Người mới xuất hiện ….

- Anh lôi tôi đi đâu đấy !_Mặt tôi nhăn nhó vì đau khi bị anh ta lôi đi như 1 bao cát

- Thư viện _Quân

……………..

- Ê,sao anh học nhiều vậy ?_Tôi bất lực khi nhìn chồng sách đang xếp dần dần đầy trên tay

- Tôi không học _Quân thả cuốn từ điển dày cộp vào tay tôi nhếch miệng nói

- Vậy thì ai học ?

- Cô !_Quân lại thả thêm 1 quyển sách nữa vào tay tôi rồi thong dong sải chân dài đi về phía trước

-Vì sao lại là tôi chứ ?_Tôi hét ầm lên,nhưng ngay sau đó lại im bặt ngay vì những ánh mắt giết người trong thư viện cứ bắn vào tôi pằng! pằng !

- Muốn biết vì sao không? _Quân nghé miệng gần sát vào tai tôi nói thầm

- Vì sao?

- Tôi không thích osin ngốc, ngay cả điểm trung bình cũng không đạt được !_Quân nhếch mép nhìn tôi phu ra 1 tràng

- Tôi :~ ~”Bộ Ngốc có tội sao hu hu”

———————————

- Ê anh cầm hộ tôi 1 ít đi !_Tôi chạy nhanh lên trước hổn hển nói

- Không

- Tại sao chứ ? Anh chả ga lăng vs con gái tẹo nào

- Tôi không phải ga lăng vs osin _Quân vẫn bước tiếp tốc độ đã giảm chậm xuống

- Tôi ~ ~

- Ê ,ở đây có cửa bí mật sao ?_Tôi hào hứng nhìn vào bên trong

- Vào đi! _Quân đóng cánh cửa lại khi 2 người đã vào bên trong

- Không ngờ anh có nhiều bí mật vậy nha !_Tôi cười to

- Vậy sao ?Sau này tôi sẽ cho cô biết nhiều bí mật nữa mà tôi giấu _Giọng nói nghiêm túc của Quân vang lên

- Thật sao ?_Tôi hí hửng hỏi,trong đầu đang nghĩ tới kho báu anh ta đang giấu he he

- Nằm mơ đi _Quân cười to khi nhìn thấy ánh mắt cô lộ tia gian xảo .Thật ngốc mà!

- Tôi ~ ~

“Chưa lần nào nói chuyện mà tôi có thể thắng được anh ta! Đúng là bực mình mà !”

………………………

“Bộp ..bộp “chồng sách trên tay tôi tôi rơi hết xuống đất , hai mắt trợn to, lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi ,giọng run run hỏi Quân :

- Đây không phải là rừng phong sao ?

- Đúng_ Quân nhìn vào khuôn mặt xanh trắng lẫn lộn,thích thú trêu trọc .

- Chạy thôi .._Tôi

“sao mà chạy mãi không rời khỏi chỗ này vậy” .Tôi ngoảnh lại thì thấy Quân đang nắm cổ áo mình,cố nín cười ….

- Anh điên rồi !_Tôi

- Đúng !tôi đang bị cô trọc cho đến phát điên rồi _Quân đá nhông theo

……………………….

Một lúc sau:

- Woa! Sao lại có nơi đẹp thế này !_@.@mắt mở to đến nỗi muốn rớt cả ra ,Tôi dường như không thể tin vào cảnh vật trước mặt

Đằng sau sâu trong rừng phong là cánh đồng hoa bồ công anh to rộng .Đó chính là loài hoa tôi thích nhất ! không màu sắc sặc sỡ, không hương thơm quyến rũ nhưng sự thanh khiết của bông hoa làm tôi mê mẩn.Những bông hoa khoác trên cái áo choàng bông nhẹ .trắng muốt và mịn như chiếc lông ngỗng …từng sợi bông nhỏ theo gió bay xa …

- Mau lại đây nào !_Quân kéo nó về phía cánh đồng xanh trước mặt mỉm cười khi thấy bộ mặt ngạc nhiên của cô nàng .

-Thiên đường !Đây chính là thiên đường !_Tôi nhảy cẫng lên, bỏ đống sách xuống dưới bãi cỏ ,tay bắc hình loa gào thét lên

- Lại đây !

- Tôi đang chơi mà !

- Cô đang phản tôi sao ?

…………………..

- Nhìn thấy ánh mắt giết người của anh ta, tôi liền bỏ lại cảnh đẹp mà lết đến ..

- Giở sách ra !_Quân lặng lẽ nhìn về phía trước ,miệng không quên ra lệnh

- Được rồi…

———————-

- Cô làm thử bài này đi !

N(phút )sau :

- Tôi không làm được !_nó nhìn Quân vs ánh mắt tội nghiệp ,miệng thểu não nói

-Đưa đây !_Quân

Chưa đầy 1 phút sau, Quân đã giải xong bài toán

- Trong đầu anh có cái gì vậy _Tôi nhìn chằm chàm vào tờ giấy có bài giải chi tiết cảm thán nói

- Đương nhiên là thứ mà trong đầu cô không có rồi

!

- Cũng phải

………..

- Sao làm lâu vậy?_ Quân nhìn vào người con gái bên cạnh mình đang cắn cắn đầu bút lười biếng mở miệng hỏi

-……….

- Rốt cục là trong đầu cô có cái gì vậy?_ Quân thở dài . Dạy cô còn vất vả hơn cả những lúc anh giải quyết công việc khó

- Anh biết là đầu tôi không giống anh rồi mà!

- Quân: ~~

- Cô làm hết chỗ này đi! Nhớ áp dụng đúng công thức đấy_ Quân dặn dò xong rồi nằm ngả người trên bãi cỏ đọc sách

n Phút sau:

- Anh xem…………….

“Anh ta ngủ rồi! đây chính là cơ hội cho tôi trả thù”! Tôi cười nham nhở , tay cầm cây bút màu , tiến lại gần chỗ anh ta

- Sao anh lại đẹp đến vậy?_ Tôi đang định phá hủy đi dung nhan mĩ miều do thượng đế ban cho anh ta nhưng lại bị chính vẻ đẹp hoàn mĩ kìm lại….Da rất đẹp, rất khỏe , bạc môi mỏng có màu sắc hài hòa của hoa tường vi , sống mũi cao , đôi mắt sâu hút hồn đang nhắm lại làm cho hàng lông mi cong dài càng hiện rõ lên. Bất giác tôi đưa tay sờ môi mình….

” Mày điên rồi, sao lại muốn mi trộm anh ta chứ!”_ Tôi vỗ vỗ mặt mình ,

” không được phải tránh xa yêu nghiệt”

Buổi chiều ánh mặt trời đã chiếu lên cao, từng tia nắng len lỏi chiếu rọi khắp nơi như muốn phủ 1 màu vàng nhuộm lên tát cả mọi vật , từng cơn gió thổi nhẹ mang theo nhưng sợi bông bò công anh chu du khắp noi…. Nhờ ánh nắng tinh nghịch nhẹ chiếu lên mặt mà anh đã tỉnh dậy. Nhớ ra mình đang phải dạy con heo ngốc học, thế mà lại ngủ quên lúc nào không hay!. Anh bật nhanh dậy , mắt dáo giác tìm kiếm. Trước mắt anh là hình ảnh cô đang cuộn tròn người ngủ cách đó không xa, Khuôn mặt trắng hồng bụ bẫm trông rất đáng yêu , đôi môi nhỏ màu sắc hài hòa như cánh hoa anh đào nhè nhẹ mỉm cười….

” Cô ta đang mơ cái gì mà cười tươi như vậy nhỉ?” anh ghé sát mặt mình vào gần khuôn mặt nhỏ nhắn đó suy nghĩ tìm câu trả lời. Đột nhiên cô nếm nhẹ môi . Cô không biết hành động của mình đã câu dẫn anh. Như bị thôi miên , anh áp môi mình lên môi cô . Một nụ hôn thật nhẹ , thật lâu,….

Nụ hôn…….

Rất mềm……..

Rất ngọt…….

Càng làm tăng ham muốn của anh . Anh không dừng lại , từ nụ hôn nhẹ anh đã nhanh chóng dùng lưỡi mình tách miệng cô ra để tiến vào trong. Nhẹ nhàng khám phá mọi ngóc ngách trong miệng cô…….

Chợt thấy khuôn mặt cô nhăn lại , anh liền tiếc nuối rời môi cô….

Nhìn đôi môi anh đao nhỏ hơi sưng sưng mà ham muốn của anh lại tăng lên

” Không được! Nhỡ cô ấy tỉnh lại thì sao ?” anh nhẹ nhắc nhở mình phải kiềm chế

“….Phải đánh thức cô dậy thôi , không thì anh sẽ lại phạm lỗi mất….”Anh cười nhẹ , vươn tay về phía cô

- Á! Anh làm gì vậy ? Sao lại véo má tôi?_tôi nhăn nhó trách cứ, đưa tay vừa dụi nhẹ mắt vừa xoa xoa hai bên má

- Thì sao?_ Quân cười nhẹ nhìn khuôn mặt nhăn nhó , cùng hành động dụi mắt đáng yêu của cô

-hu…hu …sao lúc nào anh cũng phá tôi vậy? Véo lúc nào không véo lại véo đúng vào lúc tôi đang hôn hoàng tử _ tôi giận dỗi trách cứ

- Hoàng tử? _ Quân

- Đúng vậy ! nụ hôn trong mơ của tôi rất thật, rất ngọt nha!_ tôi mơ màng kể lại

- Vậy sao _ Quân nheo mắt cười

- Thật mà, Tôi chắc là anh chưa bao giờ có được nụ hôn như thế đâu….

- Nếu như vậy thì tôi cũng muốn cảm nhận thử xem……..

Môi chạm môi

Mắt nó mở to hết cỡ như không tin vào sự thật trước mặt ….

- Nhắm mắt lại …_ Quân

Như phản xạ có điều kiện nó liền thụ động nhắm mắt lại ……

Rất ngọt …..

Môi rất mềm……

không đúng…………….

10s sau:

” Chát”

- Anh …anh …Sao lại dùng đôi môi qua nhiều lần sử dụng mà chạm vào môi tôi thế !_ tôi tức giận cần cô áo anh ta nhấc lên. …..Chưa bao giờ tôi thấy mình dũng cảm như vậy!

- Nói cẩn thận nha, môi tôi không có sử dụng nhiều lần nha

- huhuhu nụ hôn đầu của tôi là để giành cho chồng tương lại vậy giờ………….hu hu…

- Trả lại nụ hôn đầu cho tôi đi!_ Tôi xòe 2 tay trước mặt anh ta

- Thôi được , tôi đành để cô cưỡng hôn vậy _ Quân nhếch môi cười đểu, nhẹ rút ngắn khoảng cách giữa 2 người

- Tôi: ~~

- Anh chết đi _ tôi gõ mạnh vào đầu anh ta, rồi chuồn đi …..

- Cô mau đứng lại cho tôi………._ Quân đau điếng hằn giọng nói

- Có ngu mới đứng lại! Anh ở đó chơi đi….haha

- Tôi mà bắt được cô thì…………………..

- hihihi

……………..

-hahaha……..

Tiếng cười nói vang vọng cả cánh đồng hoa bồ công anh , nó mở đầu cho 1 tình yêu đẹp………………….của 1 số người ……………………

- Sao mặt bà lại đỏ vậy?_ Thiên Kì ngồi xuống cạnh nó, khẽ giở nhẹ quyển báo pháp luật lạnh nhạt hỏi

- Ai…ai …ai đỏ mặt _ tôi nói lắp ba, lắp bắp, khuôn mặt lại nóng phừng lên vì bị nói đúng tim đen

- Pà đó!_ Thiên Kì nhếch mép cười đểu, quay sang nhìn chằm chằm vào mặt tôi

- Có em đó!_ Tôi cãi lại , trong đầu bất giác nhớ đến nụ hơn của Quân mặt lại càng nóng hơn

- Tôi không nói chuyện với đứa thiểu năng như bà nữa !_ Thiên Kì bỏ quyển sách xuống 2 tay đút túi , bước ra ngoài cửa, …..

- Em đi đâu, muộn rồi ở nhà đi ! _ Tôi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hoàn mĩ của nó, bước nhanh đến gần nó chống tay vào hông ra vẻ dạy bảo em….

- Tôi có việc !_ Thiên Kì lạnh nhạt trả lời

- Nhưng chị sợ ở nhà 1 mình lắm! _ Tôi ngước đôi mắt to lên, rưng rưng nhìn nó vs ánh mắt đáng thương nhất

- Pà thôi ngay cái điệu ấy đi! Tôi thấy mình ở vs pà còn nguy hiểm hơn! _ Thiên Kì khoác chiếc áo mỏng lên người miệng không quên nói đểu

-Tôi:~~ Khóc không ra nước mắt

- Nhưng…..

- Tí tôi về_ Thiên Kì để lại câu ấy rồi bước chân về phía trước

Chả là bố mẹ tôi phải sang anh để thăm bà ngoại đang bị ốm, mấy hôm trước ba mẹ gọi điện thoại về bảo là bệnh tình của bà đã khỏi nhưng hai người còn phải đi du lịch để bồi đắp tình cảm nên 1 thời gian nữa mới về nhà . Thế nên mới có cái đoạn tôi ở nhà 1 mình . Thực ra thì tôi không sợ ở 1 mình , chỉ là thừa cơ định bắt nạt nó 1 lúc nhưng ai ngờ thằng em của tôi đã tu luyện thành tinh rồi nên khó mà có thể lừa nó Mà từ khi nó chuyển sang trường King Wook thì ít khi có mặt ở nhà . Vì trường ấy bắt học sinh phải ở trong kí túc xá ……………Giống y như cái con bạn Loan của tôi. Mỗi lần 2 đứa muốn đi chơi cùng nhau thì nó phải vất vả lắm mới trốn được ra ngoài, thế mà thằng em của tôi thì tối nào cũng về nhà rồi đi đâu đó , sáng sớm hôm sau mới lên trường . Đã nhiều lần tôi định hỏi nó làm cách nào mà trốn ra khỏi kí túc xá để bảo vs cái Loan nhưng mà quên bén đi mất. Nhất định hôm sau tôi phải hỏi nó mới được !

“Có khi nào thằng Thiên Kì nhà tôi dùng mĩ nam kế với bác bảo vệ không?” tôi thoáng rùng mình khi nghĩ đến phương án đó

—————————

Quán Bar:

Tại phòng víp:

- Em nghĩ sao?_ Lãnh Quân cầm ly rượu đỏ đưa lên miệng uống, mắt anh nhìn vào người thanh niên tuấn mĩ đối diện đang mải mê nghịch điếu thuốc trong tay …

- Anh biết là em không thích tham gia mà!_ Thiên Kì

- Nhưng chỉ có em mới đủ khả năng! _ Lãnh Quân nheo mắt đánh giá người trước mặt mình. Anh và Thiên Kì biết nhau từ hồi nhỏ , anh biết rõ Thiên Kì rất có tài lãnh đạo , trên người nó luôn toát lên khí chất làm bá vương … nó rất giỏi võ, có lẽ anh cũng không thể làm đối thủ của nó….. anh thực sự rất thích người anh em này …..

- Thôi được! Em sẽ làm , nhưng anh lại chuẩn bị định đi đâu à ?_ Thôi nghịch điếu thuốc trong tay Thiên Kì nhìn chằm chằm vào người anh coi như anh ruột

- Em làm là tốt rồi !

-……

- Anh muốn 1 tìm người………….._ Quân

Tuy câu trả lời nhất ngắn gọn nhưng nó đủ làm cho Thiên Kì hiểu

- Em muốn hỏi anh một việc ?_ Thiên kì

- Được

- Anh có mục đích gì vs chị em vậy?_ Thiên Kì nghiêm giọng hỏi , theo như anh biết bà chị của mình hình như đang có tình cảm vs Quân …..

- Mục đích thì không có ! Nhưng anh cảm thấy cô ấy rất thú vị!_ Quân bất giác mỉm cười

- Thú vị ? Em có thể hiểu là anh đang có ý vs chị em không?_ Thiên kì

- Có thể……

Cuộc nói chuyện vẫn tiếp diễn giữa 2 người nhưng không ai biết họ có kế hoạch gì có tương lai sau này……………..

—————————-

Trường Kinh Wook:

Ánh nắng gay gắt rọi xuống từng ngóc ngách trong sân trường , nó như muốn thiêu đốt mọi thứ vậy . Trên sân trường có 1 cô gái đang chạy … mái tóc xoăn bồng bay nhẹ trong gió , mặt đỏ rực do bị ánh nắng chiếu đã nâu , dáng người nhỏ, xinh xắn như búp bê,……điều đó càng làm cô trở lên đẹp hơn . Nhưng không ai biết được giành là cô đang bị phạt chạy………

- Cuối cùng cũng xong!_ Nhỏ Loan thở hổn hển, đi đến góc cây cổ thụ bên cạnh thư viện cả người nằm dạt xuống nền đất , miệng không quên ai oán , kêu trời kêu đất…..

- Ồ !!!!!!!!! Chạy phạt xong rồi sao ?_ Một giọng nói chanh chua vang lên kèm theo 1 vài tiếng cười khúc khích

- ……

- Sao không nói gì ? Mọi khi mày nói nhiều lắm mà!_ Giọng của cô gái mang tên Kiều Giang lại vang lên, giường như giọng nói đó đã không còn được bình tĩnh nữa

- ………..

- Con câm này!_ Kiều giang dùng chân đá mạnh vào người nhỏ Loan, đắc ý cười lớn vs mấy đứa bạn

- Vừa mới chạy xong mệt dã cả người, cứ tưởng được ngồi yên ai ngờ lại bị chó cắn càn !! Chẹp !chẹp! điệu này mình phải đi coi bói mới được _ Nhỏ Loan giẩu môi lên nói , không quên đánh ánh mắt khinh bỉ nhìn người con gái xinh đẹp trước mặt mình

- Mày…mày…. _ Kiều giang

- OMO! nghe nói mùa hè chó đều dễ mắc bệnh dại , có khi nào …._ nhỏ Loan bỏ lửng câu , ánh mắt nhìn trân trân vào Kiều Giang

- Mày …con ở này!_ Kiều Giang đang định đưa tay ra đánh thì ….bị một giọng nói cắt đứt

- Kiều Giang , thầy bảo bạn lên phòng gặp thầy ngay!_ Một cô nàng bốn mắt tuôn ra 1 tràng xong thì hai tay chống gối cúi xuống thở , có lẽ do chạy nhanh quá lên mỏi vậy!

- Chết tiệt ! Lão giáo già này !_ Kiều Giang mắt rực lửa , giọng chanh chua **** rủa thành tiếng

-……….Việc này chưa xong đâu , mày cứ đợi đấy!_ Kiều Giang giẩu đôi môi đỏ chót , tay hất ngược mái tóc vàng uốn cong để lại 1 câu đe dọa , rồi bước chân đi…..

- …………….

- Muốn đấu với tôi ư! Cô đợi khiếp sau đi!_ Nhỏ loan nói vừa đủ nghe …

- Thật là bực mình ! _ Loan đứng dậy , chạy nhanh về phía trước

Ở 1 góc khuất , đã có người chứng kiến hết sự việc anh thích thú mỉm cười tay cầm sợi dây chuyền cỏ ba lá đung đưa ….

” Mồm mép còn hơn cả chị mình!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play