Micheal sắp đi Nhật.Một năm.Hoặc hơn.Vào thứ Sáu này.

Không hiểu chuyện gì xảy ra luôn??

Thường thì mình sẽ ồ à lên kiểu:" Wow, Micheal.Tuyệt quá! Em rất mừng cho anh!", nhưng trong đầu thì gào thét kiểu: "Có phải tại EM không?".

Chẳng biết suy nghĩ ấy chui ra khỏi đầu mình lúc nào, chỉ biết là trước khi mình kịp tống chúng quay ngược trở lại, miệng mình đã tuôn ra một tràng:

"Có phải tại em không? Cam đoan anh bỏ đi Nhật vì có chuyện không ưng ý!" - và rồi mình bật ra câu - "hay tại em không chịu làm chuyện gì?"

Thề là nói xong câu đấy chỉ ước có thể tọng cả bát mỳ lạnh vào mồm cho cứng đanh hết lại! Khỏi quàng quạc thêm.

TÔI, MỘT CÔNG CHÚA Ư???? ĐỪNG CÓ ĐÙA!

Kịch bản của Mia Thermopolis

(bản sơ thảo)

Cảnh 12

Tại chiếc bàn nhỏ trong sảnh Cây cọ, khách sạn Plaza ở thành phố New York.Một cô gái gầy nhẳng trước-sau-như-một với mái tóc bù xù chẳng-giống-ai (MIA THERMOPOLIS 14 tuổi) đang ngồi đối diện với một người đàn ông hói gần hết đầu (bố của cô ta, HOÀNG TỬ PHILLIPE).Qua nét mặt của MIA, chúng ta có thể đoán được ông bố vừa cho cô con gái của mình biết một tin không-lấy-làm-vui-vẻ-gì.

HOÀNG TỬ PHILLIPE

Con yêu, giờ đây con không còn là Mia Thermopolis nữa.

Mia

(sửng sốt, hai mắt chớp lia lịa)

Không phải Mia ý ạ? Thế con là ai?

HOÀNG TỬ PHILLIPE

Con là Amelia Mignonette Grimaldi Thermopolis Renaldo. Công chúa xứ Genovia.

Thứ Ba, ngày 7 tháng 9, lớp Kỹ năng viết Nhập môn

Ôi... ôi cô ấy ĐÙA mình chắc? Miêu tả một căn phòng? Đó gọi là bài tập đầu tiên bọn mình sao? MIÊU TẲ MỘT CĂN PHÒNG? Cô ấy có biết mình đã viết về chủ đề này bao nhiêu lần rồi không? Chẳng phải trong fanfic Batttlestar Galactica về cuộc chiến giữa Starbuck và Apollo mình đã miêu tả hàng ti tỉ căn phòng khác nhau rồi còn gì?!!

Nhưng điều mình không thể tin được nhất chính là việc cô ấy tống mình vào cái lớp Kỹ năng viết Nhập môn này.Mình cứ tưởng trình độ của mình bây giờ bét ra cũng phải thuộc hạng trung rồi, hoặc chí ít với số điểm PSAT của mình - mặc dù các phần khác cũng chỉ lẹt đẹt như điểm toán nhưng riêng phần từ vựng được điểm TUYỆT ĐỐI - mình đã thừa tiêu chuẩn dự tuyển vào lớp viết văn trung cấp rồi cũng nên.

Hơn nữa, điểm SAT không thể đánh giá năng lực sáng tạo của một người (trừ phi chúng ta tin rằng mấy người chấm điểm thực sự có đọc mấy bài luận.)

Và chỉ riêng phần từ vựng của mình cũng thừa chứng minh được một điều: mình hoàn toàn có khả năng miêu tả một CĂN PHÒNG.Cô ấy không hề update được rằng mình đã chuyển từ trình miêu tả phòng ốc - thậm chí từ trình viết tiểu thuyết - lên trình viết kịch bản rồi hay sao?

Lilly đã đúng, mình đừng mơ tìm được bộ phim nào phản ánh trung thực về cuộc đời mình, trừ phi đích thân mình viết kịch bản.Và Lilly là đạo diễn.Tất nhiên mình biết không phải dễ gì mà tìm được người chịu đứng ra đầu tư, nhưng anh J.P nói sẽ giúp vụ đó. Anh ấy chẳng quen biết HÀNG TÁ người có thế lực ở Hollywood đó sao? Chỉ mới hôm trước thôi, anh ấy vừa cùng bố mẹ ăn tối thân mật với em họ của đạo diễn Steven Spielberg.

Cô Martinez không hề nhận thức rằng việc nhét mình vào lớp Kỹ năng viết Nhập môn vớ vẩn này là bóp chết một mầm non nghệ thuật mới nhú.Làm sao mầm sáng tạo của mình còn có thể đâm chồi nảy lộc khi không có ai chịu TƯỚI NƯỚC cho nó?

Miêu tả một căn phòng cơ đấy! Này thì phòng của cô đây, thưa cô Martinez:

Bốn bức tường đá lạnh lẽo nuốt chửng căn phòng.Trần nhà u uất đầy hơi nước.Ánh sáng leo lắt duy nhất lọt vào phòng bắt nguồn từ khung cửa bé tí tẹo nằm sát trần nhà.Món đồ duy nhất có trong phòng là chiếc giường đơn chật hẹp và cái ga giường mỏng tang màu trắng đục, và một cái xô.Cứ suy theo cái mùi oai oai ngàn ngạt bốc ra từ cái xô đó thì ai cũng hiểu nó dùng để làm gì.Có lẽ chính vì thế mà ở bốn góc phòng tối om kia, đám chuột không ngừng thập thò khụt khịt mấy cái mũi hồng láo xược?

Điểm C-

Mia, khi cô ra đề bài miêu tả một căn phòng là cô muốn nói đến căn phòng mà em hiểu rất rõ về nó.Cô tin chắc những căn hầm kiểu như cái em miêu tả thực sự có tồn tại trong cung điện của em ở Genovia, nhưng có vẻ như em không dành nhiều thời gian trong đó thì phải.Hơn nữa, với tư cách là thành viên của Tổ chức Ân xá Quốc tế, cô có thể khẳng định rằng Genovia không nằm trong danh sách những nước ngược đãi tù nhân. Lần cuối cùng những căn hầm tối như vậy trong lâu đài của em được sử dụng là khi nào? Cô tin rằng một người có tư tưởng tiên tiến như bố em, chắc chắn đã xây dựng hệ thống nước thải phù hợp bên trong lâu đài, và vì thế mấy cái xô kia đã trở nên lỗi thời.

-Cô C.Martinez

Thứ ba, ngày 7 tháng 9, giờ Tiếng Anh

Mia!!! Cậu không thấy VUI sao???? Năm học mới băt đầu rồi! CHỈ CÒN MỘT NĂM NỮA THÔI LÀ BỌN MÌNH SẼ THÀNH HỌC SINH CUỐI CẤP RỒI!!!! À quên, tóc cậu hôm nay đẹp đấy. - T

Cậu thấy đẹp sao, Tina? Kiểu tóc này đẹp ý hả? Hôm qua hai mẹ con mình đã đưa Rocky tới tiệm cắt tóc cao cấp Astor để cắt tóc, bởi vì hôm qua là ngày Lễ Lao Động, chẳng còn nơi nào mở cửa cả.Thằng nhóc gào đinh tai nhức óc.Thế là mình đành phải hy sinh để họ tỉa tóc cho mình trước, cho Rocky thấy là cắt tóc không hề đau chút nào.Phải thừa nhận là mình cũng giật nảy mình khi họ thóa mấy cái kẹp tóc ra.

Mình thấy kiểu này đẹp mà.Cậu trông giống diễn viên Audrey Hepburn trong phim Kỳ nghỉ ở Roma ý! Anh Micheal đã nói gì khi thấy kiểu tóc mới này????

Mình chẳng gặp anh ấy từ hôm ở Genoviaveef đến giờ.Tối nay chúng mình sẽ gặp nhau ở quán Number One Noodle Son.Đang cực kì HỒI HỘP đây!!!! Anh ấy nói có chuyện RẤT QUAN TRỌNG cần nói với mình, quan trọng đến nỗi không thể nói qua điện thoại hay chat.

Cậu nghĩ đó là chuyện gì??? Mà ở tận quán Number One Noodle Son cơ à? Xa thế? Anh ấy vẫn chưa dọn lại về ký túc xá à?

Chưa, vẫn chưa.Chắc về chuyện nhà anh ấy.Mình đoán thế.Có khi anh ấy sẽ dọn ra ở riêng không biết chừng.

ÔI CHÚA ƠI!!! Cậu biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh ấy dọn ra ở một mình rồi chứ???? Sẽ không còn ai bất chợt xô cửa phá đám hai người nữa.Lại còn có bếp riêng nữa chứ!!! Anh ấy sẽ nấu cho cậu những bữa tối lãng mạn cho mà xem!!!

Mình vẫn CHƯA BIẾT liệu có phải chuyện đó không cơ mà.Nghe giọng anh ấy qua điện thoại cứ úp úp mở mở ý.

Mình vẫn thích anh ấy dọn ra ở riêng hơn.Không hiểu anh ấy nghĩ gì nữa, chẳng nhẽ hai người cứ tính ôm nhau trước mặt Lilly, hay MẸ anh ấy hay sao????

Ha.Nhắc đến mới nhớ, bác gái dạo này qua lại bên căn hộ của bác trai hơi bị nhiều.

Hai bác ấy tính quay lại với nhau à???

Mình cũng hy vọng thế! Micheal nói họ đang "hẹn hò". Với nhau.

Như thế còn đỡ hơn là hẹn hò với người khác.Sao họ không quay lại với nhau luôn đi cho rồi? Đỡ tốn tiền thuê hai nhà.Ơn Chúa, bố mẹ mình chẳng ai buồn quan tâm tới ai, giống như bao cặp đôi bình thường khác.

Chính xác.Lại nói về chuyện tóc tai, cậu nghĩ gì về mấy cái highlight của Lilly?

Cậu ấy nói anh J.P thích con gái tóc vàng hơn.Mình cũng chẳng biết nữa.Mình không ngờ LILLY lại sẵn sàng thay đổi bề ngoài chỉ vì MỘT NGƯỜI CON TRAI. Anh J.P chắc hẳn là một người yêu cuồng say lắm.

TINA!!!! Hai người đó chưa làm chuyện đó đâu!!!

Ừ thì mình chỉ giả thiết là vậy thôi.

ÔI CHÚA ƠI.MÀ SAO CẬU LẠI NGHĨ THẾ????

Thì chẳng phải anh ấy đã ĐẾN nhà Moscovitz ở Albany hồi cuối tuần đó hay sao?

Nhưng đó là vì bố mẹ anh ấy bận đi công tác! Mà nếu họ đã làm chuyện đó thì cậu ấy đã kể ngay cho bọn mình nghe rồi chứ.Không phải thế à?

Có thể cậu ấy sẽ kể cho cậu.Chứ đừng hòng cậu ấy kể cho MÌNH nghe.Lilly vẫn nghĩ rằng mình là đứa hay lên mặt đạo đức.

Làm gì có chuyện đó!!!!

Thề luôn! Mà mình cũng chẳng chối.MÌNH là đứa cũng hay lên mặt đạo đức.

KHÔNG CÓ CHUYỆN ĐÓ ĐÂU!!!! Nếu có thì cậu ấy đã kể cho mình nghe rồi.Mặc dù mình vẫn chưa gặp cậu ấy từ sau mùa hè ở Genovia về đến giờ.Nhưng dù có chuyện gì xảy ra thì cậu ấy cũng không giấu mình đâu.

Cậu ấy suýt nữa làm chuyện đó với Boris đấy.

CÁI GÌ???????? AAAAAAAAAAAHHHHHHHHHHHH!!! CẬU KỂ CHO MÌNH NGHE CHUYỆN ĐÓ ĐỂ LÀM GÌ CƠ CHỨ??????

Thì mình nào có muốn!!!! Chính Boris kể cho mình nghe mà!!!!

TẠI SAO CẬU ẤY LẠI KỂ CHO CẬU NGHE CHUYỆN ĐÓ????

Chỉ vì cuốn sách mà bà dì mình mới tặng - Món quà quý giá nhất

À, cuốn đó mình biết... Viết về chuyênh con gái tụi mình chỉ nên trao thứ quý gía nhất của mình cho người con trai mà mình sẽ kết hôn cùng. Bởi cái đó chỉ có thể đem tặng một lần.Và sẽ chẳng ai muốn quăng quật món quà quý giá đo cho một người không hề biết trân trọng nó.

Đúng vậy.Chỉ có điều cuốn sách đó không hề nhắc đến chuyện chúng ta phải làm gì nếu sau ngày cưới mới phát hiện ra chồng mình là gay... Boris tình cờ nhìn thấy cuốn sách trên giá và thú nhận với mình.Cung may là giữa hai người đó chưa có gì xảy ra.

Cậu đừng kể nữa, Tina.

Thôi mà Mia, cậu và mình sẽ là hai cô gái đồng trinh cuối cùng ở cái trường Trung học Albert Einstein này.

Wow! Nghe như của một cái tựa sách ý.

Đúng rồi, sao cậu không lấy luôn làm tựa sách của cậu? NHỮNG CÔ GÁI ĐỒNG TRINH CUỐI CÙNG.

Hai ông bố giàu có của hai nữ sinh trung học trường AB đã thuê hai vệ sỹ được huấn luyện tại Israel bảo vệ cho con mình khỏi các vệ tinh bám theo vè vè bên cạnh...

Sẽ không chàng trai nào được lớ dớ bên cạnh - CHO TỚI BUỔI TỐI HÔM PROM!!!!

Úi, Sperry đang nhìn về phía tụi mình kìa.Bon mình phải tập trung nghe giảng thôi.Cậu có biết cô đang giảng về cái gì không?

Mình chẳng quan tâm.Chuyện của bọn mình đang hay.

Công nhận.À mà cậu nghĩ Lilly và anh J.P tiến tới đâu rồi?

Mình đã nói với cậu rồi! Mình nghĩ họ đã làm chuyện đó!

Không.Nếu có cậu ấy đã kể rồi.Chẳng nhẽ cậu không nghĩ là cậu ấy sẽ kể cho mình nghe sao?

Cậu là người chơi với Lilly từ hồi lớp 1 mà.Chỉ có cậu mới biết câu trả lời thôi. Nhưng chẳng phải giờ cậu ta đã TÓC VÀNG HOE rồi đấy còn gì?

Này này! Mình cũng tóc vàng mà! Và mình vẫn giữ được Món quà Quý giá của mình mà!!!

À, ừ...Xin lỗi.Mình quên béng mất.

Thứ Ba, ngày 7 tháng 9, giờ Tiếng Pháp

Không thể tin được là Tina cho rằng Lilly và anh J.P đã làm chuyện đó mùa Hè vừa rồi.Thật lố bịch! Lilly CHẮC CHẮN sẽ phải kể cho mình nghe nếu có chuyện đó thật.

Đúng không nhỉ?

Chưa hết, anh J.P thậm chí còn chưa nói từ YÊU với Lilly cơ mà.Chẳng nhẽ cậu ta lại bổ nháo bổ nhào làm chuyện đó với người không yêu mình sao? Nghe nói cậu ấy đã nói câu I Love U với anh J.P khoảng hơn chín triệu lần rồi, và câu trả lời của anh ấy lần nào cũng là Cám ơn em.Hoặc Anh biết.

Nhưng Lilly thì lại cho rằng đó là cách biểu lộ tình cảm dề thương rất riêng của anh chàng ghét món ngô trộn ớt kia.

Rõ ràng là anh J.P có vấn đề với mấy chuyện tình cảm.Hai người đã hẹn hò hơn sáu tháng nay rồi, nhưng đến giờ anh ấy có vẻ vẫn chưa coi Lilly là bạn gái của mình thì phải.J.P vẫn rất lịch sự gọi Lilly là Moscovitz.

Anh Micheal cũng đã từng gọi mình là Thermopolis.Nhưng đó là TRƯỚC KHI tụi mình hẹn hò.

Làm sao Lilly có thể chịu làm chuyện đó với một người luôn gọi mình là Moscovitz và giới thiệu với mọi người rằng cậu ấy là "bạn", chứ không phải "bạn gái"???

Không thể có chuyện đó. Cam đoan là Lilly không đời nào làm đâu.

Mặc dù đúng là cậu ấy nhuộm tóc vàng thật. Nhưng THEO LỜI cậu ấy thì đó là vì mấy nhà sản xuất chương trình Lilly chỉ nói lên sự thật đã khuyên Lilly nên đi nhuộm màu tóc nào sáng một chút, để các nét của cậu ấy đầy đặn và ăn hình hơn.

Nhưng ai mà chẳng biết là anh J.P thích con gái tóc vàng. Keira Knightley là hình mẫu con gái lí tưởng của anh ấy mà. Đó là anh chàng duy nhất mình biết có thể ngồi xem đi xem lại phim Kiêu hãnh và Định kiến cùng với Lilly, Tina và mình. Ban đầu mình đã cho rằng đó chẳng qua là vì anh ấy quá ngưỡng mộ người viết kịch bản của bộ phim. Nhưng sau đó chính anh J.P đã thừa nhận lý do thực sự là vì anh ấy thích một cô gái tóc vàng, cao lêu đêu và gầy đét nào đó (nhưng lạ một nỗi chị Keira trong phim này đâu có để tóc vàng đâu).

Tội nghiệp Lilly. Cậu ấy có thể giảm cân và nhuộm tóc, nhưng có muôn thuở nữa thì cũng không thể KÉO DÀI NGƯỜI RA tới 1m70 như Keira.

Khoan... nhỡ ĐÓ là chuyện Micheal muốn nói với mình ở bữa tối nay thì sao... rằng anh ấy phát hiện ra Lilly và anh J.P đã làm chuyện đó!

Hy vọng là không phải.Bởi nếu cậu ta thực sự dám kể với anh trai mình nghe những chuyện đó thì đúng là...

Ôi giời, lại phải décrier un soir amusant avec les amis trong 200 chữ.

Un autre soir palpitant, et mes camarades et moi nous sommes installés devant la télé.Les choix ont paru interminable, les chaines, san fin.Avec le cable, n'impote quoi a été possible.Et qu'est-ce que nous avons vu? La chaine des nouvelles? La chain des sports? La chain des "rock-video"? Non-la chain douze.Qui! La chain religieuse et ridicule -

61 từ rồi.Còn 139 từ nữa thôi.

Trên đường tới lớp tiếng Pháp mình đã chạm mặt Lana ở tiền sảnh.Sau một mùa Hè cô ta vẫn chẳng thay đổi tẹo nào, trừ chuyện chảnh chọe hơn.

Còn nữa, có vẻ như Lana mới thu nạp thêm được một fan hâm mộ mới thì phải - một phiên bản thu nhỏ của Lana, không trệch vào đâu được.

Lúc mình vừa đi qua, cô ta lập tức hích hích vào sườn con nhỏ kia, chỉ chỉ vào cái đầu mới của mình và phá lên cười:

"Nguyên văn nhé, đây là Peter Pan!" - giọng nó to và dõng dạc như một hướng dẫn viên du lịch. Không ai ở sảnh lúc đó không nghe thấy.

Đúng là bản tính khó dời!

Chẳng nhẽ mình giống Peter Pan với kiểu đầu mới này thế sao???

Est-ce que je vraiment ressemble Peter Pan dans cette couple de cheveux?

Thứ Ba, ngày 7 tháng 9, giờ ăn trưa.

Mình đã kéo vội lấy Lilly và hỏi xem thực hư vụ cậu ấy và anh J.P mùa hè vừa rồi.

Để rồi nhận được câu trả lời chẳng khác nào một cái tát đau đến kinh thiên động địa: "Cậu cho rằng nếu có chuyện đó thật thì mình sẽ kể cho CẬU nghe hả, đồ buôn chuyện?"

Ngất luôn! Bao năm nay mình vẫn luôn giữ kín các bí mật cho cậu ấy. Này nhé, mình chưa bao giờ kể cho ai nghe vụ hồi học lớp 5 cậu ấy lén lấy trộm tờ tạp chí PHỤ NỮ của mẹ cậu ấy và mang tời trường đọc cho cả lũ nghe vào giờ ra chơi.

Hay chuyện cậu ấy thoả thuận với tên chuyên rình mò - Norman rằng nếu anh ta kiếm được cho cậu ấy đôi vé xem vở nhạc kịch . Cậu ấy sẽ cho anh ấy thấy đôi dép tông của hãng Steve Madden. Và mặc dù sau đó Norman đưa cho cậu ấy một cặp vé Avenue Q nhưng Lilly lờ ngay vụ giày dép kia đi. Cậu ấy làm gì có đôi dép tông nào của hãng Steve Madden đâu!

Mình cũng chưa bao giờ kể cho ai nghe về vụ cậu ấy ném con búp bê của mình lên mái nhà nghỉ của gia đình Moscovitz. Và phải đợi đến mùa hè sau đó khi anh Michael trèo lên dọn dẹp máng nước mình mới được gặp lại nó: hai mắt đã bị chuột gặm sạch, mái tóc thì mốc meo, một bên mặt bị chảy xệ xuống do ánh nắng Mặt trời. Mặc dù mình đã chết khiếp lên khi nhận lại nó, nhưng dù sao thì mình cũng đã từng rất yêu thích con búp bê này.

Mình ko muốn để Lilly biết câu nói vừa rồi của cậu ấy đã làm mình tổn thương, do đó mình chỉ nhún vai nói: "Sao cũng được. Nhưng mình biết việc cậu và Boris suýt-làm-gì-đó rồi. Cậu ấy đã kể cho Tine nghe."

Nhưng Lilly thay vì đỏ mặt thanh minh - như cách bao người khác vẫn làm nếu gặp tình huống tương tự sẽ phải làm - chỉ ngửa mặt nhìn lên trần nhà và nhếch mép: "Cậu thật trẻ con."

"Lilly" - mình thốt lên sửng sốt, xen lẫn ấm ức - "Sao ko tâm sự gì với mình?"

"Bởi vì chẳng có gì đáng để tâm sự cả." - Lilly tưng tửng nói.

"Ko đáng á? Hai người suýt nữa làm cái chuyện tày đình đó mà kêu là ko có gì à."

"Có cần phải nói mẫy chuyện đó giữa căng-tin như thế này ko?" - Lilly rít qua kẽ răng.

"Vậy chúng ta có thể đi đâu nói đây? Về bàn ăn, trước mặt BẠN TRAI cậu chắc.

"Được rồi, được rồi. Ừ thì có chuyện đó đấy. Rồi sao, cậu muốn biết chuyện gì nữa nào?" - Lilly quay lưng lại sa-lát và bánh pho-mát.

"Mình chỉ ko chịu được là tại sao cậu ko tâm sự với mình những chuyện con gái như vậy thôi."

Boris chết tiệt, tự nhiên đi tiết lộ cái bí mật động trời ấy làm gì để giờ mình phải tra hỏi Lilly ngay cạnh quầy thức ăn như thế này. Mình chẳng còn muốn ăn uống gì hết.

"À mà này, cậu có biết anh Michael định nói với mình chuyện gì tối nay ở quán Number One Noodle Son ko?"

"Có Chúa mới biết được. Mùa Hè năm nay mình hầu như có gặp anh ấy đâu. Anh ấy suốt ngày chúi mũi vào cái dự án thiết kế công trình diện điếc gì ý mà."

Đúng là Hè này anh Michael bận túi bụi với lớp thiết kế công trình thật. Nghe đâu là liên quan tới rô bốt gì đó thì phải. Anh ấy phải thiết kế và chế tạo ra một cánh tay rô-bốt để có thể ứng dụng trong công nghệ mổ tim bằng phương pháp nội soi. "Đó là mục tiêu hàng đầu hiện nay của công nghệ phẫu thuật bắng máy móc hiện nay."

Thế cơ mà, bạn trai của mình còn biết chế tạo cả rô-bốt kia mà! ĐỈNH CỦA ĐỈNH!

Khi Lilly và mình quay trở lại bàn ăn, mình thậm chí còn ko dám nhìn thẳng vào mặt Boris - bất luận hiện giờ cậu ấy đang phải nói là được xếp vào hàng hot boy của trường, sau khi tháo niềng răng và đeo kính áp tròng...

"Ôi chúa ơi, Mia!" - Lingsu hét ầm lên - "Chuyện gì xảy ra với mái tóc của cậu thế?"

Đây quả thực là câu ko ai vừa mới cắt tóc muốn nghe!

"Tiệm cắt tóc Astor" - mình nói - "Sao, cậu ko thích à?"

"Ồ ko. Mình thích chứ?" - Lingsu vội lấp liếm. Nhưng mình vẫn kịp nhìn thấy ánh mắt cậu ấy trao đổi với Perin - người mà tóc còn ngắn hơn cả mình.

"Anh thấy tóc Mia đẹp đáy chứ!" - anh J.P vừa nói, vừa ngồi xuống ở phía đầu bàn bên kia, đối diện với Lilly. Sau mùa Hè anh trông anh ấy cũng ko đến nỗi tệ. J.P ngồi ngay đúng chỗ có ánh nắng mặt trời hắt vào, khiến cho mái tóc vàng rối bù của anh ấy như vàng thêm. Hè năm nay anh ấy đã tới khu biệt thự của gia đình ở đảo Martha's Vineyard nghỉ Hè và dành phần lớn thời gian để lướt sóng.

Quả cũng đáng đồng tiền bát gạo! Sau một mùa Hè thôi mà cánh tay anh ấy trông có vẻ săn chắc hơn hẳn, lại thếm làn da dám nắng đầy nam tính nữa chứ!

Nhưng điều đó ko hề làm mình mảy may động lòng chút nào vì bạn trai mình cũng cao to vạm vỡ ko kém!!!

Chỉ có da anh ấy ko rám nắng, bởi suốt mủa hè anh ấy còn mải lo thiết kế và chế tạo rô-bốt.

Nhưng trong mắt mình thì Michael vẫn hấp dẫn hơn anh J.P nhiều!!!

À, phải nói bạn trai mình hấp dẫn hơn bạn trai Lilly mới đúng!

Đại loại như thế.

"Kiểu tóc rất cá tính" - Anh J.P vươn tay ra xoa đầu mình.

"Đúng vậy, rất giống trong phim Kì nghỉ ở Roma!" - Tina hồ hởi ủa theo.

"Anh thì thấy giống Keira Knightley trong phim Domino hơn" - anh J.P nói - "Nhưng mà công nhận cũng giống Audrey Hepburn nữa."

Thật may là mình có những người bạn đầy thông cảm như vậy.

Nhưng chỉ VÀI người thôi. Mình vẫn ko tin nổi là Lilly ko buồn kể cho mình nghe chuyện của cậu ấy với anh J.P. Bởi vì nhìn họ bây giờ mình cũng chịu ko thể đoán thực ra họ đã có gì với nhau chưa. Cử chỉ âu yếm duy nhất mà mình quan sát được trong hôm nay là khi anh J.P cho Lilly cắn một miếng bánh quy. Mình cũng thường xuyên cho cậu ấy ăn bánh quy chung mà!

Thứ Ba, ngày 7 tháng 9, giờ Năng khiếu và Tài năng.

Ông trời đúng là ko còn công bằng mà! Buổi sáng thì bị tống vào lớp Kĩ năng viết Nhập môn (thay vì lớp trung cấp), tưởmg buổi chiều khá hơn một chút... Ai dè lại bị đè bẹp bởi toàn những môn khó nhằn. XEM NÀY:

Tiết 1 Tự học

Tiết 2 Kĩ năng viết nhập môn

Tiết 3 Tiếng Anh

Tiết 4 Tiếng Pháp

Ăn trưa

Tiết 5 NK & TN

Tiết 6 Giáo dục thể chất

Tiết 7 Hoá

Tiết 8 Chuẩn bị cho Toán tích phân

Giáo dục thể chất, rồi HOÁ, Rồi còn cả môn gọi là CHUẨN BỊ CHO TOÁN TÍCH PHÂN mới khiếp đảm chứ??? Chí ít thì cũng nên có MỘT MÔN HAY HO gì đó để tụi mình còn hứng thú học hành một chútchứ! Đằng này...

Ko hề có một môn nào ra hồn, cả buổi chiều đi học ko khác gì ĐI ĐÀY, từ 1:25 phút chiều.

Thật phi lí.

Họ nghĩ gì mà xếp mình vào lớp đại số cao cấp này chứ? Một đứa dốt đặc như mình á?

Mà cứ theo cái điểm PSAT thi thử môn Toán lẹt đẹt vừa rồi của mình, chắc năm nay mình sẽ có thể thuyết phục bố miễn cho vụ học làm công chúa với bà. Thay vào đó là đi họcc gia sư.

VÀ ANH MICHAEL CÓ THỂ LÀM GIA SƯ CỦA MÌNH!!!

Dám lắm. Anh ấy đã chẳng phụ đạo cho mình hai môn Đại số và Hình học đấy thôi. Và mình đã qua cả đôi. Ko có lí do gì để ngăn bố ko thuê anh ấy làm gia sư cho mình nốt môn chuẩn bị cho Toán tích phân này.

Biết đâu chừng anh ấy còn phải phụ đạo cho mình cả môn Hoá cũng nên. bởi nghe nói môn này rùng rợn lắm.

Ôi giời, Lilly lại đòi bàn bạc về vụ ra tranh cử chức Chủ tịch nhiệm kì mới. Cô nàng nói sẽ đề cử mình tại Hội đồng ngày hôm nay, và thậm chí đã dựng sẵn cả bục thuyết trình cùng các chiến lược tranh cử. Mình chỉ có mỗi việc chạy chương trình đã lập trình sẵn.

Năm ngoái mình gần như ko có lấy một phút dành riêng cho bản thân. Và nếu như mình vẫn còn giữ ý định muốn trở thành tiểu thuyết gia hay nhà viết kịch bản hoặc người viết TRUYỆN NGẮN - thì mình cần PHẲI CÓ chút thời gian riền để VIẾT ĐƯỢC CÁI GÌ ĐÓ cho ra hồn. Ngoài nhật kí và mấy cái fanfic Battlestar Galactica.

Còn chưa nói đến Michael nữa đấy. Năm ngoái mình chẳng được gặp anh ấy mấy, bởi cả hai đều quá bận rộn với chuyện bài vở ở trường. Lại thêm chuyện học làm công chúa và đứa em trai mới sinh. Năm nay sẽ phải hi sinh bớt một hoạt động nào đó thôi.

Và mình đang nghĩ đến các hoạt động của Hội học sinh trường mình.

Tại sao LILLY ko đứng ra tranh cử chức chủ tịch nhỉ? Cậu ấy lúc nào cũng nghĩ rằng mọi người ghét cậu ấy, nhưng sự thật đâu phải như thế. Ừ thì ngày xưa Lilly cũng từng gây ra nhiều vụ, ví dụ như thuyết phục Ban giám hiệu nhà trường kéo dài thời gian học ở trường để bọn mình học thêm tiếng Latin. Nhưng mình cam đoan học sinh trong trường chẳng ai nhớ nữa đâu...

Nhưng làm sao để thông báo việc này với lilly bây giờ? Nhất là khi cậu ấy đã đặt in tới 75 cái áo thun Bầu cho Mia và đang cân nhắc tới việc đề xuất cho thuê sân thượng của nhà trường để kiếm thêm tiền mua máy tính xách tay cho các học sinh được học bổng của trường.

Ôi giời! Quyền hành đâu chẳng thấy, chỉ thấy rõ lắm trách nhiệm!

Thứ Ba, ngày 7 tháng 9, giờ Hoá.

Wow. Kenny Shwalter cũng họ ở lớp này. Sao mình cứ học lớp nào có dính líu tới khoa học một tí là phải CHẠM MẶT với cậu ta thế nhỉ?

Sau một mùa hè Kenny lại CAO THÊM thì phải, giờ cậu ấy đã cao ngang ngửa với chú Lars rồi.

Nhưng đáng buồn là cậu ấy còn ít cân hơn cả mình.

Cậu ấy vừa ngồi xuống cạnh mình. Chẳng nhẽ cậu ấy lại muốn làm nhóm với mình tiếp? Nếu được vậy cũng hay bởi nếu ko có cậu ấy năm ngoái mình đã trượt thẳng cằng môn Khoa học Trái đất rồi. Hoặc ko thì cũng xơi điểm C.

Hey! Anh J.P vừa mới bước vào lớp. Anh ấy cũng học lớp này!

Ơn Chúa! Cuối cùng cũng có MỘT người bình thường cùng học với mình. Mặc dù Kenny là người bạn rất tốt nhưng giữa hai đứa mình luôn có một chút CĂNG THẲNG, sau vụ cậu ấy chia tay với mình chỉ vì nghĩ mình yêu Boris Pelkowski. Mặc dù chuyện xảy ra từ hồi tám hoánh nào rồi, nhưng cứ mỗi lần cậu ấy làm bài tập hộ mình là y như rằng lại mang chuyện đó ra kể lể.

Mình vội giơ tay vẫy gọi anh J.P tới ngồi kế bên mình. Phải công nhận J.P là một người bạn tuyệt vời. Mình RẤT vui khi Lilly hẹn hò với anh ấy. Trước đó mình chưa bao giờ tin tưởng vào khả năng lựa chọn bạn trai của Lilly. Nhất là sau vụ với anh Jangbu và Franco. Nhưng lần này thì...

Ối! Kenny vừa chuyển cho mình một lá thư.

Mia - Mình ko biết cậu sẽ học Hoá năm nay. Có muốn làm nhóm với mình ko? Như truyền thống trước giờ?

TẠI SAO KENNY LẠI MUỐN LÀM NHÓM VỚI MÌNH??? Ngoại trừ việc chữ mình đẹp hơn chữ cậu ấy, mình chẳng thấy Kenny có lợi gì khi làm chung nhốm với mình cả. Đó là cậu ấy còn chưa biết điểm PSAT thi thử môn Toán của mình đấy.

Nhưng cậu ấy THỪA biết MÌNH cực dốt các môn tự nhiên.

Hey, Mia. Anh ko biết là học kì này em học Hoá cùng với Cái-mắc-áo đó. Trông cậu ấy có vẻ thông minh. "Có muốn làm nhóm với mình ko?" - là nội dung tờ giấy anh chàng Showalter vừa ném cho em đúng ko? Bỏ cậu ta đi. Cậu ấy sẽ chỉ gây phiền phức cho em với những châm ngôn cững nhắc về tình yêu của mình thôi. Anh mới là người em cần.

Ối, anh J.P vui tính chưa này, hi hi hi. Nhưng mình phải làm sao bây giờ? Mình MUỐN làm nhóm với anh J.P bởi vì mình rất quí anh ấy. J.P vừa vui tính vừa học giỏi - toàn điểm A, trừ môn Tiếng Anh bởi vì anh ý CŨNG bị học lớp của cô Martinez (nhưng khác lớp với minh và cũng bị xơi điểm B như mình! Cả hai đã đi đến kết luận: cô chỉ đơn thuần là ko thích giọng văn của hai đứa mình.

Vấn đề là Kenny ngỏ lời trước. Và cả hai bọn mình LÚC NÀO cũng làm nhóm với nhau. Cậu ấy nói đúng, chuyện đó đã trở thành truyền thống trước giờ rồi.

TẠI SAO MẤY CHUYỆN THẾ NÀY LÚC NÀO CŨNG XẲY RA VỚI MÌNH???

Khoan, mình có thể thu xếp ổn thoả chuyện này. Chẳng nhẽ HAI NĂM học các qui tắc ngoại giao với bà nội lại ko thu được gì?

OK...BA BỌN MÌNH cùng vào một nhóm nhé? - Mia.

Kenny trả lời ngay tắp lự:

Hay đấy! À còn nữa, mình rất thích kiểu đầu mới của cậu. Trông cậu giống nhân vật Ânkin Skywalker trong phim The Phantom Menace. Cậu nhờ nhân vật đó ko?

Tuyệt vời. Mình trông giống một thằng nhóc 9 tuổi.

Anh J.P vừa viết lại:

Nhanh trí lắm, Châu-chấu-con ạ. Có vẻ như sensei (tiền bối) đã dạy cho em ko ít.

Sensei! Lần đầu tiên em nghe thấy có người gọi bà bằng CÁI TỪ ĐÓ!

Ko biết bà có phật ý khi bị gọi như thế ko nhỉ?

Anh đùa à? Em có thể hình dung ra bà trong bộ võ phục karate, tay cầm cây gậy dài ngoằng, nghiêm nghị nói: "Có nhiều thứ ko thể dạy bằng sách vở. Chỉ có cuộc sống mới dạy được chúng ta."

Câu nói của Terence Stamp trong phim Elektra. Em khá lắm, trừ việc người ta goi đó là "gì".

Cái gì cơ ạ?

Tên của bộ võ phục karate ý. Em có biết võ không?

Ko hề. Nhưng em biết các nghi thức của trà đạo.

Ồ, vậy là em biết hưởng thụ cuộc sống rồi.

Hee. Nói chuyện với anh J.P vui thật. Cứ như là nói chuyện với đứa bạn gái thân ý, trừ việc anh ấy là con trai. Và giữa hai bọn mình cũng ko có thứ tình cảm nào ngoài tình bạn, bời vì mình biết anh ấy thích Lilly.

Xem ra giờ Hoá từ nay sẽ ko đến nỗi tệ như mình tưởng. Trừ những lúc phải học Hoá. Còn 6 tiếng nữa là mình được gặp anh Michael rồi. Xin Chúa đừng để con chết vì buồn chán trước khi gặp anh được Michael!

Thứ BA, ngày 7 tháng 9, giờ Chuẩn bị cho Toán Tích phân.

Phép lấy vi phân - tìm đạo hàm.

Đạo hàm

Tích phân

Chuỗi vô hạn

Chuỗi phân kì

Chuỗi hội tụ

Khoan.

À hiểu rồi.

Gì thế?

Chẳng hiểu gì cả.

Còn 5 tiễng nữa là được gặp anh Michael rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play