"Chủ nhân!" trong lòng Cúc Hoa hoảng hốt, động tác tay cũng vô cùng nhanh chóng hai chân giữ vững, đưa tay kéo lấy tay Trương Vân Nguyệt. Mà Ngọc ma ma đi bên cạnh cũng phản ứng vô cùng nhanh chóng, trực tiếp liền hướng trên đất nằm xuống, dùng thân thể của mình làm đệm thịt.
Tự bản thân Trương Vân Nguyệt cũng phản ứng theo bản năng nhanh chóng làm động tác giữ thăng bằng, bởi vì từng luyện múa mà phản ứng thân thể cũng bén nhạy hơn, theo bản năng hai tay hai chân tìm kiếm phương pháp ổn định trọng tâm.
Một màn này có thể nói là kinh hiểm vô cùng, cung nữ ở cách đó không xa đã sợ đến thét chói tai mau chóng chạy đến bên cạnh Trương Vân Nguyệt, cho dù không thể đở nàng, thì làm đệm thịt cho nàng cũng là tốt.
Mấy ám vệ đang ẩn thân ở chỗ tối đều nhìn thấy một màn này, có một người cách Trương Vân Nguyệt khá gần, nhanh chóng xông ra ngoài, đở lấy Trương Vân Nguyệt.
Đợi đến khi Trương Vân Nguyệt ổn định thân thể chú ý tình huống bên cạnh, thì ám vệ này đã không nói câu nào mà hướng bức tường giữa Dao Hoa cung và cung Thái Cực mà bay đi.
Địa điểm hắn ẩn thân ban đầu giờ đã bại lộ, nếu như còn ở lại nói chuyện, chỉ sợ về sau những địa điểm ẩn thân của các ám vệ khác cũng sẽ bị người ta phát hiện.
"Chủ nhân, ngài không sao chứ?" Cúc Hoa khẩn trương cùng với sắc mặt trắng bệch, toàn thân phát run, hai chân như nhũn ra hỏi Trương Vân Nguyệt.
Tất cả mọi người của Dao Hoa cung cũng bị dọa sợ một trận, họ không nghĩ tới chỉ đi dạo ở trong hoa viên một chút mà thôi, thế mà cũng gặp phải chuyện như vậy!
"Mới vừa rồi ta cảm thấy dưới lòng bàn chân rất trơn, thân thể mới không đứng vững được, Lý Ma Ma, mau xem thử chổ mới vừa rồi ta đi qua có vấn đề gì."
Sự tỉnh táo của Trương Vân Nguyệt tuyệt đối ngoài dự đoán của mọi người, dù chân của nàng vẫn đang run, thân thể vô lực nhưng rất dễ nhận thấy đầu óc của nàng vẫn còn rất nhanh nhạy. Nếu là một người khác chỉ sợ lúc này đã hoàn toàn quên những chuyện khác rồi.
Phản ứng này của Trương Vân Nguyệt khiến ánh mắt của ba vị ma ma sáng lên, đối với ba vị ma ma mà nói muốn sinh tồn trong hậu cung thủ đoạn tất nhiên cần phải có, không phải là không được có điểm yếu, nhưng tâm tình vững vàng mới là quan trọng nhất.
Một người có thể không cần phải biết dùng thủ đoạn, chuyện này có thể dựa vào nhưng nha hoàn được mang theo từ trong nhà mẹ đẻ giúp nàng nghĩ ra mấy cái thủ đoạn.
Không sợ mình bị người ta tính kế, chỉ sợ bản thân không đủ trầm tĩnh để phân tích tình huống, hay tỉnh táo mà nhớ lại để cho người khác giúp mình phân tích tình huống lúc đó.
Nhưng nếu là người có tinh thần không đủ mạnh mẽ thì người như vậy cũng sẽ không độc ác, dĩ nhiên nếu như người đó có thể lấy được sự sủng ái của Hoàng đế cũng có thể không cần phải ác độc, bởi vì Hoàng đế rất có thể sẽ giúp nàng ta xử lý những chuyện này. . . . . . Dĩ nhiên cũng không thể mỗi thời mỗi khắc đều cần phải hung ác, vậy người đó rồi cũng sẽ trở thành một Độc Phụ. Không có một người nam nhân nào nguyện ý muốn một Độc Phụ chung chăn gối với mình.
Cho nên sống trong này tâm trạng phải tĩnh táo là rất quan trọng, không thể bởi vì bị bên ngoại ảnh hưởng một chút tâm tư liền phập phồng, người như vậy ở hậu cung sống không lâu .
"Tiệp dư chủ nhân, mặt đất có dầu, nhưng chỉ nhỏ bằng một đồng tiền." Nói tới chỗ này Lý Ma Ma dừng một chút, thực ra những nơi Trương Vân Nguyệt sắp sửa đi qua đều phải trải qua một lần kiểm tra, mà đoạn đường mà Trương Vân Nguyệt mới vừa đi qua kia thật sự là đã kiểm tra rồi.
"Mới vừa rồi không phải là đã kiểm tra rồi sao? Tại sao còn có dầu?" Cúc Hoa nhìn mặt đất tỏ ra nghi ngờ, lúc kiểm tra họ đang ở cách đó không xa.
Phải biết là Trương Vân Nguyệt vốn lo lắng chuyện kiểm tra quá sớm, nếu họ đã kiểm tra xong mà lại không đi thì trong khoảng thời gian này cũng rất dễ dàng bị người ta lợi dụng, cho nên mỗi lần kiểm tra đều là bọn họ đi trước kiểm tra, rồi nhóm người chủ nhân cũng đi sau đó không xa, như vậy thì cũng không cần lo lắng có người trong khoảng thời gian này động tay động chân gì đó.
"Theo nô tỳ thấy, cái nền gạch này được cài đặt rất khéo." Lý Ma Ma nói qua làm cho mọi người chú ý tới rồi chạy qua đem nền gạch đào lên."Chủ nhân dưới cái nền gạch này có một cái hố, trong hố hình như là dầu, chỉ cần chúng ta không đạp lên, dầu bên trong căn bản cũng không sẽ chảy ra. Cái hố nhỏ này cũng không lớn, một cô gái đạp lên dầu bên trong cũng sẽ không chảy ra, nhưng nếu như là một phụ nữ có thai cũng không chắc chắn được.
Thân thể phụ nữ có thai so với một cô nương bình thường nặng hơn rất nhiều, một cước đạp lên, dầu này dĩ nhiên sẽ rỉ ra rồi, chỉ là lượng dầu cũng không nhiều lắm, chỉ đủ cho một chân bị trượt thôi."
Đây cũng là lý do tại sao Trương Vân Nguyệt chỉ bị trượt có một chân và ngay sau đó liền ổn định được thăng bằng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT