Một ngày đẹp trời, Hà đi từ bệnh viện về, vừa đi vừa nhìn ngang nhìn dọc xung quanh, bất chợt nhìn thấy…

Vũ đang cười vô cùng vui vẻ với một cô nàng nào đó trong nhà hàng bên đường. Nhìn một hồi, Hà đánh ánh mắt đi hướng khác, bỏ về nhà trước.

Hai người ở trong một ngôi biệt thự nhỏ ở ngoại ô, Hà hiện giờ là một biên tập viên của một tuần báo, Vũ thì thừa kế tập đoàn của bố mình. Hai người sống với nhau khá ổn nhưng vẫn có vô số những việc xảy ra. Như ngày hôm nay chẳng hạn.

Vừa về đến nhà, Hà đi ngay vào bếp nấu món Vũ thích nhất rồi đi ra ngồi ở phòng khách, mở lap top làm việc.

Hơn 1 tiếng sau, có tiếng xe ô tô ở cổng, Hà không đi ra ngoài mà cứ ngồi lì ở phòng khách, đến khi Vũ vào thấy Hà đang ngồi ở phòng khách, lại nghe mùi thơm của thức ăn, cậu vứt ngay cặp lên ghế, đi ra ôm Hà từ phía sau.

“A, về nhà là sướng nhất!”

Hà không hề nói gì vấn tiếp tục gõ máy, Vũ giật mình, bỏ tay ra đi vòng ra trước mặt Hà, hỏi.

“Vợ ơi, em giận cái gì à?”

Lúc này Hà mới quay sang nhìn Vũ, vẻ mặt vô cùng thản nhiên hỏi.

“Trên người anh có mùi nước hoa phụ nữ?”

Vũ thót người, ngửi ngửi xung quanh rồi gãi đầu cười cười.

“Hôm nay có cuộc trao đổi với giám đốc Mai Lâm ý mà..”

“Ồ, thế sao?” Hà lại nhìn vào màn hình “Không hiểu trao đổi kiểu gì mà có cả mùi nước hoa của cô ấy vậy?”

Vũ há mồm, rồi lập tức giơ tay lên trời thề.

“Anh dám thề là anh chỉ đi đến nhà hàng trao đổi, anh không hề làm việc gì khác.”

“Biết rồi..” Mặt Hà lạnh tanh nhìn màn hình không nhìn Vũ, Vũ hối lỗi.

“Anh đảm bảo là không có việc này xảy ra lần hai đâu, đừng bơ anh mà..” Vũ ngồi ngay lên ghế ôm Hà năn nỉ. Bình thường là những bà vợ phải quay sang hỏi lí do với tâm trạng gay gắt nhưng Hà thì ngược lại, cứ hỏi với một thái độ thờ ơ, tất nhiên chàng Vũ nhà ta phải thua thôi, cậu không thể chấp nhận việc vợ mình bơ mình mà.

“Em đâu ngăn cản gì anh bàn chuyện công việc..” Không để ý gì đến lời của Vũ, Hà thản nhiên “Anh chỉ cần không quên đang có người ở nhà đợi cơm anh là được rồi..”

Vũ nghe vậy lập tức quay người Hà lại, tí rơi lap top, cậu khẽ chạm trán mình vào trán vợ, thì thầm.

“Sao anh quên được chứ? Vợ anh là số 1 mà!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play