Hoàng hậu làm sao cũng không nghĩ đến Tả Tướng phu nhân sẽ nói ra những lời như vậy, "Mẫu thân, ngài suy nghĩ đi nơi nào rồi? Ta chưa đến trình độ phải nuôi con của người khác!"

"Uhm, sức khỏe của con rất tốt?" Tả Tướng phu nhân nghe hoàng hậu nói thế, ngẩn người một chốc.

"Sức khỏe của ta không có việc gì." Hoàng hậu nhíu nhíu mày, hết cách nhìn mẫu thân mình, nàng cũng biết đây là do mẫu thân quan tâm mình nên bị loạn.

"Vậy. . . ." Tả Tướng phu nhân vốn muốn hỏi, nếu sưc 1khỏe thật tốt làm sao lại không thể sinh. Đột nhiên lại nghĩ đến sanh con cũng không phải là chuyện một mình nữ nhi mình có thể quyết định.

"Ta trở về sẽ thương lượng với phụ thân con." Tả Tướng phu nhân nhìn nữ nhi của mình, nhỏ giọng nói ra, có một số việc trong nội tâm hiểu rõ là tốt rồi.

". .. . Uh." Hoàng hậu suy nghĩ một chút, cảm thấy chuyện này nói với phụ thân mình cũng không sao. Lại không nghĩ rằng mình cho là không có gì, nhưng chuyện xảy ra sau đó lại khiến tình cảnh của hoàng hậu thay đổi.

Sau khi Tả Tướng phu nhân rời đi hoàng hậu vẫn ngồi ở trong cung điện, mà chuyện Tả Tướng phu nhân vào cung thì Triệu Khải Hâm bên trong cung Thái Cực dĩ nhiên đã biết.

Tả Tướng phu nhân về đến nhà, nhìn thấy Tả Tướng liền nói lại chuyện trong cung với tả tướng.

"Chuyện này, có lẽ là do chiến sự ở biên quan thời gian gần đây, phụ thân của Liễu chiêu nghi nói thế nào cũng là Hoài Hóa Tướng quân, chiến sự lần này cần dùng ả ta." Tả Tướng nghe phu nhân mình kể xong thì nhỏ giọng nói ra.

Chuyện này cũng không phải là chuyện bí mật gì, chỉ là hoàng hậu ở trong cung cho nên không biết tin tức này thôi.

"Đúng rồi, hôm nay ta vào cung đã nhắc đến chuyện sinh đứa con nữa với nữ nhi." Tả Tướng phu nhân nói xong dừng một lát, không biết vì sao trong lòng của bà có chút chần chờ.

"Thế nào? Sức khỏe nữ nhi không tốt?" Tả Tướng hơi híp mắt, nhìn chằm chằm phu nhân mình. Nếu như sức khỏe không tốt, như vậy ông nên chuẩn bị an bài người mới vào cung.

Đời sau của Cảnh Hi vương triều tất nhiên phải là người của Hoa gia ông.

"Sức khỏe của nữ nhi tốt lắm, sao ngài tự nhiên lại nguyền rủa sức khỏe nữ nhi không tốt?" Tả Tướng phu nhân cau mày nhìn Tả Tướng nói.

"Vậy bà nói xem rốt cuộc là xảy ra việc gì vậy?"

Tả Tướng phu nhân châm chước rồi nói: "Là như thế này, hình như hoàng thượng phòng bị Hoa gia chúng ta, không muốn nữ nhi của chúng ta mang thai."

Tả Tướng phu nhân không nói hoàng hậu thất sủng, mà nói hoàng thượng có lòng phòng bị Hoa gia, vậy cũng để giải thích giùm nữ nhi, hoàng thượng không đến chỗ nữ nhi mình không phải do nữ nhi sai, mà là do Hoa gia sai.

"Cái gì? Hoàng thượng bao lâu không có đến chỗ hoàng hậu rồi?" Tả Tướng cũng mặc kệ chuyện này là hoàng hậu sai hay là Hoa gia sai, hiện tại ông phải biết hoàng hậu có còn sinh ra được một hoàng tử mang huyết thống Hoa gia không!

"Việc này. . . . ." Tả Tướng phu nhân cau mày nhìn Tả Tướng, hoàn toàn không biết trả lời như thế nào, chuyện này sao bà có thể biết? Dù trong lòng nữ nhi thật sự có mẫu thân như bà, thì chuyện riêng tư vậy sao có thể nói cho bà biết?

"Được rồi được rồi, nếu hoàng thượng không đến chỗ hoàng hậu, nói không chừng là ghét bỏ hoàng hậu lớn tuổi, ngài không thích nữa. Như vậy, ta sẽ an bài một nữ nhi Hoa giatuổi còn trẻ vào cung." Tả Tướng thấy phu nhân mình không trả lời, nói thẳng.

"Cái gì? ! Ngài muốn an bài người vào cung? Vậy sao có thể! Người. . . ." Tả Tướng phu nhân vừa nghe lời Tả Tướng nói, theo bản năng cao giọng phản bác, tài nguyên gia tộc sao có thể chia.

Chỉ có một nữ nhi vào cung, thì tất nhiên tài nguyên đều cho nữ nhi này dùng. Nhưng nhiều, thì tài nguyên phải phân ra. Hơn nữa quan trọng là, Hoa Hồng Khải có ý muốn từ bỏ nữ nhi của mình.

Hiểu ra như vậy khiến Tả Tướng phu nhân không thể tỉnh táo được!

"Được rồi, bà biết cái gì? Ta bỏ ra vinh dự tương lai để có hoàng tử tương lai, nếu như Lăng Duyệt có thể sinh một đứa bé khỏe mạnh, vậy ta dĩ nhiên vui mừng, nhưng bây giờ nó không thể! Hơn nữa hoàng thượng cũng đã không muốn nó tiếp tục sinh! Không thể cứ như vậy nữa chứ? Tuổi thọ của một nữ nhân đâu có bao nhiêu năm thời gian. Yên tâm, Lăng Duyệt vẫn là hoàng hậu, tương lai ta đứa bé vẫn do nó nuôi."

Tả Tướng cau mày nói thản nhiên, chuyện bỏ rơi một nữ nhi mà ông ta nói ra chỉ như một chuyện bình thường.

"Người chuẩn bị đưa ai vào cung?" Tả Tướng phu nhân cúi đầu, Tả Tướng hoàn toàn không thấy nét mặt của bà, giọng nói của Tả Tướng phu nhân thật bình tĩnh khiến ông ta cảm thấy bà đã nghĩ thông suốt.

"Bà nói còn có ai? Nữ nhi vừa độ tuổi trong nhà không nhiều, mà người quan hệ thân cận với nhà ta thì càng không có, chỉ có thể tuyển từ trong nhà chúng ta thôi." Tả Tướng nói tới đây liền cau mày.

"Người muốn chọn nữ nhi của con tiện nhân kia? !" Tả Tướng phu nhân ngẩng đầu vẻ mặt khiếp sợ nhìn Tả Tướng.

"Câm miệng! Cái gì tiện nhân hay không tiện nhân? ! Đó là nữ nhân của ta, nữ nhi của bà ấy thì sao? Đó cũng là nữ nhi của ta!" Hoa Hồng Khải không vui nhìn Tả Tướng phu nhân.

Sắc mặt Tả Tướng phu nhân biến đổi mấy lần, xoay người không nói một câu đã rời khỏi thư phòng.

Ngươi muốn cho nữ nhi của con tiện nhân kia vào cung phân chia cưng chiều của nữ nhi ta, phân tài nguyên trong tay nữ nhi ta, nằm mơ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play