Hắn không để ý gì tới cô ta, bước đến bên cạnh nó và nở nụ cười:
- Tôi xin giới thiệu với mội người, đây là tiểu thư Lâm Bạch Nguyệt, tiểu thư của tập đoàn Green, chắc mọi người cũng không xa lạ gì với cái tên
đó phải không?
Vừa nghe hắn nói xong, mọi người ai cũng giật
mình. Tập đoàn Green là tập đoàn lớn không kém gì so với Wing, rồi có
một vài người liếc trộm về phía cô tiếp tân lúc nãy, thầm cầu nguyện cho cô ta có khả năng sống sót. Còn nói về cô gái lúc nãy, mặt cô ta lúc
này xanh như tàu là chuối, lắp bắp nói:
- Thưa…..thưa….giám đốc…..tôi…….
Hắn mỉm cười nhìn nó rồi nói:
- Cho em toàn quyền quyết định đó.
Nó nhìn thẳng vào mắt cô ta, nở một nụ cười lạnh lùng, lạnh tới nỗi khiến
mọi người ai cũng lạnh xương sống. Rồi nó ngước lên nhìn hắn, nhẹ nhàng
nói:
- Tôi không muốn đuổi việc cô ta, cho xuống làm nhân viên vệ sinh được rồi.
Nó mỉm cười, quay sang hắn:
- Phòng anh ở đâu? Tôi lên trước, anh cứ ở đây giải quyết việc còn lại đi nhé.
- Ở tầng 10, cô cứ lên trên ấy sẽ thấy ngay thôi.
Nghe hắn nói xong, nó quay lưng bước đi, không đếm xỉa tới người đang khóc
lóc khi nhận quyết định của nó. Hắn tiến đến bên cạnh cô ta, nở nụ cười
nhân từ:
- Cô mau chóng đi nhận nhiệm vụ mới đi nhé, đừng nghĩ
tới chuyện nghỉ việc, nếu không thì……
Nói rồi, hắn bỏ đi, cảm thấy rất thú vị, sự
việc không ngoài dự đoán của hắn, quả thật nó đúng là một con người nguy hiểm(nhưng đáng yêu).
Hắn lên phòng thấy nó đang ngồi xem tài
liệu, ngoài chồng để bên cạnh, trên bàn hắn còn có hai chồng khác nữa.
Ngạc nhiên, hắn hỏi nó:
- Cô đang làm gì vậy?
- Làm việc? Anh bị mù à?
- Cô…….. – Hắn nổi đoá
- Cô cái gì? Không phải sao? – Nó hờ hững đáp
- Sao cô lại chia tài liệu ra 3 chồng thế kia?
- Chồng này chưa đọc, chồng này nên kí hợp đồng, chồng này thì không. – Nó lấy tay chỉ cho hắn xem.
Nghe nó nói, hắn ngạc nhiên lắm, cầm lên xem thử. Quả nhiên đúng 100%, nó
phân tích vô cùng hợp lí. Hắn bỏ xuống, quay sang hỏi nó, giọng không
giấu một chút thán phục:
- Sao cô làm được những việc này?
- Ở nhà tôi vẫn hay giúp ba tôi mà. – Nó nhún vai.
- Vậy sao? Cô giỏi thật.
Nghe lời khen của nó, bỗng dưng mặt nó ửng đỏ và tim nó đập tình thịch. Hắn
áp sát vào mặt nó, lấy tay sờ vào trán nó, dịu dàng nói:
- Cô bị sốt hay sao mà mặt đỏ vậy?
- Không…..không có. Làm việc, làm việc đi. – Nó lắp bắp.
Nói rồi, nó đẩy hắn ngồi xuống ghế và ôm lấy chồng hồ sơ đi chỗ khác, tiếp
tục ngồi đọc, mặt vẫn ửng đỏ. Hắn cũng không nói gì, ngồi xuống làm
việc. Thỉnh thoảng nó lại liếc trộm hắn, “nhìn hắn làm việc nghiêm túc
cũng đẹp trai lắm chứ”, nó nghĩ thầm rồi tự mỉm cười với chính ý nghĩ
của chính mình.
Ngồi làm việc, lâu lâu hắn lại nhìn nó, một người con gái xinh đẹp và thông minh, có lẽ hắn đã thật sự thích nó rồi, hắn
cảm thấy nó thật đáng yêu. Nó cũng là người con gái đầu tiên không bị vẻ đẹp trai của hắn mê hoặc mà ngược lại còn khiến hắn thích thú.
- Thưa Giám đốc, anh có điện thoại ạ. – Cô thư kí thông báo.
- Nối máy cho tôi.
Nghe điện thoại xong, hắn bỗng nhiên đứng lên, lại ngồi cùng nó, nhìn nó bằng ánh mắt cầu khẩn. Ngạc nhiên, nó hỏi:
- Chuyện gì vậy?
- Đi công tác với tôi nha!!!!! Please!!!!
Nó định mở miệng từ chối nhưng nhìn vẻ mặt của hắn nó không nỡ. Ngẫm nghĩ
một lát, nó gật đầu, miễn cưỡng đồng ý. Nghe nó đồng ý thì hắn mừng lắm, trong bụng vạch ra một đống kế hoạch để cưa đổ nó.
Buổi trưa, hắn mời nó đi ăn, tại nhà hàng, nó hỏi hắn:
- Sao anh lại muốn tôi đi cùng?
- Vì đây là một vụ khó, công ty của tôi và đối tác từng gặp gỡ nhiều lần
nhưng không hiểu sao vẫn không đạt tới thoả thuận cuối cùng được. Lần
này tôi quyết định tận tay xử lí…..
- Vẫn chưa nói được lí do. – Nó nói, tiếp tục cắn một miếng bánh mì ngọt.
- Vì tôi muốn đi cùng cô. – Hắn cười cười – Xa cô tôi chịu không nổi.
- Lí do không hợp lí, bác bỏ. – Nó cười.
- Nói thật là vì tôi nghĩ cô sẽ giúp được tôi. – Hắn nhìn thẳng vào mắt nó.
Nó đỏ mặt, khẽ cúi xuống để tránh ánh mắt của hắn. Ngại ngùng nói:
- Được rồi, mà đi đâu mới được chứ?
- Hawaii. – Hắn nhún vai.
- Thật sao? – Nghe hắn nói, nó ngẩng đầu lên, mắt sáng rỡ.
- Này, không lẽ cô chưa đi à? – Hắn cười.
- Ừ, tôi chưa đi, nhưng tôi rất muốn đi thử. – Nó cười, một nụ cười rạng
rỡ đến bất ngờ khiến tim hắn phải loạn nhịp – Mà chừng nào đi thế?
- Hôm nay – Hắn nhún vai
- HÔM NAY???? – Nó tròn mắt nhìn hắn – Anh có bị bệnh không? Gấp thế sao tôi chuẩn bị được?
- Có sao đâu, thôi ăn đi rồi còn làm việc nữa. – Hắn đáp, cúi đầu xuống ăn.
Trở về công ty, nó phóng nhanh vào thang máy, bỏ hắn đứng ngẩn ngơ một
mình, vừa mới vào phòng thì cái điện thoại nó rung lên, là nhỏ gọi đến,
nó vội trả lời, giọng hớn hở:
- Bà ơi, tui sắp đi công tác nè, hihi
- Trời, chưa gì là có việc làm rồi đó hả? Mà đi đâu vậy?
- Hawaii, hihi, tui thích lắm mà chưa có thời gian đi, bây giờ ước mơ thành hiện thực rồi.
- Wao, mà bà đi với Chấn Phong hả? – Nhỏ cười gian
- Ừ, đi chung với tên đó đó, mà sao?
- Ay da, nam thanh nữ tú mà du lịch cùng nhau, nguy hiểm, nguy hiểm – Nhỏ cười phá lên.
- Bà có dẹp ngay cái giọng đó không? Tui cúp máy à!!!!!!! – Nó đe doạ.
Dứt lời, nhỏ tắt máy, nó cũng dẹp điện thoại vào, vừa quay lại thì thấy hắn đứng một đống sau lưng, nét mặt vô cùng “hiền lành”. Hắn cười mỉm chi:
- Cô dám để tôi một mình hả? Cô gan nhỉ????
- Anh là cái gì mà tôi không dám để anh một mình. – Nó lè lưỡi ra,làm mặt xấu với hắn.
- Tôi sẽ phạt cô – Hắn mỉm cười, tiến tới gần nó.
- Tôi thách anh đó, đụng thử đi, tôi cho một cước bây giờ. – Nó vẫn vô tư thách thức hắn
- Cô thách tôi đấy nhé!!! – Hắn cười gian.
- Ừ, tôi…….
Nó chưa nói dứt lời, hắn đã kéo nó vào lòng và đặt vào môi nó một nụ hôn
nóng bỏng. Nó chống cự nhưng rất yếu ớt, dường như nó bị nụ hôn của hắn mê hoặc vậy. Nó cố gắng đấu tranh tư tưởng, đẩy
hắn ra nhưng vô ích, vòng tay của hắn quá mạnh mẽ khiến nó không chống
lại được. Và rồi nó hoàn toàn chìm đắm vào nụ hôn, tay vòng lên ôm lấy
cổ hắn. Nhìn biểu hiện của nó, hắn vô cùng hài lòng. Một lúc sau, hắn
buông nó ra và vòng tay ôm lấy nó, cười gian:
- Cô yêu tôi rồi.
- Không bao giờ, cái này là ép hôn – Nó thở không ra hơi nhưng vẫn cố cãi bướng.
- Vậy sao? – Hắn nhướng mày lên.
- Đúng, ép hôn, ai mà thèm yêu một tên k.h.ố.n như anh chứ? – Nó nhấn mạnh.
- Muốn tôi phạt nữa không? – Hắn cau mày.
- Không – Nó hét lên – Bỏ tôi ra, làm gì ôm hoài vậy?
Hắn buông nó ra và đột ngột bế thốc nó lên. Nó giãy đành đạch trên tay hắn:
- Buông tôi ra nào, bớ người ta……
- Cô không im thì tôi hôn cô nữa đó nha – Hắn mỉm cười đe doạ.
- Hic, cái đồ bắt nạt – Nó ấm ức nói.
Hắn bế nó ra khỏi phòng, dặn dò cô thư kí xong rồi ra thẳng xe. Tuy không
nhìn thấy nhưng nó cảm nhận được sự ghen tức của cô thư kí và các cô
nhân viên dành cho nó. Nó giật giật áo hắn, nói khẽ:
Nó rúc mặt vào trong áo hắn, tránh ánh mắt của mọi người, nó không hiểu vì sao nó lại trở nên yếu đuối trước hắn nữa(dù quả thật nó yếu hơn hắn
nhiều). Đặt nó vào chỗ ngồi xong, hắn nhanh chóng đưa nó về nhà và sửa
soạn đồ đạc. Đúng 30 phút sau, nó và hắn có mặt ngoài sân bay. Làm thủ
tục xong, nó và hắn lên máy bay. Vừa ngồi xuống ghế, nó hỏi hắn:
- Chừng nào chúng ta về?
- 6 ngày nữa, yên tâm đi, lúc đó cô còn được nghỉ mà.
- Vậy sao? Sao anh đặt được vé nhanh vậy? Còn là khoang hạng nhất nữa chứ.
- Cô nghĩ tôi là ai chứ? – Hắn mỉm cười
- Là một con heo. – Nó cười.
- Cô……. – Hắn tức xì khói – hết đồ khốn rồi lại tới heo, cô xem tôi là cái gì vậy hả?
- Hên xui thôi – Nó cười vui vẻ.
Hắn vừa định đáp trả thì tiếng thông báo của nhân viên hàng không át đi lời của hắn:
- Xin thông báo, chuyến bay từ TP.HCM đến Mỹ sắp cất cánh, xin mọi người ổn định chỗ ngồi và tắt các phương tiện liên lạc.
Máy bay vừa cất cánh, hắn quay qua định trả đũa nó nhưng nó đã ngủ từ bao
giờ. Trong vô thức, nó tựa đầu vào vai hắn, ngủ ngon lành. Hắn mỉm cười, nắm chặt lấy tay nó và cũng đi ngủ trong một tâm trạng vô cùng thoải
mái.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT