- Ôi trời mày nghe tin gì chưa? Trường mình giao lưu với E.K đó

- Yeahh, E.K toàn những anh nhà giàu đẹp trai thôi, thích quá

- Chính xác, toàn thứ dữ không

- Haha nói đến E.K là đương nhiên không thể không nhắc đến..

- Hội trưởng Hoàng Thiên Khang và

- …

Kris nhét headphone vào tai rồi bỏ ra ngoài.

Đại học Quốc gia có một sân thượng rất đẹp, không “xơ xác” như ở E.K. Nhưng Kris không quan tâm, vì dù ở đây có trồng bao nhiêu loại hoa đẹp đẽ thì bầu trời cũng vẫn u ám hiu quạnh, còn ở E.K, đó là 1 bầu trời khác, cũng màu xám xịt nhưng luôn luôn có…gió.

Kris quay mặt đi. Không cho phép mình nghĩ tiếp nữa. Kể từ khi về Hàn Quốc, nó đã nghĩ về người ấy quá nhiều rồi

- Nghe nói buổi giao lưu sẽ tổ chức bên sân nhà E.K

- Vậy chắc hẳn hoành tráng lắm đây

- Chiều nay đi mua đầm với tao không

- Ok tao cũng phải đi sắm sửa mới được

- Hic hic hồi hộp quá, ngày mai ơi, tôi yêu ngày mai

- #%%%^

- *’$%##



Headphone của Kris đột nhiên bị giật ra

- Hi, không chuẩn bị cho ngày mai àh?

Nó không đáp, nhét lại headphone, quay người bước đi. Đương nhiên Jun không dễ dàng “dứt” như vậy

- Sao vậy? Không phải em không định tham gia đó chứ???

- ……

- Thôi đi đi, sẽ có bất ngờ cho em đó

Lời nói chưa xi nhê, Jun nắm lấy tay Kris kéo kéo. Nó khựng lại, ghé sát tai cậu thì thầm

- Đừng-chạm-vào-tôi

Từng hơi lạnh toát ra trong lời nói của nó khiến Jun có chút rùng mình, lập tức bỏ tay ra

Ngày hội giao lưu

E.K hôm nay chật kín người, không khí nhộn nhịp vô cùng. Và hội phó Lap vẫn giữ vai trò làm MC , đứng trên sân khấu thông báo chỉ dẫn om sòm. Bây giờ là chiều, đã bước vào phần trình diễn ca nhạc, bên dưới ồn ào hẳn lên khi MC giới thiệu nhóm LIVE

Kris dựa người vào một gốc cây khuất. Rốt cuộc nó cũng đến, vẫn là vì niềm hi vọng ngu ngốc ấy

- Sao chưa thấy hội trưởng ta?????

- Ừ không biết ảnh ở đâu rồi?

- Tao cứ tưởng sẽ gặp được ảnh

- Thì chắc lát hội trưởng cũng phải ta thông báo gì gì đó mà

- Không phải, anh…Thiên Phong kìa..

- Tại sao mày lại nhắc đến ảnh…huhu, tao cũng muốn gặp lắm, tao chưa nhìn người thật ngoài đời của ảnh bao giờ

- Nghe mấy con bạn bên E.K nói ảnh cực kì quyến rũ, hơn cả anh Khang nữa

- Nhưng 4 năm trước thì không còn thấy ảnh nữa

- Nghe nói là ra nước ngoài du học

- Có đứa còn nói ảnh bị tai nạn, rồi bị xã hội đen xữ nữa

- Hình như lúc đó ảnh đang đang quen một nhỏ nào đó

- Àh bọn bạn tao có biết, nghe đâu tên là Hàn Tiểu Phong. Bọn nó nói con nhỏ đó rất đẹp

- Chẳng biết tu mấy kiếp mà sướng dữ

- %%$^@$#

- @#

Kris cười nhạt, kéo chiếc mũ lưỡi trai sụp xuống, băng qua sân trường

Lúc này LIVE đã hát xong, đột nhiên Jun nói

- Hôm nay Jun muốn hát tặng một bài dành riêng cho một người con gái rất đặc biệt, đây là bài hát đầu tiên Jun sáng tác, mong rằng các bạn và người ấy sẽ thích

Vừa nói cậu vừa chỉ tay về phía Kris. Tất cả mọi ánh mắt đều hướng vào nó, vừa ngưỡng mộ, vừa ganh tỵ, lại có chút tò mò muốn biết mặt mũi nó ra sao



Kris đứng im, nhìn lên sân khấu. Jun mỉm cười, bắt đầu cất giọng hát. Lời nhạc sôi động ngọt ngào cộng với sự biểu diễn chuyên nghiệp của Jun khiến cho phần trình diễn rất hoàn mĩ. Kris nhếch miệng cười. Không tệ. Nhưng bài hát lại xoay quanh nội dung tỏ tình này nọ. Đó là chủ đề mà Kris thấy nhàm chán nhất. Trong lúc cả trường đang say sưa theo giọng hát của Jun, nó nhanh chóng lặn vào đám đông.



Kris đẩy nhẹ cửa. Gió thổi tung mái tóc mềm. Quang cảnh giống hệt 4 năm trước (E.K có cùng một sân thượng). Nó bước đến, tựa nhẹ người vào lan can, mắt nhắm khẽ

Một bóng người đi đến

Kris mỉm cười, tựa hồ như đã chờ sẵn

- Chào, hội trưởng

- …chào. 4 năm rồi nhỉ?

- ….

- Lần cuối chúng ta gặp cũng là ở đây

Khang từ tốn nói. Cậu lại nở nụ cười ấm áp vốn dĩ

- Nói chuyện với anh vẫn phải đội nón sao??

Kris im lặng một lúc, rồi nhẹ nhàng gỡ nón xuống. Trong phút chốc tim Khang đập nhanh một nhịp

- Em vẫn rất đẹp..

- ….

- ..và lạnh lùng như trước

Khang khẽ bật cười. Dù họ đã chơi khá thân với nhau, nhưng đến 8/10 lần Kris dùng khuôn mặt lạnh băng với cậu. Quả thật, làm nó bộc lộ được hơn 2 biểu cảm, chỉ có mình Phong

Nghĩ đến đó, Khang lại trùng xuống

- Em sống thế nào?

- Bình thường

- Sao đột nhiên…trở về?

Kris không trả lời, dựa người vào lan can, nó khẽ thở dài

- Lin thế nào?

- Con nhóc đó vẫn khỏe. Nhưng có lẽ bây giờ em không nên gặp cô ấy thì tốt hơn. Lin..vẫn còn giận em về chuyện…ùm..của Phong

- Còn anh thì sao?

- Giận. Nhưng anh..đã tha thứ cho em rồi

Khang quay sang nhìn nó, cười hiền. Kris cảm thấy trong lòng có chút nhẹ nhõm hơn

- Vì sao?

Khang im lặng một lúc, rồi bất chợt đưa tay lên chạm nhẹ vào gương mặt xinh đẹp

- Vì hơn ai hết, em chính là người đau khổ nhất. Không ai có tư cách trách phạt hay tha thứ cho em cả

Kris không cảm thấy khó chịu vì sự đụng chạm này. Nó khẽ cụp mắt xuống

- Kris, điều Phong mong muốn nhất, đó là được thấy em sống thật hạnh phúc

Nó quay mặt đi, mỗi lần nghe nhắc đến tên người đó, tim nó lại nhói đau

- Em..hãy….mở lòng với người khác đi, như em đã từng làm với Phong, hãy cho bản thân mình một cơ hội để được hạnh phúc lần nữa…

- Đừng nói nữa

Kris gạt tay Khang ra, bỏ đi. Cậu buồn bã nhìn theo nó, thở dài. Phải, Kris vẫn xinh đẹp như xưa, có điều, đôi mắt nâu đã trở nên trống rỗng vô hồn, khiến nó càng trở nên xa cách lạnh lùng. Nhìn bóng dáng cô độc của Kris, Khang có thế nhìn thấy được đó chính là tâm hồn của một người đã mất đi tất cả

- Cô ấy rất quan trọng với tao

….

- Vì Phong..là tất cả những gì tôi có

Một mối tình đẹp. Kết thúc với nhiều đau đớn, Khiến ai cũng cảm thấy hối tiếc và đau lòng

- Lúc nãy em đi đâu vậy???

Jun từ xa chạy lại, mồ hôi ướt đẫm áo, chắc từ nãy giờ cậu chạy đi tìm nó. Vẫn dáng vẻ dửng dưng, Kris cứ bước đi đều đều

- Có nghe bài hát lúc nãy không??

- …..

- Thích không?? Là dành tặng cho em đấy

Jun mỉm cười nói. Nhưng Kris vẫn chẳng mảy may quan tâm. Jun kéo tay nó lại, giọng không vui

- Tôi làm bao nhiêu chuyện như vậy, mà em vẫn không chút động lòng sao?

Kris nhìn bàn tay Jun đang nắm lấy tay mình, cậu càng siết mạnh hơn


- Tôi thật sự thích em, rất thích em. Hãy cho tôi một cơ hội có được không?

Nó không rút tay lại. Ánh mắt có chút khó dò. Lời của Khang nói lúc nãy bỗng chốc vang lên. Kris im lặng, nhìn xuống bàn tay. Đôi tay đang nắm chặt tay nó, không phải của Phong. Kris có thể cảm nhận từng mạch máu trong bàn tay kia, run rẩy và ấm nóng. Rất khác với Phong

Thấy nó không phản ứng gì, Jun đưa tay nâng nhẹ khuôn mặt Kris lên, đôi mắt chân thành nhìn sâu vào mắt nó

- Hãy để tôi thay thế người đó, được không?

…….

Kris cũng nhìn thẳng vào Jun, đôi mắt nâu trong phút chốc như phủ một lớp sương, trở nên sâu thẳm và mờ ảo

Trong phút chốc, Jun như chìm vào đôi mắt tuyệt đẹp đó. Nhưng cũng rất nhanh, chúng lại trở nên lạnh căm

- Không

Kris gạt tay Jun ra, bình thản nói

- Tại..sao??

- Không thể thay thế. Cũng không muốn thay thế

Nó nhìn Jun, nói đều đều. Cậu bỗng chốc nổi giận, nắm chặt vai Kris, ép nó vào tường

- Đừng níu kéo quá khứ nữa, người đó đã chết rồi

- Chết hay không do tôi quyết định

- Em như vậy sẽ khiến những người yêu thương em thêm đau lòng

- Anh yêu tôi?…

- ..hở??

Kris bất chợt ghé sát mặt Jun

- …Vì cái gì? Vì khuôn mặt này?

Jun bỗng chốc cứng họng, không trả lời được. Kris nhếch miệng

- Anh biết rõ tôi lắm sao? Nói yêu tôi? Chưa đủ tư cách đâu. Muốn thay thế người ấy? Đùa. Không-đời-nào

Jun cứng đơ người. Kris kéo lại nón, quay người bỏ đi. Đến khi nó đi khuất rồi, Jun như sực tỉnh, cậu đấm mạnh tay vào tường, trong mắt ánh chút giận dữ và đau đớn

- Tôi..nhất định sẽ khiến người đó biến mất khỏi trái tim của em. Em nhất định phải là của tôi

Anni dựa lưng vào tường, đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận. Sao một đứa như Kris lại có thể khiến Jun si mê như vậy chứ. Anni và Jun vốn là bạn từ lúc học mẫu giáo, 10 mấy năm qua cô ta luôn ở bên Jun, bây giờ Jun đã là bạn trai của Anni, nhưng đột nhiên Kris lại xuất hiện, phá vỡ mộng đẹp của cô ta. Không những vậy, Kris còn thu hút hết sự chú ý của mọi người vì ngoại hình quá nổi bật của mình. Anni nghiến răng, nhất định phải “diệt trừ” nó

Trong khoảnh khắc lúc nãy, Kris chợt nhận ra. Vị trí của Phong trong lòng nó vẫn rất lớn, chưa bao giờ thay đổi cả. Không ai, không một bất kì ai có thể thay thế Phong. Nhưng, như vậy cũng thật quá đau đớn, vì Phong đã không còn nữa, con người không thể nuôi sống hạnh phúc bằng hồi ức, Kris cần Phong, cần hơi ấm thực sự của Phong

Kris bất chợt dừng lại, một dáng người quen thuộc đang băng qua đường. Áo khoác xám, quần jeans đen, giày sneaker, mái tóc đen rối dưới chiếc nón len xám. Giống quá, rất giống. Kris nhanh chóng đuổi theo. Vừa lúc đó, đèn xanh bật, từng làn xe vô tình chạy vùn vụt qua. Nhưng nó mặc kệ





- Chán sống rồi àh???

Tiếng quát tháo giận dữ vang lên

- Đứng lại, cô làm trầy xe tôi rồi, đền đi

Một bàn tay níu lấy Kris. Nó không quan tâm, vẫn dõi mắt nhìn theo dáng người kia. Người đàn ông đó tưởng nó muốn trốn, nên thô bạo kéo giật nó lại. Kris lúc này mới nhìn ông ta, đôi mắt giận dữ. Người đàn ông đơ người, khiến bàn taY cũng buông lỏng. Nó giằng mạnh ra, chạy theo người kia. Nhưng, không thấy nữa

Kris dựa lưng vào tường, bất lực thở ra từng làn khói trắng

- Ngoan nào

Một giọng nói ô uế vang lên từ ngõ vắng. Kris nhìn vào. Một đám người đang vây quanh một người con gái. 2 thằng tiến đến giữ cô gái, nhưng bị lãnh nào là đấm, đá, cào, cấu, cắn, tát, nắm đầu…..Đó rõ ràng không phải một cô gái hiền lành

- Biến đi lũ khốn

- Tụi anh chỉ muốn vui vẻ với cưng chút thôi mà



Một cú đấm ngay mũi, tên vừa mới nói hơi lảo đảo. Dù cú đấm (đối với con gái) là rất mạnh rồi, nhưng vì gã khá to con nên cũng chỉ tính là cú đánh nhẹ gãi ngứa. Tuy không làm gã xi nhê gì nhưng lại khiến gã điên tiết lên (bị gái đấm mà)

- Mày…con khốn

Gã giơ tay định tát thì chợt cảm thấy có ai đó đang nhìn mình. Theo phản xạ, gã quay sang nhìn, cả đám kia cũng ngoái đầu theo. Giật mình

Một người con gái đang tựa lưng vào tường, thản nhiên nhìn chúng. Cô gái rất đẹp, vẻ đẹp lạnh giá cùa mùa đông. Bọn chúng cứ si mê ngắm. Tên vừa nãy cũng bỗng chốc quên mất cơn giận dữ, tay đơ cứng trên không

Kris từ nãy giờ vẫn nhìn vào cô gái kia, lúc này mới để ý đến mấy ánh mắt “thèm khát” kia. Nó đứng thẳng lại, chầm chậm tiến về phía chúng

Kris càng đến gần, tim gã càng đập mạnh. Và đến khi nhận thức lại xung quanh rồi, gã mới thấy Kris đã đứng sát gã, gã gần như chết trong đôi mắt tuyệt đẹp kia

- Cút

Giọng nói lạnh băng khiến gã tỉnh táo lại phần nào, và dần ý thức được con dao đang kề sát cổ họng mình. Gã sợ điếng người, nhưng vẫn nói cứng

- Em gái xinh đẹp, gan cũng không nhỏ nhỉ? Nhưng bọn anh không phải lũ nít ranh có thể hù dọa đâu

Dứt lời, những tên khác cũng dần tiến sát vào Kris. Nó không hề liếc nhìn, chỉ chăm chú vào lưỡi dao sáng bóng

- Thử xem

Vừa nói, Kris vừa ấn con dao vào họng gã. Từ từ, từ từ. Gã đau đớn nhưng không kêu nổi

- Chạm vào tôi, con dao này sẽ xuyên thủng cổ họng

Bàn tay đang định đẩy nó ra ngay lập tức khựng lại. Gã trừng mắt

- Mày sẽ phải trả giá

- Bảo bọn chúng lùi lại

Kris không quan tâm lời gã nói. Gã tức điên lên, con dao lại ngập thêm mấy mm. Khi ra lệnh cho bọn đàn em lùi lại xong, gã gằn giọng hỏi

- Rốt cuộc mày muốn gì???

- Cô ấy

- Hahaha, tính làm anh hùng rơm àh. Không dễ đâu

Thừa lúc Kris quay sang nhìn cô gái kia, gã vung tay lên đẩy nó ra. Rất nhanh, Kris né người sang, nhưng một tên đàn em của gã đã tóm lấy cổ nó, khóa chặt

- Tao đã nói, mày sẽ phải trả giá. Giờ thì nhận hình phạt đi

Gã cầm con dao chĩa về phía Kris. Cô gái kia lo lắng nhìn nó, nhưng cô cũng bị 1 tên khác giữ lại. Gã đến gần, vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp và nói khẽ vào tai nó

- Thử cảm giác ngậm dao đi cô em, rất vui đấy

Gã mỉm cười đểu. Không chút dao động, Kris vẫn nhìn thẳng vào gã, thì thầm

- Không khôn ngoan rồi

- Sao?

Trong phút chốc, gã hơi rùng mình, Kris mỉm cười, nụ cười ban ơn

Nó cầm tay tên đang siết cổ mình, vật xuống, và mọi chuyện trở nên thật dễ dàng. Vẫn là những tiếng gãy xương hòa lẫn với tiếng thét. , và đương nhiên không thể thiếu cú chốt màn

- Mày đánh tao thê thảm thế này rồi, còn muốn gì nữa???

- Tôi cũng đã nói, đừng-chạm-vào-tôi

Kris cầm 2 con dao lên, thảy một lượt



Và trúng ngay 2 bàn tay của gã. Gã kêu thét lên, bây giờ gã như bị đóng đinh lên đất, không tài nào cử động được. Kris lại cầm một con dao khác lên, chỉa thẳng vào mồm gã

- Thật sự vui vậy sao?

Nó lạnh nhạt hỏi. Gã nghe mà mắt mở to, mồ hôi túa như mưa, ra sức lắc đầu

- Không..không, xin hãy…tha cho tôi, tha cho tôi

Kris hờ hững nhìn chỗ khác, trong khi tay đã phóng con dao thứ 3



Con dao sượt qua mặt gã, cắm thẳng xuống đất. Gã bất tỉnh

- Phong cách không hề đổi nhỉ?

Lin nói nhưng không hề cười. Kris không nói gì, thản nhiên đi lướt qua. Lin giận dữ hét lên

- Tại sao? Tại sao vậy???

- ……

- Tại sao lại giết anh ấy, tại sao? Anh Phong đã vì cậu mà làm nhiều chuyện như thế, anh ấy yêu cậu như vậy, tại sao chứ?

- ……

- Hận thù à? Cậu thật ích kỷ. Anh ấy đã làm gì sai chứ, sai lầm duy nhất của anh ấy chính là yêu cậu. Tôi thật quá ngu ngốc mới tin tưởng cậu sẽ có quyết định đúng đắn, thật quá ngây thơ mới nghĩ rằng cậu yêu anh ấy nhiều đến mức có thể bỏ qua thù hận.

Kris đưa mắt nhìn chỗ khác, lời nói của Lin như từng nhát cứa vào tim nó

- Cậu còn trở về đây làm gì nữa, hãy đi đi, tôi không muốn nhìn thấy cậu nữa

Lin đẩy mạnh Kris, lời nói tuy tức giận, nhưng khuôn mặt của nhỏ lại đầm đìa nước mắt. Kris khép mắt lại, xoay lưng bước đi

- Cậu thật nhẫn tâm, thật vô tình, Kris. Anh Phong thật đáng thương, khi yêu người con gái có thể giết mình mà không hề nhỏ một giọt nước mắt

Kris khựng lại. Rồi nó hơi xoay người, nói khẽ

- Nếu khóc,….Phong..sẽ..đau.

Lin mở to mắt ngạc nhiên, nhìn theo dáng người xa dần của Kris, nhỏ dần cụp mắt xuống, úp mặt vào đầu gối

- Thật ngu ngốc…cả 2 người..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play