Dạo này Thư hay gọi điện cho Văn hơn, có vẻ như cô đã đổi ý muốn quay
lại với Văn nhưng anh lại tỏ ra khá thờ ơ, ừ thì có đi ăn uống vài lần
nhưng hiện tại trong lòng Văn đã bắt đầu mơ tưởng đến Trang, đến cái tát tai và nụ hôn trong mưa hôm trước,nghĩ lại anh vẫn thấy cảm giác ngọt
ngào nơi bờ môi, mấy lần gọi điện cho Trang đều bị cô từ chối không nghe máy,chán nản Văn cũng chẳng thèm gọi nữa,cô gái này quá cao ngạo,không
biết với kinh nghiệm sát gái của mình Văn có làm được trò trống gì không nữa, chưa có nổi một buổi đi chơi, cứ hễ gặp nhau là cãi vã nhưng điều
đó lại làm Trang gây ấn tượng với Văn hơn,cũng chẳng biết nên làm thế
nào thôi thì nhờ ông trời se duyên vậy
Tối nay Trang quyết định
gác công việc sang một bên để đưa mẹ đi mua sắm, chẳng hiểu sao mẹ cứ
đòi đến siêu thị điện tử của Hanshin, Trang thì không muốn chút nào lỡ
đến đó gặp hắn thì khó xử chết,mà mẹ thì cứ nằn nặt nên thôi Trang đành
chìu ý mẹ vậy
Đi qua mấy gian hàng , mẹ cô đã mua được một ít đồ
dùng mới trong nhà,bên góc trái của cửa hàng Trang thấy có một chiếc ti
vi màn hình phẳng dáng dấp rất đẹp cô tiến lại gần xem giá, cô nhân viên xinh đẹp giới thiệu không ngừng nghỉ về tính năng ưu việt của đồ vật
này, suy đi tính lại cô nghĩ cũng nên thay chiếc ti vi đời cũ trong nhà
mình, mỉm cười vui vẻ cô tra hiệu gói lại,sau 5 phút một anh nhân viên
lịch sự mang gói hàng ra
-Thưa cô, đồ của cô đây ạ
Trang hơi ngạc nhiên vì lúc nãy cô đâu có chọn cái ti vi to thế này,cô hỏi lại
-Anh có nhầm không đó, hình như cái này không phải của tôi
-Dạ không nhầm đâu ạ, nó là của cô đấy
Trang lưỡng lự nhìn, chắn chắn nó không phải cái mà cô chọn lúc nãy, cái này phải to gấp đôi là ít
-tôi nghĩ là anh nhầm thật rồi ,cái này…
-Là tôi chọn cho cô đó, sao không hài lòng à
Văn đang đứng dựa người vào thành tường, nhếch mép cười với Trang khiến cô càng tức điên
-ai mướn anh, tôi không cần mấy thứ này đâu, dẹp đi
Bà Lan cũng nhăn mặt vì cách ăn nói thô lỗ của Trang bà nhẹ nhàng kép tay Trang
http://thichtruyen.vn
-Con à, sao con ăn nói gì kỳ vậy,
Văn được dịp
-Bác à, cháu có lòng tốt muốn tặng cho bác một chiếc ti vi mà xem ra không được rồi,bác xem cô ấy **** cháu kìa
-Anh im đi, ai cho phép anh cái quyền sắp đặt chuyện người khác vậy hả
-Trang, con có thôi ngay đi không, bà Lan bực mình
-Kìa mẹ, Trang phụng phịu
-Đó bác xem, con và cô ấy làm việc chung với nhau mà cô ấy toàn bắt bạt con không hà,thật hết chịu nổi với cô ấy luôn đó
-Bác cảm ơn lòng tốt của con, thôi được rồi để bác nhận
-Mẹ, sao mẹ lại
-Đây là thành ý, mình không nhận là mất lịch sự đó con biết không
Văn hếch mũi lên cười tỏ vẻ đắc chí, Trang bực tức xì một cái rõ dài, lườm
Văn cô bỏ đi ra ngoài,mấy nhân viên đứng gần đó được dịp cười rồi lại
trêu chọc, “bạn gái giám đốc dữ quá, mai mốt giám đốc chắc khổ rồi đây”.
Hôm nay là đám cưới của Thục Uyên, dù công việc có bận thế nào thì Trang
cũng cố mà thu xếp để đến dự đám cưới, trái ngược với Lâm và Diệp đây là một đám cướii tràn ngập niềm vui, điều đó đã được thông báo ngay cho
những ai vừa tới cổng, tiếng nhạc rộn ràng, kèn pháo thi nhau nổ, đôi
uyên ương thì cười nói vui vẻ suốt buổi,Trang chọn cho mình bộ váy dài
màu trắng, tóc uốn xoăn buông xã bờ vai, khuôn mặt được trang điểm nhẹ
nhàng nhưng cũng toát lên vẻ yêu kiều và xinh xắn, lễ cưới quy tụ gần
400 khách mời, bạn bè phổ thông, sinh viên, công ty của hai bên cô dâu
chú rể, Khánh và Vy cũng đến ,hai người này có vẻ gì hơi mờ ám thì phải, nhìn thế cô cũng rất vui, nếu Vy và Khánh mà thành đôi thì còn gì hơn
nữa đó là điều mà cô muốn từ lâu, mỉm cười chào cô dâu chú rể,cô nói với vợ chồng Uyên
-Chúc hai người trăm năm hạnh phúc,sớm sanh quý tử nha
Con Uyên cũng tinh nghịch không kém
-Tao cũng chúc mày bắt được hoa cưới đó, liệu mà giành lấy đi nghen
Không khí buổi lễ quả thật vô cùng sôi động, sau khi mở rượu, uống giao môi
xong, cả buổi tiệc như nổ tung với những tràng pháo tay giòn giã của các vị quang khách, những tiếng cụng ly những bài hát vang lên chúc mừng,
đám bạn thời phổ thông kép qua chọc Trang quá trời,cô cũng rất vui vì đã lâu lắm rồi cả hội mới được tụ họp la hét ầm ĩ như hôm nay,quậy ở dưới
chán chê tụi nó còn lên sân khấu nhảy nhót tưng bừng,tất nhiên là không
thể thiếu Trang ,mãi lo vui chơi cô không để ý rằng có một người nãy giờ luôn quan sát cô với ánh mắt khó chịu,rồi xui xẻo thế nào Trang lại vấp té và va vào Văn, ly rượu trên tay cô đổ ra ướt loang lỗ cả cái váy
trắng ,luống cuống xin lỗi vị khách
-xin lỗi anh tôi không cố ý
-Cô cũng ăn chơi quá nhỉ, tôi không ngờ đó
Nghe giọng nói quen quen, Trang quay lại nhìn thì ra là Văn, hôm nay anh mặc một bộ vest đen trông rất lịch lãm, từ đầu tóc đến mặt mũi nói chung là hoàn hảo, Trang cũng phải đơ ra mấy giây để ngắm Văn,
-Ngắm đủ chưa, tôi thu phí đấy, Văn phì cười vì khuôn mặt trông rõ ngố của Trang
-Ai thèm chứ, xấu quắc
Nói xong Trang chạy biến, hòa vào đám bạn đang nhảy nhót tưng bừng mà tim
cô vẫn còn đập rất nhanh,cô đưa tay ôm lấy lồng ngực, trời ơi, không lẽ
mình thích hắn sao,thôi kệ ,giờ vui chơi là chính chuyện đó từ từ tính
sau, nghĩ thế Trang lại lao vào hò hét, nô đùa …
Và bây giừ là
phần quan trọng nhất dành cho các khách mời ngày hôm nay, đó là màn ném
hoa của cô dâu, như tục lệ thì ai là người bắt được hoa cưới sẽ tiếp tục nối duyên trong thời gian sớm nhất, xin chúc quí vỵ may mắn. Nào, xin
mời cô dâu,mọi người đổ xô ra phía trước để tìm kiếm cho mình vị trí
thuận lợi nhất mà bắt hoa,nhất là đám bạn của cô đứ nào cũng có người
yêu nên được một phen tranh giành quyết liệt,con thảo kéo tay Trang ,
-Sao mày còn đứng đó, còn không mau nhanh lên tụi nó lấy bây giờ
Trang miến cưỡng đi theo con bạn lên phía trước,cả nhóm quang khách lại được
dịp nhốn nháo lên khi con Uyên làm động tác chuẩn bị ném.Nào các bạn đã
sẵn sàng chưa,1..2…3… bó hoa như một thước phim quay chậm bay lơ lững
giữa không trung, ông trời hình như muốn trêu ngươi thì phải cứ cho gió
thổi hoa bay vù vù mà không chịu đáp xuống đất, mọi người ở dưới la hét
ầm ĩ,xô qua xô lại Trang cũng xuýt té vì bị đẩy quá đà, nhưng thật bất
ngờ sợi dây buột bó hoa cưới tự nhiên sút ra, thế là từng bông hoa cứ
thi nhau rơi *** lung tung mọi quang khách lại nhốn nháo chạy qua chạy
lại nhằm chỉ để có được một bông lấy hên,Trang phì cười thốt lên,”mê
tín”
-tôi thấy chuyên này cũng đáng tin đấy chứ, sao cô lại không giành lấy,Văn tiến lại phía Trang
-tôi không thích, nhân duyên là mình tự tìm lấy chứ không phải trông chờ vào những bông hoa vớ vẩn, anh nghĩ thế sao lúc nay không lo mà đi giựt hoa
-Cô điên hả, phong tục này là dành cho phụ nữ mà
-Ừ ,tôi điên đấy, anh đừng có nói chuyện với tôi, nói xong Trang bỏ đi về
bỏ lại Văn đứng như trời trồng vì vẫn còn chứ hết ngạc nhiên
-Cô ta sao vậy nhỉ, mình đâu có làm gì quá đáng đâu, sao lại, thở dài ,Văn cũng chậm chạp ra về.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT