- Được rồi, bỏ cái bộ mặt ấy đi! Tôi đã nói không trách cậu rồi cơ mà!!!!!!!!!
Hân hét inh ỏi khắp gian phòng y tế nhỏ nhoi nhưng lại...đất chật người đông. Người vừa bị đe dọa về mặt tinh thần là cô, người vừa từ địa ngục trở về trái đất cũng là cô, người vừa trải qua cơn hoảng loạn chưa từng có lại là cô nốt, vậy cớ sao cái tên trời đánh kia, từ khi xuống phòng y tế cùng Yến Nhi, mặt tối sầm như mây đen mùa hè, à không, so sánh với than đen mới đúng chuẩn, rồi lại cứ ấp úng như gà mắc tóc nói là xin lỗi này, xin lỗi nọ. Đã vậy, cái đám người kia không thương xót cho cô có không gia nghỉ ngơi, chỉ biết đứng đó...xem phim. Tức quá đi!!!
- Thôi, chị Hân đã nói vậy rồi, cậu đừng tự dằn vặt nữa!- Yến Nhi đứng coi chán chê, thấy tình tiết "phim" ít gay cấn đến đáng thất vọng, đành lên tiếng
- Đúng đó! Dù sao thì....đâu phải do em đâu! - Hoàng cũng lên tiếng, phá tan sự im lặng
- Ai nói không phải? - Hân lại gân cổ lên cãi - vì hai anh em nhà ngươi, ta gặp rắc rối với đủ người. Trước là Yến Nhi với Hoàng, giờ lại con ranh kia với....tên kia!! Hừ!
- Sao mày nói không trách tội Hải cơ mà? - Chi đưa cho Hân lon nước ngọt, hỏi vặn vẹo
- Thì cũng định thế, nhưng có cái người cứ vô tư nghĩa mình không có tội cơ!- Hân lườm Hoàng một cái cháy xém, rồi mới chán nản thở dài - thôi, coi như mình đen đủi, ai bảo cứ xinh xắn dễ thương quá làm chi, thu hút nhiều hot boy quá nên mới bị đánh ghen thế đó! Ừ, nghĩ lại thì là lỗi của mình ha! (siêu cấp tự sướng
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT