- Ma nào? Đâu? - Windy khó hiểu ngó quanh nhưng có
thấy ma quỷ nào đâu.
Đột nhiên nó bị Quỳnh Như lao đến ôm chặt, giọng cô
run run nghẹn ngào:
- Tiểu Mỹ ,có thật là cậu ko?
- Tôi là Tiểu Mỹ, cứ gọi tôi là windy cũng được nhưng....
Tôi quen hai người sao?
- Bà thật sự ko nhận ra bọn tôi? - Bảo Long hốt
hoảng lắc vai nó.
- Cô ấy bị mất trí nhớ! - xuất hiện thêm một tiếng
nói ở trong phòng.
- Anh Shin, anh nói ai mất trí nhớ? Em á? - Nó ngơ ngác
nhìn anh.
Anh gật đầu, từ từ kể lại tất cả mọi chuyện cho
nó, Như, Long nghe. Sau khi nghe xong chỉ có Long và Như hiểu hết còn
nó thì cứ nghệt mặt ra, đầu ong ong rắc rối.
- Vậy, Tiểu Mỹ có thể sẽ nhớ ra chứ? - Long hỏi.
- Thế này ko ai nhầm lẫn em được. Ta đi thôi nào!
Shin gật đầu, vậy cũng tốt, nó nên trở về là cô bé
ngày xưa.
Chiếc BMW trắng xé gió lao vào màn đêm để lại đằng
sau mảng trắng của hiện tại.
.......
Bữa tiệc được tổ chức tại một nhà hàng Âu nổi
tiếng do thư kí Phạm sắp xếp. Rất nhiều các thương nhân và nhữn, cô
gái xinh đẹp đến dự tiệc. Bữa tiệc sẽ rất vui nếu như ko thiếu sự
có mặt của chủ nhân bữa tiệc.
Windy khoác tay Shin bước vào khiến hàng trăm cặp mắt
chú ý bởi vì anh là tổng giám đốc của Shaphire, vì anh đẹp trai và
vì anh đang đi cùng một cô nhân viên phục vụ.
- Em đợi anh một lát, anh đi tiếp điện thoại.
- Con nhỏ phục vụ này sao ko đi phục vụ khách mà
lại ngồi vào bàn tiệc vậy? - cô gái xinh đẹp diện bộ cánh màu sắc
sặc sỡ lại gần nó.
- Này nhện nhiều màu, cô đang nói ai thế?
Nó nhíu mày nhìn bộ cánh cô gái đang mặc, thật là
chói mắt quá.
- Cô...! Tôi nói cô đấy! Đã nghèo còn bày đặt làm
sang. Nói cho cô biết, Tổng giám đốc rất ghét ai gắn kim cương trên
mặt đấy. Cô sớm bị tống cổ đi là vừa.
- Tôi nghĩ người vô duyên nhiều màu như cô sẽ rời
khỏi đây trước đấy.
Một vụ cãi lộn xảy ra..........
Trên sân thường của nhà hàng, người con trai ngồi đó,
cô đơn cùng bầu trời đầy sao. Sinh nhật là ngày thật buồn. Đã 3 mùa
thu qua, anh ngẩng mặt nhìn những ngôi sao nhỏ kia khẽ nói:
- Gà ngốc. Em ở trên đó có vui ko. Có dõi theo anh
như em đã từng nói ko?
- Chúc điều ước của ông thành sự thật. Sinh nhật vui
vẻ.
Shin đứng dậy bỏ đi để lại Hữu Duy một mình. Sự
thật ư? Liệu có thể ko? Vậy thì anh ước người con gái ấy sẽ trở về
bên anh.
Lúc Shin đi đến cửa vô tình chạm mặt một cô gái vô
cùng xinh đẹp bước vào nhưng anh biết, đằng sau lớp trang điểm kia là
bộ mặt giả tạo. Anh lắc đầu thông cảm cho kế hoạch sắp tới của cô
gái này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT