Khu vườn hôm nay trông thật đẹp và rực rỡ với những chiếc đèn lồng và những ánh đèn nhấp nháy được treo khắp nơi ở trên cây. Ở giữa khu vườn là đài phun nước và bên cạnh đó là một cái bàn cùng với cái ghế được trang hoàng rất đặc biệt, bên trên có đặt một bình hoa. Đây là chỗ ngồi đặc biệt dành riêng cho Akira. Xung quanh đó còn được trồng rất nhiều bông hoa hồng đỏ - bông hoa mà Akira thích nhất.

Hina và Hime đi tới đi lui, đi qua đi lại ngắm nghía, nhìn mọi thứ một hồi lâu. Hôm nay là sinh nhật Akira, phải chắc chắn rằng mọi thứ thật hoàn hảo. Hy vọng việc này sẽ khiến Akira vui. Hina và Hime vì nghĩ như thế nên rất cố gắng cho việc này nhưng hai cô bé vẫn không chắc là Akira có thích hay không nên vẫn phải kiểm tra lại một lần nữa.

Hina và Hime đang kiểm tra nửa chừng thì Ahin cùng với Silly từ đâu đi tới với vẻ mặt khá là ngạc nhiên, nhưng biểu cảm đó rất nhanh chóng đã được Ahin che dấu một cách khéo léo. Ahin bước tới gần chỗ Hina và Hime đang đứng, vừa đi vừa nhìn phong cảnh xung quanh rồi quay sang hỏi hai cô bé:

_ Hai em tính làm gì đấy? Mấy cái này là sao? – Ahin vừa nói vừa đưa tay chỉ khắp nơi.

_Hôm nay là sinh nhật Akira, bọn em muốn cho chị ấy một bất ngờ nên mới làm cái này, chị thấy sao? – Hime ngẩng đầu nhìn Ahin cười tươi, nói.

Ahin không trả lời, chỉ quay mặt rồi bỏ đi. Nhưng Silly không đi theo Ahin mà tới gần và cúi xuống hỏi hai cô bé:

_Công chúa có cần tôi giúp gì không?

_Chị có thể phụ Martha chuẩn bị bánh kem – Hime nói rồi đưa tay chỉ sang chỗ Martha đang chạy tới chạy lui, tất bật chuẩn bị mọi thứ.

Silly gật đầu rồi đi sang chỗ Martha.



Ahin sau khi đi khỏi khu vườn Hoàng Gia được một lúc mới nhận ra là Silly không có đi theo cạnh cô. Ahin khá là ngạc nhiên và rất thắc mắc vì từ trước đến giờ có bao giờ Silly tùy ý đi mà không nói tiếng nào như thế.

Ahin đang định quay trở lại khu vườn Hoàng Gia thì bắt gặp Akira đang ngồi ở vườn hoa anh đào. Vẫn như thế, chỉ một mình, không có bất cứ ai bên cạnh. Bỗng Ahin nhớ lại lúc hai người còn nhỏ, vị trí bên cạnh Akira, luôn dành cho cô, nhưng từ lúc nào, vị trí đó bỗng dưng biến mất, chỉ còn lại một mình Akira, luôn luôn cô đơn. Akira có thể chịu được sự cô đơn đó làm Ahin rất khâm phục, vì từ trước đến giờ, nếu chỉ có một mình thì sẽ không chịu được mà khóc lên, mẫu hậu cũng vì thế mà cho Silly theo cô đến giờ.

Ahin thực ra rất quan tâm Akira, luôn muốn đến gần Akira mà nói “Chị không cô đơn bởi vì chị còn có em”, rất muốn nói thế với Akira, nhưng chưa bao giờ có đủ dũng khí để nói, vì mỗi khi đến gần thì đôi mắt lạnh lùng ấy lại nhìn cô, nó khiến Ahin sợ. Thế rồi thời gian dần dần trôi qua, ý nghĩ ấy cũng biến mất, Ahin không bao giờ đến gần Akira nữa. Từ đó, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng xa. Nhưng hôm nay, cô sẽ dẹp đi khoảng cách đó.



Bộp!

Akira ngẩng đầu lên nhìn Ahin đang tiến về phía mình, cô nhanh chóng gấp tờ giấy đang cầm trên tay làm tư và để sang một bên. Akira lại đưa mắt nhìn Ahin, chờ đợi câu nói nào đó.

_Chị… lại ngồi một mình sao? – Ahin nhìn thẳng vào mắt Akira, lần này cô sẽ không sợ đôi mắt đó nữa đâu.

_Lúc nào chẳng thế - Akira hời hợt trả lời rồi đưa mắt nhìn sang chỗ khác.

Điều này khiến Ahin có phần bực tức. Nhìn cô bằng ánh mắt như mọi lần cũng được nhưng đừng lơ cô như thế chứ. Vẻ kiêu ngạo thường ngày của chị đâu rồi, sao lại không dám nhìn vào mắt tôi?

“Chị thật đúng là khó hiểu”

_Có lẽ sẽ cô đơn mãi thế nhỉ - Ahin nói rồi bỏ đi để lại Akira với dấu chấm hỏi to đùng ở trên đầu.

Ahin chậm rãi bước đi đến vườn Hoàng Gia. Cô khẽ mỉm cười nhưng bên trong thì lại khác với biểu hiện bên ngoài, Ahin lúc này khá là buồn.

Lúc nãy, dù Akira có nhìn cô hay không cũng vẫn không thể nói được gì. Lúc trước, cái ngày xưa đó, vốn không phải lỗi của chị, tại em nhát quá mà thôi. Và cũng từ lúc đó em mới hiểu cảm giác của mọi người khi đứng trước chị. Khi nhìn vào đôi mắt đỏ máu đó, không phải vì nó đáng sợ mà là do nó quá đẹp, khiến người ta không thể nói gì khi nhìn thấy.

Nhưng đó chỉ là một phần lí do để em trốn tránh chị mà thôi. Còn phần còn lại, là khoảng cách của chúng ta, nó quá xa để khi em có thể nhận ra, đã chẳng thể thấy chị nữa rồi. Nhưng em vẫn cố gắng đuổi theo hình bóng đó, khi em nhìn thấy nó, dù chỉ một chút thôi nhưng thế cũng đủ để em có động lực mà đuổi theo, em lại tiếp tục chạy mong với được đến chị nhưng… cho dù cố đến cỡ nào vẫn không thể chạm tới, khoảng cách càng ngày càng xa. Khi em cất tiếng gọi với một chút hy vọng mong manh… chị không quay đầu lại.

Đó là lúc em bỏ cuộc.

Và cũng chính lúc đó, Zen xuất hiện, cứu em khỏi nơi không có chị. Vì thế, dù bằng cách nào, em cũng sẽ khiến Zen thuộc về em. Vị trí số một trong em không còn là chị nữa rồi.

Nhưng Akira này, dù chỉ là từng nhưng em đã rất vui khi ở cạnh chị. Chính vì thế, hôm nay, chúc mừng sinh nhật nhé Akira!

~~o0o~~

_Nhanh nào Akira, chị sẽ thích cho mà xem – Hina và Hime, mỗi đứa cầm một bên tay của Akira, liên tục kéo cô đến vườn Hoàng Gia

~~o0o~~ Khu vườn Hoàng Gia ~~o0o~~

Tại đây, tất cả mọi người trong hoàng cung hầu như đều có mặt, ngay cả quốc vương và hoàng hậu cũng đến tham dự.

Đã bao lâu rồi Akira không nhìn thấy cảnh này. Khung cảnh mà tất cả mọi người đều tập trung để chúc mừng sinh nhật cho cô. Thật vui khi mình vẫn còn được quan tâm. Cho dù cả thế giới có quay mặt lại với mình, nhưng chỉ cần một người nói họ cần mình, mình sẽ có đủ dũng khí để mà tiếp tục sống.

Mọi người bắt đầu hát bài hát chúc mừng sinh nhật. Từ xa, Ahin cũng vỗ tay hát. Ánh mắt cứ nhìn mãi về phía Akira.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play