Hoa rơi rực rỡ, thác nước chảy róc rách, cánh bướm bay lượn, chim chóc hót vang, trong chốn xa hoa tiên cảnh lại diển ra cái tiết mục mà mổi năm lại diển ra một lần
” Sư phụ, người biết rõ Long Ngự Phong từng hạ lệnh, dù là chân trời góc biển cũng phải bắt con trở về, người nhẫn tâm để người thông minh lanh lợi, hoạt bát đáng yêu, khuynh quốc khuynh thành bảo bối đồ nhi rơi vào ma trảo của Long Ngự Phong sao?” Vì để chiếm được sự đồng tình mà mỹ nhân còn không quên dùng nước ớt làm cho nước mắt chảy đầm đìa, thật khiến người khác phải đau lòng.
” Không tiếc! Chiêu ngày của ngươi năm nào chả dùng? Mười năm cũng đủ lâu rồi, Phàm nhi và Điệp nhi cũng lớn, cũng nên để cho cha chúng nó nuôi dưỡng rồi, ta cũng đã già, nên để cho ta cùng sư nương ngươi thanh tịnh thanh tịnh đi! ” Sư phụ của Vân Phi Yên cười nhìn nàng.
” Hu…Phàm nhi Điệp nhi, sư công không cần các con rồi… các con đều là những đứa trẻ đáng thuơng a! Không có cha thì thôi, ngay đến cả sư công cũng không cần cấc con nữa …”. Thấy sư phụ không thể trông cậy, mỹ nhân lại chuyển hướng sang con trai con gái của mình.
” Mẹ, sư công không có không cần chúng con, sư công chẳng qua là kêu chúng con tìm cha, đúng không sư công? “. Long Phi Phàm tiểu đại nhân giống như tu chỉnh lại sai lầm của mẫu thân.
” Hu…Điệp nhi, ca ca con cũng thay đổi rồi, mẹ chỉ còn lại mình con thôi, các con đừng đi tìm cha được không? “.
” Không đựoc”. Thanh âm bé gái mềm mại nhưng lại kiên định cự tuyệt.
” Con cũng không thích mẹ? không cần mẹ nữa?” tỏ vẻ đáng thương nhìn bé gái.
” Điệp nhi đều muốn! Cha có thể ôm Điệp nhi và ca ca cung nhau bay lượn, mẹ thì không giống”.
” Sư bá cũng có thể mà ” tiểu hài tử sao khó dạy dỗ như thế chứ!
” Sư bá không phải cha “
” Xem đứa nhỏ cũng nói như vậy, mau đi thu thập này nọ đi ” sư phụ thừa thắng đuổi người.
Mỹ nhân vẫn chưa chết tâm nói tiếp ” sư phụ…”, “oành! ” đáp lại là tiếng đóng cửa,
“Hu…ông trời phù hộ ta đừng để bị Long Ngự Phong giết người diệt khẩu nha…”
***************
Tục truyền: Dạ Tu La biến mất mười năm trước tái xuất giang hồ…. nhất thời mọi người đều suy đoán lung tung, Dạ Tu La cùng thái tử trước kia, bây giờ là hoàng thượng sẽ xảy ra chuyện gì? giang hồ đều đang trong nước sôi lửa bỏng.
Giang hồ đồn đãi: mười năm trước Dạ Tu La đổi nghề làm hái hoa đạo tặc, đêm đạo đông cung thái tử….đêm đó trong thái tử cung đạo một đêm hoa biện vũ, tất cả mọi người trong cung thái tử đều hôn mê. Hôm sau tỉnh lại thái tử gia đã bị hái…. từ đó về sau, trên giang hồ không còn nhìn thấy Dạ Tu La. Có người đoán nàng đã bị triều đình ám sát, hay là….
. Trong giang hồ đều chờ mong sự xuất hiện của Dạ Tu La, đều kì vọng có thể nhìn thấy ‘chỉ nghe kì danh không thấy kì nhân’ Dạ Tu La. Hơn nữa triều đình cũng từng hạ thánh chỉ, trọng thưởng một số tiền lớn, cũng có ngưới hi vọng chính mình có thể giết được nàng để nâng cao địa vị trong chốn giang hồ. Thị thị phi phi mọi người đèu chờ đợi sự xuất hiện của nàng….
Trong rừng cây, một người thiếu phụ dắt tay một đôi long phụng thai, đi chậm rì rì. không vội vã, cũng không giống như là đang đi du ngoạn.
” Mẹ, vì sao muốn rời sơn cốc vậy? chỗ này một chút cũng không đẹp mắt! ” một bé gái phấn điêu ngọc trác bất mãn chu lên cái miệng anh đào nhỏ nhắn đáng yêu.
” Đương nhiên là đi tìm cha rồi! Ngốc, đều đã nói với muội bao nhiêu lần? Còn hỏi? ” Bé trai không kiên nhẫn bĩu môi.
” Mẹ, người xem! ca ca lại khi dễ con “
” Ai bảo mình quá ngốc! Đáng đời! “.
Hiển nhiên thiếu phụ đã thần du đên tận đâu rồi, cũng không có nghe được bọn họ tranh cãi…..