Khoảng 20 giờ ngồi trên máy bay, nó và hắn đã đặt chân đến Mỹ. Rồi hai
người đến đảo Hawaii bằng tàu biển. Hắn đặt phòng tại khách sạn 5 sao
The whaler on kaanapali beach. Đi theo hắn lên nhận phòng, nó ngạc nhiên hỏi:
- Phòng của tôi đâu?
- Cô ở chung với tôi, đừng lo, giường lớn lắm, đủ chỗ cho hai người mà. – Hắn cười gian.
- Cái gì? Tôi không ở chung với anh đâu, đặt thêm một phòng nữa đi – Nói
xong, nó quay ra nói với nhân viên phục vụ – Cho tôi đặt thêm một phòng
khác được không? ( bằng tiếng Anh ý)
- Xin lỗi thưa cô, chúng tôi chỉ còn duy nhất phòng này thôi ạ. – Anh ta đáp, liếc trộm về phía hắn.
- Thấy chưa, ở chung với tôi không tốt sao? – Hắn mỉm cười, nháy mắt với người nhân viên.
Nó chẳng nói chẳng rằng, hậm hực vào phòng, vừa bước vào bên trong, nó đã
phải khẽ thốt lên vì vẻ đẹp sang trọng của căn phòng. Rồi nó đặt hành lí xuống, ngồi xuống giường nghỉ mệt. Còn ở bên ngoài, hắn nói khẽ với
người phục vụ:
- Anh làm tốt lắm.
Rồi hắn rút ra một xấp tiền đưa cho anh ta và vào phòng. Đóng cửa phòng lại, hắn vui vẻ hỏi nó:
- Cô tranh thủ ngủ một chút đi, ngày mai chúng ta mới gặp đối tác.
- ………………………… – Im lặng.
- Không lẽ…………….. – Hắn quay lại, quả đúng như hắn nghĩ, nó đã ngủ mất tiêu.
Hắn bước lại gần nó, xoa đầu nó và mỉm cười:
- Chắc em mệt lắm nhỉ? Ngủ ngon nhé! – Nói rồi, hắn cúi xuống hôn vào má nó.
Hắn bế nó lên và đặt nó lên giường một cách nhẹ nhàng, đắp chăn cho nó rồi
đi tắm.
Rồi
hắn ra ngoài, lau khô tóc xong, hắn leo lên giường ôm nó. Hắn cũng không biết tại sao nhưng từ khi ngủ chung với nó, hắn cảm thấy rất thoải mái
và giấc ngủ cũng ngon hơn. Nhìn vẻ mặt ngây ngô của nó khi ngủ, hắn cảm
thấy đáng yêu lắm, cứ muốn được mãi ở bên nó như thế này. Hôn vào môi nó một cái thật nhanh và nhẹ nhàng, hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ với
nụ cười còn đọng trên môi.
Đúng 9 giờ sáng, nó thức giấc, trong
cơn mê, nó không hiểu vì sao nó lại cảm thấy vô cùng thoải mái và ấm áp, còn bây giờ thì nó đã biết: hắn đang ôm nó. Nếu là bình thường, chắc
chắn nó sẽ cho hắn bay khỏi giường nhưng không biết tại sao bây giờ nó
lại thích được nằm trong vòng tay của hắn. Có lẽ vị trí của hắn trong
lòng nó đang ngày càng lớn chăng? Nó khẽ mỉm cười và hôn hắn. Đó là lần
đầu tiên trong cuộc đời, nó chủ động hôn một người con trai, đơn giản vì nó thích như vậy. Sau đó, nó rời khỏi giường và đi làm VSCN, sau đó nó
mặc vào người một bộ áo tắm vô cùng đáng yêu, không hở hang nhưng vẫn
rất quyến rũ. Xong xuôi, nó bước ra ngoài, định bụng sẽ ra biển một
mình, nào ngờ khi bước ra khỏi phòng tắm, hắn đã dậy từ bao giờ. Hắn
nhìn nó bằng ánh mắt đầy say mê xen lẫn một chút ngạc nhiên, nó đỏ mặt,
lấy khăn tắm che người lại và mắng hắn:
- Nhìn cái gì chứ?
- Vì em đẹp nên anh nhìn – Hắn cười – Em định ra biển à? Chờ anh đi với
Nói rồi, hắn phóng vào phòng tắm và trở ra ngay lập tức. Hắn mặc quần đùi
và áo khoác ngoài, vì không cài cúc nên vồng ngực rắn chắc của hắn cứ ẩn hiện sau cái áo mỗi khi hắn di chuyển. Nó cười, trêu hắn:
- Anh tính ra biển quyến rũ các cô gái chân dài nóng bỏng à?
- Ừ – Hắn đáp tỉnh bơ.
- Vậy sao? – Khuôn mặt nó có chút biến sắc, không hiểu sao nó lại cảm thấy hơi khó chịu vì cậu trả lời của hắn – Đi thôi.
Nó quay đi, không nói thêm lời nào.
Ở bãi biển, nó và hắn nhận được rất nhiều sự chú ý, nó thì cực kì xinh
đẹp và quyến rũ, còn hắn thì lịch lãm và ga-lăng. Thế là nó và hắn bị
tách nhau ra. Những anh chàng thì cố tỏ ra ga lăng để lấy lòng người đẹp còn các cô nàng thì ỏng ẹo để quyến rũ hắn. Nhưng thái độ lạnh lùng của nó khiến họ phải tránh ra, còn hắn thì lại rất vô tư niềm nở với các cô gái, thỉnh thoảng lại còn hôn họ nữa chứ.
Sự khó chịu trong lòng ngày càng gia tăng,
nó tức tối bỏ ra biển, khi hoà mình vào dòng nước trong veo tuyệt đẹp,
nó cảm thấy mọi căng thẳng đều biến mất. Nó lặn xuống nước một hồi lâu
rồi đứng dậy, lấy tay vuốt tóc. Nó đâu biết rằng hành động tưởng chừng
như bình thường đó lại khiến bao anh chàng phải ngất ngây. Rồi có một
anh chàng đến bắt chuyện với nó, anh ta có mái tóc vàng và đôi mắt màu
xanh, giọng nói trầm ấm rất quyến rũ. Ban đầu nó định sẽ lờ anh ta đi
nhưng nó muốn trả đũa hắn, hơn nữa, anh ta rất đẹp trai, nói chuyện một
chút thì cũng chẳng sao. Thế là nó mỉm cười, vui vẻ trò chuyện với anh
ta, mặc cho hắn đang nhìn hai người bằng ánh mắt hình viên đạn.
- Em là khách du lịch à?
- Đúng vậy, còn anh? – nó mỉm cười.
- Anh cũng vậy, anh đến đây để làm ăn, em thật xinh đẹp đấy, em biết không? – Anh ta mỉm cười.
- Anh quá khen thôi. – Mặt nó hơi ửng đỏ.
- À, quên mất, này giờ chưa biết tên em, anh là Eric, còn em?
- Em là May, rất vui được gặp anh, Eric.
Hai người cứ đứng trò chuyện vô cùng vui vẻ, không thèm quan tâm đến đám
mây u ám đang ngồi trên bờ. Các cô nàng thấy hắn có vẻ bực bội nên cũng
tản ra cả, chỉ có một vài người lẳng lơ cứ ôm lấy cổ hắn mà nũng nịu:
- Anh, làm gì mà khó chịu vậy? Chúng ta đi chơi đi.
- Cút – Hắn lạnh lùng – Tôi cho các cô 10 giây.
Nói rồi, hắn bắt đầu đếm, sát khí trên người hắn toả ra cũng tăng lên theo
cấp độ nhân, ngày càng biểu hiện rõ khiến họ nhanh chóng chạy mất. Hắn
đứng bật dậy, tiến đến chỗ nó và Eric, lạnh lùng nói:
- Hey, anh bạn, cô ấy là của tôi.
- Oh, thật vậy sao May? Em có bạn trai rồi à? – Eric nhìn nó, chẳng đếm xỉa tới hắn.
- Không, chỉ là gã điên đó mà, đừng quan tâm tới anh ta, chúng ta đi thôi. – Nó thản nhiên nói.
Rồi nó kéo tay Eric đi, trong lòng hả hê vì đã chọc tức được hắn. Vừa đi được mấy bước, hắn cười nửa miệng, “dịu dàng” nói:
- Lâm Bạch Nguyệt, tôi cho cô cơ hội sửa chữa lỗi lầm đó.
- May, anh ta nói gì thế? – Eric khó hiểu
- Không có gì cả, mặc kệ hắn.
Nó mạnh miệng nói mặc dù nó đang lạnh toát cả người sau câu nói của hắn. Hắn mỉm cười:
- Cơ hội cuối cùng.
Nó lơ hắn, tiếp tục đi. Hắn mỉm cười, nhanh chóng bắt kịp nó và nhấc bổng nó lên, nói khẽ vào tay nó:
- Tối nay cô chết chắc.
- Hey, buông cô ấy ra. – Eric nắm lấy vai hắn.
- Đây là vợ tôi – Hắn lạnh lùng đáp, nhìn Eric bằng ánh mắt đầy sát khí khiến anh phải buông tay ra.
Nói rồi, hắn ẵm nó đi trong sự kinh ngạc của Eric và sự ngưỡng mộ của mọi người
- Thả tôi xuống – Nó lạnh lùng
- Không – Hắn đáp, tiếp tục đi.
- Đi mà chơi với các cô gái nóng bỏng của anh, mau bỏ tôi xuốn – Nó gầm gừ.
Hắn mỉm cười, chuyển sang bế nó , ranh mãnh nói:
- Vậy là nãy giờ em ghen chứ gì?
- Không hề, mắc gì tôi phải ghen chứ – Nó cãi bướng.
- Vậy sao? Được thôi, vậy anh sẽ trở lại tìm họ vậy – Hắn thả nó xuống –
Dù gì họ cũng rất hấp dẫn, trái ngược với em, không đáng yêu gì hết, con gái gì mà thô lỗ, hung hăng, hở một chút là đánh người khác.
Hắn vô tư nói, không để ý tới khuôn mặt của nó. Hắn cứ nghĩ nó sẽ nổi điên
lên với hắn, nào ngờ giọng nói đầy tổn thương của nó khiến hắn phải giật mình:
- Ừ, tôi không đáng yêu được như họ, vậy anh tìm họ đi nhé, tôi về khách sạn trước đây.
Nói rồi, nó vụt chạy đi, nước mắt cũng bắt đầu tuôn rơi. Hắn vội chạy theo
giữ nó lại, định giải thích nhưng khi thấy nó khóc, hắn đứng sững lại
nhìn nó. Nó giật tay ra và tiếp tục chạy đi, nước mắt mỗi lúc một nhiều
hơn. Hắn đứng đó, suy nghĩ về lời nói của mình, hắn không nghĩ nó sẽ bị
tổn thương như vậy. Đứng lặng hồi lâu, hắn cảm thấy mình quá ngốc nếu cứ đứng đây phí phạm thời gian. Hắn vội chạy về khách sạn tìm nó, hắn muốn giải thích với nó, muốn xin lỗi nó. Về tới phòng, hắn không thấy nó đâu cả. Tìm khắp phòng thì hắn phát hiện ví tiền của nó đã mất tích và có
vẻ như nó đã thay đồ. Hắn lo lắng:
- Cô ấy đi đâu chứ?
Lần đầu tiên hắn cảm thấy sợ hãi, hắn vội đi tìm nó, tìm khắp nơi nhưng vẫn không thấy nó đâu cả.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT