra khỏi lớp học luyện thi.
- Ghi có vui không? – Duy hỏi, cười nhẹ.
-
Vui ư? Mình sợ lắm. Không, phải nói kinh hoàng mới đúng! – Gương mặt mất sạch sinh khí, Ghi thì thầm – Chiến thằng bằng tai họa của người khác
thật chẳng vui chút nào. Thà thất bại còn hơn. Anny thật dễ thương. Cô
ấy luôn thân thiện, giúp đỡ Ghi nhiều. Vậy mà tai nạn lại ấp đến với cô
ấy. Hệt như có một ma thuật nào đó…
- Ghi nói gì? Thà THẤT BẠI ư? HỆT NHƯ có ma thuật ư? – Duy nhấn mạnh.
Cô gái nhỏ đột nhiên nín lặng, nhìn Duy đăm đăm. Từ ngơ ngác, ngạc nhiên,
gương mặt cô chuyển sang tột cùng sợ hãi, và sau đó là hoàn toàn tê
liệt. Hơn một phút sau, Ghi mấp máy môi:
- Tai nạn giao thông của Hoàng cũng gần giống như trường hợp Anny?
- Ghi thông minh lắm!
- Thật tàn nhẫn. Tàn nhẫn đến mức không sao tin nổi! – Ghi nghẹn ngào, khóc.
- Ghi, bình tĩnh lại đi. Đừng có sướt mướt như con nít. Và nghe mình nói đây. Mình sẽ kể cho Ghi nghe bí mật của hộp phấn đen
Chương 3: Sứ giả địa ngục
Bóc lớp bao nylon bọc ngoài, Duy liếc ngay tem giá dán bên góc quyển sách
cũ. Tám trăm ngàn đồng. Quá nhiều so với túi tiền học trò. Nhưng cậu đã
biết cần phải làm gì.
Thật nhanh, Duy lướt qua phần đầu quyển
sách bìa vải màu đỏ sẫm giờ đây đã bạc loang lổ. Tim cậu đập thình thịch trong lồng ngực. Duy cảm thấy rất rõ, đây chính là tài liệu cậu cần
tìm.
Những trang giấy ố vàng, chừng như sẽ vỡ vụn nếu cậu lật
mạnh tay. Mùi ẩm mốc tỏa ra từ quyển từ điển dày cộp sộc thẳng vào mũi.
Cố gắng lắm cậu mới không hắt hơi. Mỗi khi Duy lật thêm trang nữa, thứ
bụi xám xanh bay lên lởn vởn. Quyển sách được in cách đây đã hơn 50 năm. Cỡ chữ kiểu xưa nhỏ li ti, như một bày kiến co thành từng cụm, kéo lan
từ trang này qua trang khác, với các kiến thức về lịch sử và nghệ thuật
thời kì Cổ đại. Có một số từ kèm minh họa, những bức vẽ đen trắng to
bằng hai con tem, nét bút thanh mãnh nhưng cứng rắn, hút mắt nhìn. Cuối
cùng thì Duy cũng lật đến chương cần tìm, chương của kí tự P. Tuy nhiên, các trang sách cũ bết chặt vào nhau. Ngồi hẳn xuống lối đi chật chội
giữa các kệ gỗ chất đầy sách, cậu kiên nhẫn bóc tách từng tờ, gượng nhẹ. Chỉ còn một trang nữa thôi, cậu sẽ tra được từ powder, rồi từ đó sẽ tìm thêm từ black powder – bột đen, hay magical powder – bột ma thuật. Ngọn đèn vàng treo trên sợi dây điện thòng xuống từ trần nhà bất chợt nhè
nhẹ đung đưa. Có lẽ ai đó vừa đẩy cửa, đi xuống kho chứa sách. Ngay khi
Duy nghĩ vậy, trang sách đang lật mở bỗng tối lại vì một bóng đen đổ
xuống thình lình.
- Cậu tìm gì? – Vang lên giọng nói trầm và khàn – Cậu có biết cậu đã ở trong đây bao lâu rồi không?
- Dạ… – Duy luống cuống ngước lên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT