Cái cười nhe răng của Di thay cho câu trả lời. Biết ngay. Từ lúc gặp
anh ta ngày đầu tiên tôi đã đoán được rồi. Linh cũng vừa ra khỏi khán
phòng, vừa đi vừa chạy đến chỗ chúng tôi.
“Anh thấy buổi diễn của em sao?” – Em hỏi, mắt nhìn Di chờ đợi, quên mất rằng tôi cũng đã và đang có mặt ở đó.
“À… ừ…hay…” – Hắn trả lời, ngập ngừng và tay thì gãi đầu bối rối. Ko
bối rối sao được khi mà hắn đã ngủ gục ngay trong lúc ấy, có nghe được
gì đâu.
“Hay là như thế nào? Anh biết bản nhạc đó chứ?”
“Hả? Bản nhạc? Ờ…thì…tôi ko có rành về nhạc hòa tấu lắm”
Linh có vẻ xìu xuống, thoáng chút thất vọng. Thấy vậy,Di liền đổi đề tài – “Em mặc áo này xinh nhỉ?”
Như 1 liều thuốc cấp kỳ, vẻ mặt Linh lại sáng tươi lên, cười toe – “Bộ váy em thích nhất đó!”
“Ừ.. em trông giống thiên sứ hơn…cái cô Thiên sứ khó chịu này”
Tự nhiên hắn lại hướng sang tôi, ặc ặc. Đến lúc này thì em mới nhớ là tôi vẫn đang đứng như 1 cái bóng lắng nghe cuộc đối thoại của họ.
“À, chị Chi… cảm ơn chị đã đến”
“Có gì đâu mà nói khách sáo vậy?”
“Hihi… Giờ anh chị đi ăn gì đó với em nhé? Gần đây có Bún bò ngon lắm^^”
Tôi cảm thấy khó tin khi Linh như thế. Cô bé ngày nào e dè với tất cả mọi tiếp xúc giờ đã trở lại đúng với tuổi của mình, tươi tắn, hay cười. Thật tốt.
“Thôi, trời nóng vầy ko ăn bún bò đâu!” – Di gạt ý kiến Bún bò khi tôi vừa cảm thấy thèm. >” “Sao ko??”
“Ko nghe hả? Trời nóng mà ăn cái đó thì cứ như trong lò quay!”
“Anh ko ăn thì tôi…”
“Vậy anh muốn ăn gì?” – Linh cất tiếng hỏi xen ngang khi tôi đang
định bảo anh ta có quyền ko ăn và bọn tôi sẽ ăn với nhau. Lẽ ra tôi phải nhớ rằng Linh ko thích tôi, mà là hắn.
“Giờ thì tôi chỉ muốn… uống bia thôi”
“Hả? Uống bia???” – Hai chị em đều bị sốc trước lời đề nghị của Di. Điên ghê!
“Ừ. Vậy nên 2 nàng hãy đi ăn Bún bò với nhau, còn tôi thì rủ vài thằng đi uống bia, hehe”
>__>
“OK” – Tôi đáp, chuẩn bị đi về tìm cái quán Bún bò gần đó T__T, và quay sang em – “Em đi với mẹ hay sao? Có cần chị chở về ko?”
“Uống bia cũng được, em cũng muốn thử!” – Câu nói của Linh thậm chí
còn làm tôi sốc hơn khi nghe Di đề nghị nữa. Dường như Di cũng hơi bất
ngờ.
“Gì?? Em đòi uống bia á? Giỡn hả?”
“Có gì ko được? Em cũng thường thấy mấy đứa bạn học trung học uống bia mà”
Tôi và Di ko hẹn mà cùng đưa mắt nhìn nhau. Có lẽ hắn cũng cảm thấy
ko ổn, như tôi. Linh thì vẫn tỏ ra hào hứng với ý nghĩ thử uống bia của
mình.
“Tôi nghĩ là ko nên đâu” – Di thấp giọng và nghiêng đầu sang phía tôi – “Bác sĩ của em cũng ko đồng ý đấy”
“Bác sĩ? Chị Chi à?” – Em mỉm cười, nhìn tôi rất chân thành – “Chị đi với em để mẹ khỏi lo nhé?”
“Hả?”
Sao chỉ có vài mươi phút mà tôi liên tục bị sốc như thế này.T__T
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT