“Cậu đi đâu vậy ” Phong nửa nằm nửa ngồi ở
đầu giường nhìn Thần nhảy qua cửa sổ đi vào, cô sang phòng Đằng Mộc làm
gì, còn đi lâu đến như vậy, trong lòng thật rất khó chịu
“A!
Không có gì, một chút chuyện nhỏ” trở lại trên giường làm ổ trong ngực
Phong. Nhắm mắt lại. Cảm thụ được Phong vỗ về đầu tóc, tại sao cái gì
cũng không nói cho tớ biết chứ, tớ rất kém cỏi sao? Tớ có thể vì cậu
chia sẻ a! Nhóc con, tớ sẽ bị cậu tức chết, càng nghĩ càng tức giận cúi
đầu hung hăng hôn lên môi cô, thô lỗ cạy mở răng của cô, đầu lưỡi không
chút ôn nhu hấp thụ lấy ngọt ngào trong môi.
“Ngô” Thần không
nghĩ tới Phong lại đột nhiên hôn cô, hơn nữa động tác thật thô lỗ, tuyệt không ôn nhu, càng giống như là đang phát tiết, dùng sức đẩy Phong đang áp trên người, nhưng khí lực của anh thật lớn, giảy dụa, Phong cầm hai
tay của cô giữ chặt trên đỉnh đầu… “Phong, cậu làm tớ đau, buông ra, ngô “
Anh rốt cuộc là làm sao, dùng sức cắn đầu lưỡi của anh, bị
đau buông tôi ra, trong miệng còn có mùi máu tươi nhàn nhạt. Chà lau đôi môi nhướng mày “Cậu rốt cuộc là muốn làm gì” quát anh, anh nhìn tôi,
lau tia máu chảy ra từ khóe miệng, trong mắt tràn đầy bi thương cùng đau đớn, còn có những biểu cảm khác mà tôi nhìn không hiểu?
Nhìn
Phong nhướng mày “Thật xin lỗi, Phong “. ” Rầm” lời còn chưa nói hết
Phong liền đóng sầm cửa đi ra ngoài. Nhìn cửa đóng chặt, trong lòng đột
nhiên có chút hoảng loạn, tôi đã làm sai rồi sao? Tôi chỉ là không muốn
các người lo lắng cho tôi mà thôi, như vậy cũng sai lầm sao! Một đêm mất ngủ! Ánh mặt trời chiếu vào bên trong nhà, thật chói mắt, dụi mắt trời
đã sáng! Đứng dậy xuống lầu! Tất cả mọi người đang ăn điểm tâm “Chào
buổi sáng! Thần “
“Đúng vậy a, Thần, Phong không phải là ở cùng cậu sao? Di! Mắt cậu làm sao
hồng như vậy a, tối hôm qua đã làm gì a” Phỉ nhìn tôi mập mờ nói.
“Không có gì, chuyện bên này cũng đã không sao rồi, các cậu định khi nào thì
trở về Trung Quốc ” Bọn họ rời đi tôi mới có thể yên tâm một chút! Thật
xin lỗi, tớ thật sự không muốn các cậu theo tớ mạo hiểm nữa!
“Trở về nước a, còn chưa nghĩ qua!” Phỉ
“Có phải các cậu quên mình vẫn còn là học sinh! Cũng sắp đến kỳ thi giữa học kỳ rồi!”
“Hả! Đúng ha, hôm nay là Thứ tư, vậy chủ nhật chúng ta về” Mộng, chủ nhật sao? Không được, như vậy quá lâu.
“Tớ thấy, các cậu ngày mai trở về đi!” Mọi người kinh ngạc nhìn tôi
“Tại sao “
“Ân? Bởi vì, bởi vì các cậu đi lâu như vậy, người nhà nhất định sẽ lo lắng,
hơn nữa còn phải ôn tập chuẩn bị cho kỳ thi giữa học kỳ, còn có a, bọn
họ tìm cha mẹ tớ phiền toái, không dám đảm bảo sẽ không sử dụng phương
pháp này với người nhà các cậu, các cậu vẫn là nhanh trở về đi! Đúng
không!” Mọi người trầm mặc, hô! Hi vọng bọn họ sẽ nghe lời tôi.
“Ân! Được rồi! Đi lâu như vậy tớ quả thực có chút nhớ nhà ” Phỉ, mọi người
gật đầu, không có dị nghị gì, tiếp tục ăn cơm. Việc tiếp theo sẽ dễ làm
hơn nhiều.
Sau khi ăn cơm xong liền đi đến tổng bộ của “Hồn tế”! Liệt bị tôi bí mật giam lỏng dưới mật thất!
Đi đến căn phòng âm u trơn ướt, đi tới một căn phong đóng kín dừng lại, từ trước cửa sổ nhỏ nhìn vào bên trong, Liệt ngồi xếp bằng trên giường đá, nhắm mắt lại nghỉ ngơi! Sai người mở cửa ra, đi vào, bên trong tạm
được, ít nhất không có rơm rạ và chuột! Một bàn một ghế một giường!
Đóng cửa lại, ngồi trên ghế nhìn Liệt, trên người vẫn là một thân áo trắng,
chỉ là không còn tiên diểm như ngày xưa! Liệt mở mắt nhìn tôi.
“Cô tại sao lại nhốt tôi ở chổ này?” Giọng nói không nóng không lạnh
“Rất đơn giản, nói cho tôi biết toàn bộ mọi chuyện, tôi sẽ thả anh”
“Cô muốn biết cái gì?”
“Toàn bộ chuyện liên quan đến anh và Ám U, đều nói cho tôi biết” không nói, nhìn nhau, qua một lúc lâu
“Ai! Được, tôi cho cô biết, nhưng mà cô phải đáp ứng bảo vệ em trai tôi thật tốt “
“Có ý gì “
“Hừ! Cô cho rằng cô thả tôi, bọn họ sẽ bỏ qua cho tôi sao? Dù sao cũng chết, cô có ân với em trai tôi, cho nên tôi lựa chọn nói cho cô biết!”
“Thật ra thì anh cũng có thể không chết, tôi có thể bảo vệ hai người, tôi có năng lực như thế “
“Tôi đã sớm không muốn sống trên đời. Chẳng qua là không nỡ để em trai của
tôi phải cô độc một mình, hiện tại nó có các người, sẽ không cô độc rồi
“
“Thật ra thì chuyện ngày hôm đó tôi cũng không nói láo, là
thật sự! Lúc đầu tôi quả thật muốn lôi kéo cô phục vụ cho cá nhân tôi,
mà không phải là vì Ám U, tôi cho là việc tôi làm một giọt nước cũng
không lọt ra ngoài, nhưng vẫn bị tổ chức phát hiện, bọn họ cho rằng tôi
triệu tập nghĩa sĩ tài ba là muốn tạo phản, vốn là muốn diệt tôi, nhưng
sau khi nghe tôi giải thích, bọn họ cho tôi cơ hội phục vụ tổ chức một
lần nữa, nhưng mà, điều kiện tiên quyết là tôi phải giết các người, bởi
vì bang chủ đã sớm biết thân phận của các người, giữ lại các người là uy hiếp lớn nhất đối với Ám U! Cho nên tôi mới… “
“Nói như vậy, anh bắt đầu là vì XUYÊN, sau lại là vì Ám U “
“Không sai, sau khi tôi trở thành sát thủ, ngầm điều tra rõ án diệt môn năm
xưa, người đứng phía sau chính là bang chủ của Ám U, cho nên, tôi trăm
phương ngàn kế trở thành thành viên của Ám U, trải qua nhiều năm cố gắng trở thành Đường chủ! Nhưng bang chủ Ám U làm việc quá mức cẩn thận
trong bang không ai gặp qua bộ mặt thật của hắn, chỉ có vài vị nguyên
lão đã từng gặp qua! Cho nên tôi một mực ẩn núp trong bang tìm kiếm cơ
hội báo thù, một bên âm thầm phát triển thế lực của mình. Nhưng mà, kết
quả lại là như vậy, thật là thế sự khó lường(chuyện đời khó đoán)” cười
khổ lắc đầu
“Anh nói đều là sự thật?”
“Tôi đã không cần
thiết phải lừa gạt cô nữa rồi, được rồi, phải nói tôi cũng nói, phải
biết cô cũng đều biết rồi, không có việc gì nữa chứ “
“Không có, về phần anh nha, còn muốn ủy khuất anh một thời gian ngắn sống ở chổ
của tôi, vì tốt cho anh, cũng vì em trai ngoan của anh! Những thứ khác
tôi không muốn nói thêm cái gì, còn có, nếu như tôi cần sự trợ giúp của
anh, anh có đồng ý giúp tôi không?” Đi sắp đến cửa quay đầu lại nhìn
Liệt
Liệt nhìn tôi một lát, gật đầu “Vậy cám ơn nhiều, có thời
gian tôi lại đến thăm anh” phất tay về phía sau một cái, ra khỏi phòng!
Xem ra ra phải nhanh lên rồi!
Đi ra địa lao, đi tới tiền thính “Báo cho các Đường chủ đến phòng họp “
Bên trong phòng họp, mọi người ngồi nghiêm chỉnh , người nào cũng không nói chuyện, không khí bị đè nén tới cực điểm
“Tôi nghĩ các người trong khoảng thời gian này cũng phát hiện có một chút dị thường chứ” ngồi ở chủ vị nhìn người phía dưới, đầu tiên đánh vỡ bầu
không khí nặng nề.
“Xác thật, tình hình mấy ngày qua các bang
phái nhỏ phụ thuộc vào chúng ta đang rục rịch, mà kỳ quái nhất chính là
Ám U từ trước đến nay luôn đối nghịch với chúng ta đột nhiên trong lúc
đó không có phản ứng, cũng không đến địa bàn của chúng ta gây chuyện hay muốn sống mái với nhau!” Phong Đường Phách
“U, anh mấy ngày tới gia tăng người giám thị Ám U, không được bỏ sót bất kỳ hành động nào của bọn họ , rõ chưa?”
“Ân, đã biết, còn có bang chủ, nội bộ Ám U hình như đang phát sinh vấn đề,
cơ sở tình báo mà tôi gửi vào Ám U cho biết, gần đây trong Ám U hình như không yên ổn, có mấy vị nguyên lão không giải thích được đột nhiên mất
tích hoặc là bị giết hại! Mà hiện tại những người thân tín trong bang
cũng không phải là của bang chủ, ngược lại đa số là người của phó bang
chủ, Đại bang chủ chưa ai gặp qua, cũng không biết là còn sống hay đã
chết.” Ảnh Đường U
“Ân? Tốt lắm tôi biết rồi, Ám U trước không
vội, chúng ta hiện tại trước tiên giải quết mấy bang phái nhỏ không an
phận, tránh cho đến lúc đó làm hư đại sự của tôi” Hừ! Nếu phụ thuộc vào
tôi thì đừng có dị tâm, nếu không giết hết! ” Các người, là Đường chủ
cũng là tâm phúc của tôi, người mà tôi tín nhiệm nhất. Hi vọng các người không nên làm tôi thất vọng” Nếu như các người cũng muốn giống Ám U,
bất kể là ai tôi cũng sẽ không bỏ qua!
Mọi người trong lòng rùng mình, đây là cảnh cáo sao! Bang chủ sẽ không hoài nghi chúng tôi phản
bội cô ấy chứ, người nào lại ngu như vậy a! Nói đến tàn nhẫn và máu
lạnh, tôi nghĩ ngay cả Ám u so ra còn kém bang chủ đi! Ngay cả đám đàn
ông như chúng tôi nhìn thấy còn phát lạnh!
Nhìn mọi người, tôi
biết bọn họ đang suy nghĩ gì “Được rồi, tôi chỉ nói vậy thôi, các người
cũng đừng suy nghĩ nhiều, bàn bạc chuyện kế tiếp đi “
Làm xong
mọi chuyện cần thiết, trời cũng đã tối, ai! Ra khỏi Hồn Tế đi về biệt
thự, ra khỏi phạm vi của Hồn Tế chạy được một đoạn đường, đột nhiên phía trước có mấy chiếc xe xếp thành hàng đứng chắn cả con đường, ngọn đèn
mãnh liệt chiếu sáng buộc tôi phải dừng xe lại nhìn mấy chiếc xe phía
trước, rồi sau đó mười mấy người đàn ông cao to theo thứ tự từ trên xe
bước xuống xếp thành một hàng, đây là đặc biệt chờ tôi sao? Lái xe hạ
cửa kính xuống, ánh sáng mạnh hơn, dường như không thấy rõ những thứ
trước mắt, che kín mắt một lúc lâu mới thích ứng, nhìn mười mấy người
phía trước tất cả đều là Ninja, chẳng lẽ Ninja ở Nhật Bản không đáng
tiền như vậy sao? Ninja cũng có thể tùy tiện ra ngoài giết người! bị thương!
“Các người đang đợi tôi sao?” Cố ý giả ngu hỏi bọn
họ, người đàn ông ở giữa cái gì cũng không nói vung tay lên, những Ninja khác nhanh chóng vây quanh tôi, lấy ra roi chuẩn bị nghênh chiến.
“Các người cũng quá xem trọng tôi rồi, lại dùng nhiều Ninja như vậy tới đối
phó với một nữ sinh như tôi, thật là kinh ngạc a” cố ý kích thích bọn
họ, quả nhiên
“Tiến công “
Tất cả Ninja chia làm hai
nhóm lớn nhỏ vây lấy tôi, nhóm người bên ngoài ngoài bất động, nhóm
người bên trong chạy băng băng nhanh chóng vây bắt tôi, càng chạy càng
nhanh, dần dần không rõ thân hình của bọn họ, vòng tròn càng ngày càng
nhỏ, cảm giác được có cái gì đến gần thân thể của tôi, bị vây bản năng
công kích vào người đó, thế nhưng chặn lại được một đao, một đao khác
nhanh hơn tấn công vào tôi, trên người trong chớp mắt liền có thật nhiều vết máu, thật may là bọn họ cũng rất kiêng kỵ roi của tôi, không dám
tiếp xúc quá gần cho nên vết thương không phải là rất sâu chẳng qua là
rách da mà thôi, không để cho tôi có bất kỳ cơ hội thở dốc. Công kích
một lần sau khi vòng tròn mở rộng ra lại thu nhỏ lại, lại tới, xem ra
chỉ có liều mạng! Đè xuống cái chốt của roi nhanh chóng phân tán biến
thành ngàn sợi chỉ bạc, hừ! Đừng trách tôi, cố gắng né tránh, đại khái
thăm dò rồi công kích phương thức của bọn họ.
Chỉ cần công kích
nhắm ngay một người, nhẫn thuật của bọn họ liền bị phá, nhưng là tốc độ
di chuyển của bọn họ quá nhanh muốn công kích được hơn nữa làm trọng
thương một người là hoàn toàn không thể nào, cho dù công kích được tôi
cũng đã xong đời.
Cố gắng nhìn đúng một người đang tấn công tôi, dùng bộ phận chỉ bạc cuốn lấy hắn, bổ về phía hắn ngăn chặn “A ” Từ một tiếng kêu thảm thiết nhẫn thuật của hắn rốt cục cũng bị phá, không chờ
bọn họ tổ hợp lại lần nữa, liên tiếp tăng tốc độ, đã đến lúc tôi phản
kích rồi, bím tóc nhanh chóng phân ra chém, không để ý tới trên máu trên người đang chảy ra như nước, vết thương đau nhói đầu choáng váng, chỉ
là cố sức tấn công, không phải là bọn họ chết chính là tôi mất, rốt cục
vòng người thứ nhất cũng đã thành tàn phế, vòng người thứ hai vây quanh, bọn họ thay đổi sách lược đổi thành phương thức chiến đấu xa luân
chiến(đánh luân phiên) muốn chèn chết tôi, mấy người thay phiên công
kích tôi, hừ! Ngu ngốc, không biết tôi am hiểu nhất chính là xa luân
chiến sao? Tôi cho các người chỉ có tới chớ không có lui, đứng ở chính
giữa, dùng chỉ bạc đem toàn thân vây quanh, mọi người thấy tôi như vậy
không dám khinh thường, có hai Ninja một trước một sau tấn công về phía
tôi, trong phạm vi chỉ bạc của tôi, nhanh như chớp chém ra chỉ bạc, quấn lấy đối phương bắt lấy, thân thể trong nháy mắt bị cắt thành từng khối
từng khối huyết nhục(máu và thịt), mọi người thấy như vậy, cũng không
dám tiến công vào tôi nữa, trời ạ, cô gái này còn là người hay sao? Phân thây người mà cũng không chớp mắt một cái ! Nhìn người không ngừng giãy dụa trên mặt đất.
Trên căn bản toàn bộ đều đã tàn phế, sau này
cũng không thể khôi phục lại. Ngẩng đầu nhìn người đàn ông đầu lĩnh,
khóe miệng lộ ra nụ cười Thị Huyết( khát máu), hắn nhìn thấy thật là
khủng khiếp, thân trên khắp nơi đều là máu, y phục cũng rách mướp, sắc
mặt trắng bệch nhưng lại – lộ ra nụ cười rất quỷ dị. (anchan: may mắn ta có thói quen edit vào buổi sáng nếu ko tối nay khó ngủ dc, thấy miêu tả mà ta sợ ma TT0TT)
Không được, không thể ở tiếp tục như vậy
được, xem ra chỉ có thể trở về bàn bạc kỹ hơn thôi, hung ác nhìn Thần
một cái, phất tay một cái rút lui, mọi người đở những người nằm trên đất dậy nhìn tôi một cái cẩn thận rút lui, thật giống như là tôi đột nhiên
đánh lén bọn họ, đứng tại chổ nhìn bọn họ đi xa, thân thể cũng nhịn
không được nữa quỳ một chân trên đất nghỉ ngơi một chút. Nhìn tay chân
bị cắt đứt nằm trên mặt đất miễn cưỡng chống đở thân thể đi tới trước xe nằm vào trên ghế nghỉ ngơi, một lát lấy ra quần áo ở ghế sau thay đi,
làm sát thủ mang theo quần áo tùy thân là chuyện rất bình thường. “Tê”
Thanh âm hút vào không khí, đau quá, một đao trên lưng thật sâu, đau
quá, miễn cưỡng mặc quần áo vào, lái xe trở lại biệt thự, đã muộn, tất
cả mọi người đã ngủ, may mắn, nhỏ giọng lấy ra cái chìa khóa mở cửa,
trong nhà một mảnh tối đen, nhẹ tay nhẹ chân đang chuẩn bị lên lầu
“Cậu đi đâu vậy ” là Phong, anh tại sao còn chưa ngủ, là chờ tôi sao?
“Ân! Trong bang có chút việc, cho nên” nhưng còn chưa nói xong đã bị ngăn lại.
“Quên đi, không muốn nói tớ không miễn cưỡng cậu” nói xong cũng không thèm
nhìn tôi một cái xoay người lên lầu, “Rầm” đóng cửa phòng thật mạnh. Mất máu quá nhiều, đầu thật choáng váng mệt mỏi quá, thật muồn nghỉ ngơi a, thế sao tim lại càng đau nhức hơn?
Tìm được hòm thuốc miễn
cưỡng vịn cầu thang đi lên, cởi xuống áo khoác lúc không cẩn thận lại
động vết thương, thật vất vả mới cầm được máu nay vết thương lại nứt ra, máu từ trên quần áo chảy xuống sàn nhà và trên giường, vô lực nằm trên
giường, không còn sức để xử lý vết thương, nhức đầu muốn chết.
“Cốc, cốc “
“Thần! Là tớ, có thể vào không?” Không đợi tôi phản ứng, đã tự mình đi vào,
đứng ở cửa nhìn nằm tôi trên giường, máu từ chăn chảy tới trên sàn nhà.
“Thần, cậu làm sao lại bị như vậy?” Che miệng thét chói tai thanh âm cực lớn,
sợ rằng cả lầu cũng nghe được hết, trời ạ, tớ sẽ bị cậu hại chết, vội
vàng ra hiệu bảo đừng có lên tiếng, ý bảo Phỉ đừng kêu to, để cô ấy đóng cửa lại!
Đi tới bên giường của tôi “Phỉ, tớ sẽ bị cậu tức chết, mau, giúp tớ lấy chăn che kín máu trên mặt đất, còn có lấy bộ chăn đệm
mới từ trong tủ quần áo ra” Phỉ vội vàng làm theo
Cẩn thận kéo
ra cái chăn dưới người tôi phủ lên máu trên mặt đất, từ trong tủ treo
quần áo lấy ra chăn đệm mới đắp lên người tôi, sau đó mở cửa sổ ra, đem
cái hòm thuốc giấu vào trong tủ treo quần áo, vừa làm xong mọi việc đã
có người tới gõ cửa
“Thần, làm sao vậy, mở cửa a” Mộng ở bên ngoài lo lắng đập cửa, Phỉ nhìn tôi một cái, trấn tĩnh đi mở cửa
“Phỉ, cậu vừa mới la cái gì, Thần sao rồi, cậu tại sao lại ở chỗ này, Thần
đâu?” Đùng đoàng hỏi một đống vấn đề, mọi người lục tục cùng chạy qua
nhìn thấy bộ dáng Mộng lo lắng, cũng muốn hỏi Thần bị cái gì, muốn nhìn
xem Thần có bị cái gì không!
“A! Không có gì không có gì, tớ
không thấy đường nên gọi bậy, Thần không phải là đang ở trong phòng đấy
sao? Đùa với các cậu một chút thôi! Ha hả” nghiêng người để mọi người có thể nhìn thấy Thần, miễn cưỡng cười ứng phó nói ” không có chuyện gì
nữa, trở về ngủ đi “
“Có thật không, Thần, cậu thật không có chuyện?” Mộng muốn đi vào, nhưng bị Phỉ ngăn cản
“Được rồi, trở về ngủ đi! Không có chuyện gì đâu” Phỉ đẩy đám đông đi ra đóng cửa lại, trở lại bên giường lúc đó tôi đã ngủ, mở cái chăn đã bị máu
nhuộm đỏ một mảng lớn, vội vàng lấy ra hòm thuốc dùng kéo cẩn thận cắt
bỏ quần áo trên người tôi, nhìn trên người Thần các vết thương lớn nhỏ
khác nhau, tim chợt co rút lại, đặc biệt là vết thương sau lưng là vết
thương do đao chém vừa dài lại sâu kéo dài một đường từ bả vai xuống,
sau khi cầm máu sơ qua, lại rửa sạch vết thương kia, trời cũng nhanh
sáng, vội vàng đem cái chăn nhuốm máu và băng gạc dính máu dọn dẹp sạch
sẽ, sau đó chính là sàn nhà, may mắn là sàn nhà bằng gổ dọn dẹp tương
đối dễ, dùng nước lau đi vết máu khô, lại cẩn thận chùi sạch máu, Phỉ
rất chăm chú lau, sợ còn sót lại một chút vết máu sẽ làm cho những người khác hoài nghi sẽ không tốt! Vừa chùi Phỉ vừa khóc. Ô ô Thần, tớ thật
vô dụng, cái gì cũng không giúp được cậu, cậu bị thương nặng như vậy,
nhưng tớ cái gì cũng không thể giúp được cho cậu, ô ô tớ thật vô dụng!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT