Làm lành

Nó nằm bò trên giường , mái tóc rối tung, hai mắt sưng lên vì khóc nhiều. Buổi tối hôm đó nó đã đi ngủ trong nước mắt ….

Thật sự là hết rồi sao?

- Mày dậy ngay cho tao ! _ Loan hét vào mặt nó

- Tao không còn sức mà lết xuống giường nữa đâu ! _ Nó vùi đầu vào chăn

- Đi ! mày không thể để chuyện tình cảm đi ngày càng xa như vậy ! _ Loan lôi xềnh xệch nó dậy .

- Nhưng mày cũng nhìn thấy rồi đấy. Anh ấy hết yêu tao rồi . Tao đi tìm anh ấy để làm gì Chứ ! _ Mắt nó lại đỏ lên.

- Tao đâu có bảo mày đi tìm hắn !

- Vậy thì đi đâu chứ !

- Tìm zai đẹp !

~ nó ~

Nhỏ Loan đắc ý nhìn con bạn trong giương. Thật là tay nghề của nhỏ ngày càng cao mà.

- Ê , tao thấy thế này không ổn chút nào ! _ Nó kéo kéo chiếc váy xuống

- Không ổn cái đầu mày ấy ! Mau đi thôi _ Loan hét lên xung sướng

- Hình như hôm nay Thiên Kì về thì phải ! _ Nó bỗng nhớ đến thằng em ác ma

- Hảaa_ Loan há hốc mồm rồi chạy nhanh ra góc tường xem lịch

-Thế mình có đi nữa không ? _ Nó nhìn khuôn mặt tái nhợt của con bạn mà nhịn cười không nổi . Không biết cái thằng Thiên Kì ác ma ấy đã dọa nhỏ cái gì nữa

- Đi….đi….phải đi chứ _ Giọng Loan hơi bất thường nhưng nhỏ vẫn nắm lấy bàn tay nó kéo ra ngoài

Nắng sớm trải dài khắp con đường nhỏ , không khí của buổi sớm thật tốt . Đã hai ngày rồi nó không ló mặt ra ngoài , hít 1 hơi thật sâu nó lấy lại tinh thần và hét to lên vs nhỏ bạn …

- Chúng ta cùng đi tìm bạch mã hoàng tử thôi !

* Tại 1 góc khuất có 1 chiếc xe benz đang đỗ bên trong xe là 1 người thanh niên . Anh đã đứng suốt hai ngay trước cửa nhà nó …

- Alo_ Một giọng nói lành lạnh truyền đến

- Khoảng mấy giờ thì em có mặt ở nhà _ Quân nhìn về nơi có bóng dáng của 2 cô nàng

-……..

- Con mèo của em đang đi tìm bạn zai thì phải ! _ Quân khẽ cười , ai bảo nhỏ Loan tặng anh 1 cái tát làm chi lại còn rủ dê vợ anh đi tìm ‘ bạch mã hoàng tử ‘

Tút ! tút ! tút! tiếng dập máy thô bạo vang lên

* Tại sân bay:

- Chết tiệt ! Con nhỏ đó dám không nghe máy ! _ Thiên Kì đáp mạnh cái máy điện thoại xịn xuống đất , cả người anh hừng hực bùng lên 1 ngọn lửa không tên .

*Quay lại buổi họp mặt mà nó cùng nhỏ đã đến:

- Xin lỗi các bạn có thể đợi thêm 1 chút không ! Tại bên tôi còn 1 người chưa đến _ Một anh chàng bốn mắt nói

‘ Tên đó đến muộn những nửa tiếng đó ! hay mình về đi ‘ Nó ghé tai vào nhỏ bạn thì thầm

‘ Ưhm ! cứ đợi thêm 10 phút nữa đi !’ Tuy bực mình như Loan vẫn không thể hiện ra bên ngoài.

” Cạch” Cánh cửa của quán được mở ra cả hội đều đưa mắt ra nhìn , một anh chàng vs dáng người quen thuộc bước vào nhưng lại không nhìn thấy mặt (t/g: Bởi vì anh ấy đội mũ lưỡi chai , kéo xuống liền che hết mặt luôn )

Anh kéo ghế ngồi vào chỗ trống đối diện vs nó.

‘ Mày có cảm thấy tên này quen quen không?’ nó lại thì thầm vào tai Loan

Loan đăm chiêu suy nghĩ . Thú thật là tên này rất quen mắt

- Các bạn đã đến đủ rồi thì bây giờ chúng ta chọn cặp xong rồi giới thiệu sao nhớ! _ Cô nàng chủ trì buổi gặp mặt dịu dàng nói

Sau 1 lúc , có những hai bông hoa hồng chĩa vào nó . Một là của anh chàng có nàng da ngăm đen, còn lại là anh chàng 4 mắt lúc nãy

‘ May đào hoa dữ nha!’ Bây giờ thì đến Loan ghé vào tai nó thì thầm

- Oa. bạn nữ này may mắn thật ! Thế thì quyền quyết định phải dựa vào bạn rồi !_ Cô bạn chủ trì ghen tị nói

Chọn ai bây giờ ? nó cầm bông hoa hồng trên tay , thực sự là nó chỉ thích Quân thôi ! Nhắn mắt nó lia bông hoa 1 vòng rồi dừng lại 1 chỗ nào đó trong không gian.

- A ! bạn ấy không chọn ai trong hai câu cả ! _ Một cô bạn nào đó hét lên

Mình chọn ai vậy ? Mở mắt xem mau thôi !

là….là…anh chàng đội mũ lưỡi chai , nó còn thấy anh ta nhếch miệng lên cười thích thú nữa chứ . Nụ cười rất rất quen . Không phải là…là….

- mình là Hoàng

- Đạt

- Tuấn

- Thành

- Còn tôi là ….._ Anh chàng đội mũ lưỡi chai đưa tay lên kéo chiếc mũ xuống

- QUÂN _ Không để anh nói thì nhỏ Loan đã bật dậy khỏi chiếc ghế và hét lên

Dám con gái hoa mắt lên nhìn mĩ nam trước mặt chỉ thiếu là còn chưa chảy nước dãi ra nữa.

Còn nó thì bất động ngay tai chỗ khi nhìn thấy anh.

- Đi theo anh _ Quân bước đến chỗ nó nhẹ nhàng nói , trông anh bây giờ không khác gì 1 thiên thần vậy

Nó vẫn thẫn thờ , cả bộ não như ngừng trệ , mặc cho anh kéo ra ngoài . Có bao giờ anh đến những nơi như thế này đâu!

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngơ ra , anh đưa tay véo nhẹ lấy má cô.

- Á

- Đồ ngốc ! Anh yêu em_ Quan ôm chặt nó trong lòng. Trong mấy ngày qua không được nhìn thấy khuôn mặt đáng yêu của nó mà anh dường như cảm giác mình đã như chết đi.

- Xin lỗi ! tôi không còn thích anh nữa _ Nó đẩy mạnh anh ra , rồi quay mặt sang hướng khác.

Cả người quân dường như bất động ngay tại chỗ , tim anh nhói đau 1 cách lạ thường .

- Nếu có một sáng sớm em giật mình thức dậy, thổn thức đặt bàn tay lên trái tim và biết mình không còn thích anh nữa… Mọi thứ sẽ ra sao hả anh?

Quân vẫn im lặng , tim anh lại đau thêm 1 lần nữa

Giọng nó vẫn đều đều, nước mắt theo đó mà chảy dài xuống trên khuôn mặt xinh đẹp.

- Nếu một ngày bỗng nhiên em chẳng còn thích anh… liệu anh có nhớ em thật nhiều khi em không ở gần anh? Anh sẽ nhận ra em đã từng thích anh rất nhiều, và bản thân mình cũng đã từng yêu em rất chân thành chứ?

Quân vận im lặng, tim anh cứ thế mà nhói đau lên .

- Anh không chịu nghe lời giải thích của em ! _ Lần này thì nó quay mặt về phía anh

Anh lung túng không biết nên làm gì , chỉ ôm chặt lấy nó để nó không còn nói là nó đã không còn thích anh nữa

- Em đã không còn thích anh nữa rồi đấy…

- Không , anh yêu em _ Quân vùi mặt vào hõm cổ nó , vòng tay anh chiết chặt lấy nó hơn.

- Quân…

- Gì

- Ngày em không thích anh , chính là ngày trái tim em đã gắn chặt lấy trái tim anh rồi ! _ Nó vùi sâu đầu mình vào lồng ngực ấm áp của Quân . Thực sự là nó rất nhớ anh , rất nhớ con người vô tình tàn nhẫn này

- Em…em…_ Quân ngỡ ngàng trong vui sướng

‘ Rào …rao…rào….’ Tiếng vỗ tay vang lên đánh thức lấy tâm hồn nhỏ bé của nó

- OA , tình yêu của họ thật đẹp! _ Một cô nàng đứng ben nói to lên

- Giận nhau mà đáng yêu quá …..

- Anh chàng đó thật đẹp trai ….

- Cô bé đó tỏ tình dễ thương quá !

Rồi còn có bao nhiêu lời khen khác nữa ! Đã thế họ còn lấy máy ảnh ra quay nữa chứ!

- Em thật đáng yêu ! _ Quân ghé sát vào tai nó nói nhỏ , anh biết là bây giờ mặt nó đã đỏ không khác gì quả gấc chín rồi

- Em muốn về nhà ! _ Nó thì thào nói . Mất mặt quá đi thôi . Nó lại càng chôn chặt mình trong lòng Quân hơn.

Quân cười nhẹ rồi bế nó lên bước đi về phía trước

* Ta quay về vs nhỏ Loan thôi

Sau khi nó đi , nhỏ cũng không còn hứng thú gì nữa, rời khỏi buổi họp mặt nhỏ đi vào 1 quán cà phê gần đó

- Ai đây ta! _ Giọng nói chua lét của Kiều Giang vang lên

Loan chả thèm để ý , nhỏ vẫn bình thản thưởng thức tách cà phê nóng của mình

- Hix …hix Sao…bạn lại cướp người yêu của mình chứ !_ Kiều Giang thút thít nói , nước mắt ở đâu bỗng tuôn ra như mưa trên khuôn mặt xinh đẹp kiêu kì đó . Tiếng khóc cảu cô ả đã thu hút hết mọi người ở trong quán

- Cô….cô…lại giở trò gì vậy?_ Loan há hốc mồn ra nhìn Kiều Giang

- Mình là bạn thân mà ! cậu đừng cướp anh ấy của mình ..! _ Kiều Giang quỳ xuống bên bàn , nắm lấy tay Loan mà lắc . Trông cô ả thật đáng thương

- Tôi không đùa đâu_ Loan hất tay Kiều Giang ra . Con bé này lại bày ra trò gì để phá đám cô không biết

- Sao cô ta lại làm thế vs bạn mình nhỉ _ Người 1

- Trông khuôn mặt thánh thiện thế kia ai ngờ …_ Người 2

Rồi còn bao nhiêu lời nói không hay nữa dội vào tai nhỏ …..

Đúng là miệng lưỡi thế gian mà ! Lên Giản quyết như thế nào đây ! Chả lẽ bỏ đi !

Không làm như thế mất mặt lắm ! Huống hồ mình chả làm gì sai cả ….

Bỗng 1 giọng nói dễ nghe vang lên ….

- Vợ iu ! Anh tìm em mãi….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play