Đang chuẩn bị ra cửa… “Tiểu thư” quản gia gọi cô lại, cô quay đầu lại “Lão gia phân phó tiểu thư có rãnh rỗi thì đi công ty một chuyến ” Mặt không chút thay đổi gật đầu.

Ông ta để cho cô đến công ty hẳn là có chuyện trọng yếu! Hay là đi xem một chút, nghĩ tới đây. Cô hướng Mộng cùng Phỉ Phỉ xin lỗi nói “Sáng hôm nay mình không đi học được rồi, mình đi đến công ty ông ta xem một chút”. Mộng có chút tiếc hận nói “Vậy cũng tốt, chiều gặp nhau nhé”.

Từ nhà để xe lấy ra chiếu xe “Yêu” cùng bọn họ đi ra đến cửa, ngẩng đầu nhưng nhìn thấy ba người bọn hắn đứng gần đấy nói chuyện phiếm, nghe được tiếng cửa mở, rối rít ngẩng đầu nhìn hướng bọn họ. Cô nghi ngờ nhìn hướng Mộng cùng Phỉ Phỉ.

“Nga! Buổi sáng hôm nay chúng ta cùng bọn họ cùng đi, vốn là để cho bọn họ cùng chúng ta cùng nhau đi vào, nhưng bọn họ nóiở bên ngoài chờ được rồi, mình lại quên nói với bạn” Mộng, cô sẽ giải thích gật đầu, sải bước lên “Yêu” đeo lên nón bảo hộ, đang chuẩn bị phát động xe lên đường.

Tĩnh Phong ngăn cản cô “Con gái đi Motorcycles rất nguy hiểm, tôi đưa cô đi học” hắn lạnh lùng nói, nhưng vẫn đột nhiên có thể nghe đuwocj hắn quan tâm. Cô đối với hắn trợn mắt một cái. Ý là bớt can thiệp vào. Khởi động xe, hắn ngăn cản không để cho cô đi, cô một thanh hất ra tay của hắn, lạnh lùng nói “Mau tránh ra” thừa dịp hắn không để ý,nhanh chóng chạy mất.

Nhìn tay bị hất ra, trong lòng có chút kinh ngạc, đây là lần đầu tiên bị một người con gái cự tuyệt, tư vị thật đúng là không dễ chịu a, cười khổ lắc đầu. Thiên Vũ đi tới vỗ vào vai an ủi Phong. Sau đó lên xe của mình hương trường học đi tới.

Đem xe dừng ở ga ra tầng ngầm! Hướng chánh cửa đi tới.

Trước mặt tập đoàn Băng Thị này chiếm diện tích 400 thước vuông, cao 56 tầng, lộng lẫy xinh đẹp.

Đang muốn đi vào thì có người lên tiếng.

“Tiểu thư, chờ một chút” .Phía trước người bảo vệ ngăn cản cô.

“Thật xin lỗi, tiểu thư, xin hỏi người tìm ai”. Nhìn cô bé trước mắt này thật xinh đẹp, mái tóc màu tím thật dài xõa phía sau, thanh tú khuôn mặt quyến rũ, mặc chiếc áo màu xanh nhạt ôm lấy thân người cao gầy của cô bé, phía dưới mặc chiếc quần soóc ngắn màu đen, lộ ra đôi chân thon dài, nhìn vào mắt cá chân cùng giày, thoạt nhìn thanh lệ thoát tục, nếu như trên mặt có chút vẻ mặt ôn hòa là hoàn hảo tất cả.( ông này BT)

“Nhìn đủ chưa?”. Đột nhiên thanh âm lạnh lùng lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của tên bảo vệ, lúng túng khụ một tiếng “Thật xin lỗi, tiểu thư, người không thể đi vào” . Không cùng anh ta đứng nói nhảm. Gọi điện thoại cho thư ký của ông ta.

“Thư kí cao, xuống đón tôi”. Cúp điện thoại chờ thư kí Cao đến. Cô bé này nói thư kí Cao, đây không phải là thư kí của chủ tịch sao? Chẳng lẽ cô bé trước mắt này, đang suy nghĩ bông nghe thấy tiếng.

“Tiểu thư, cô tới rồi tới rồi” Gật đầu.

A, đó là thư kí Cao.Cô bé này thật sự là con gái của chủ tịch a, thảm thảm, chén cơm khó giữ được a.

Ngẩng đầu nhìn tên bảo vệ một cái, không để ý tới anh ta, đi vào công ty, thư kí Cao theo sau cô, đi tới cửa thang máy, thư kí Cao đưa tay đè nút thang máy “Leng keng” dưới thang máy, một trước một sau đi vào thang máy.

“Tiểu thư, muốn tôi trước dẫn cô đi thămỗem công ty một chút không?”

“Không vội”

“Nga, chủ tịch lúc gần đi đã phân phó, tiểu thư ở công ty chức vị là Quản lý phòng khai thác kiêm Tổng kinh lý”

“Ân” Nghe lời thư kí Cao mà nói…, nhìn mấy con số trên thang máy tăng lên. Cô nhẹ gật đầu.

Thang máy đến nơi, tùy thư kí Cao chỉ dẫn đi về phòng làm việc.

“Đúng rồi, công ty gần đây chuẩn bị cùng công ty Nhật Bổn hợp tác khai phá một số hạng mục, chủ tịch nói cái này hạng mục giao cho tiểu thư toàn quyền chịu trách nhiệm”. Dừng bước lại, quay đầu lại nhìn thư kí Cao một cái. “Nha” quay đầu lại tiếp tục đi về phía trước, đi tới công nhân viên cũng nghi ngờ nhìn hướng cô với thư kí Cao cúi đầu.

Cô lạnh lùng phân phó “Nếu như vậy, đem tài liệu hợp tác cho tôi”

Gật đầu “Đã chuẩn bị tốt, đặt ở trên bàn làm việc của cô rồi” Thư ký này cũng không tệ, rất có trách nhiệm.

” Phòng làm việc của cô sát với với phòng làm việc của chủ tịch, còn có phòng khai thác, phòng quản lý cũng là của cô ” .

“Biết rồi, cô ra ngoài đi” .

“Vâng, có việc gì xin gọi tôi”. Đi tới phòng làm việc của Tổng kinh lý, trên mặt đất đầy một tầng thảm, cửa sổ sát đất được che kín bởi rèm cửa mỏng trong suốt, phía ngoài phong cảnh như ẩn như hiện, cả gian phòng rất lớn, nhưng tất cả dụng cụ làm việc sắp xếp cẩn thận, không lộ vẻ trống trải. Đồ dùng làm việc tất cả đều là đồ mới, bàn làm bằng gỗ lim thượng hạng, ghế sa lon cao cấp màu xanh, bàn trà thủy tinh màu tím bạc, xem ra là đặc biệt chuẩn bị đây! Bên trái có một mô hình nhỏ phòng ngủ, giường, ghế sa lon, TV, quầy ba thậm chí là phòng vệ sinh cũng có TV, gian phòng khá sáng sủa. Đánh giá sơ qua một chút phòng làm việc cùng phòng ngủ. Tôi an vị ở trước bàn làm việc, văn kiện giấy tờ đã được đặt trên đó.

“Mộng, Phỉ không nên ngủ nữa, nên đi ăn cơm rồi”. Ân, ai kêu a, xoa xoa hai mắt mông lung, trong phòng học chỉ còn lại năm người bọn họ. Tan lớp rồi sao? “Ân! Thần tới rồi sao?” Mộng nói.

“Chưa, sắp tới tương đối bận rộn có thể tối nay mới đến! Chúng ta đi ăn cơm trước đi” Vũ.

“Đi nhanh đi, hai vị mỹ nhân ngủ, đều ngủ cho tới trưa, không đói bụng a” Hạo lôi kéo Phỉ Phỉ nói.

Bọn họ ầm ỉ 1 đường, năm người cùng đi về phía phòng ăn.

“Ai! Hai nữ sinh kia là ai a, tại sao lại đi cùng thần tượng của chúng ta” Mỗ nữ A.

“Đúng vậy, các nàng tại sao lại được a, thiệt là…” Mỗ nữ B.

“Không thể nào! Hai mỹ nữ xinh đẹp như thế cũng không trốn khỏi tay của ác ma sao?” Một tên con trai A.

“Ai! Nữ thần của ta, không nên …” Một tên con trai B.

Đột nhiên hét lên”Trời ạ, mau nhìn, Hạo vương tử lại nắm tay nữ sinh kìa, ôi chao” Mỗ nữ C

“A, thật không biết xấu hổ, lại câu dẫn tượng của chúng ta ” Mỗ nữ D

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play